Chương 30: Làm thế nào để bảo dưỡng bà xã

Một đêm ngủ ngon.

Từ Toa tinh thần phấn chấn đi làm, tới bãi đỗ xe đậu xong xe, cô lập tức cầm lấy điện thoại.

WeChat có hai tin nhắn chưa đọc, một cái là Ngụy Kim gửi tới, một cái là Thẩm Thành.

Từ Toa click mở tin nhắn của Thẩm Thành trước.

Còn về vì cái gì?

Không lý do, cô cao hứng.

— Buổi sáng tốt lành Từ tài vụ, hy vọng hôm nay em cũng có thể tràn đầy nguyên khí.

Từ Toa câu môi, gửi cho Thẩm Thành một tấm ảnh mình mở tay, sau đó gửi một video ngắn tay nắm thành quyền chứng minh mình nguyên khí tràn đầy, gửi qua cho Thẩm Thành.

Không có ký tự, cũng không nói chuyện, cô muốn biết Thẩm Thành có thể hiểu dụng ý của mình không.

— Từ tài vụ không hổ là nguyên khí thiếu nữ, nguyên khí đầy đến mức còn tràn ra từ khe hở ngón tay.

— Xin hỏi có thể cho anh mượn một chút nguyên khí không? Anh muốn có tâm tình tốt.

Hắn liên tiếp gửi hai tin nhắn đến, Từ Toa nhìn xong cười không ngừng, hắn cư nhiên thật sự hiểu ý của mình.

— Mượn thì có thể, còn anh lấy gì báo đáp?

Lúc Thẩm Thành thu được tin nhắn, trong đầu đã toát ra bộ dáng khi Từ Toa nói ra những lời này, nhẹ nâng cằm, đầy mặt ngạo kiều.

Hắn cười cười, trả lời: Lấy thân báo đáp thì thế nào?

— Không được, thân thể của anh em đã xem xong rồi, cũng ăn qua, muốn đổi gì đó mới mẻ.

Thẩm Thành nhíu mi, nữ nhân có mới nới cũ.

— Vậy ý của em là?

— Hôn em một cái, hôn chào buổi sáng em còn chưa nhận được đâu.

Thẩm Thành nhìn chằm chằm tin nhắn này, cười khẽ.

Cũng có bản lĩnh dỗ người.

Khó trách có thể buộc trụ mình.

Bên này Từ Toa rời khỏi cửa số nói chuyện phiếm với Thẩm Thành, trả lời tin nhắn của Ngụy Kim.

— Chào buổi sáng, thân thân ông xã ~

Ngụy Kim trả lời: Đến câu lạc bộ?

— Đến rồi, buổi sáng đi quá vội, không có thời gian ăn bữa sáng, bụng thật đói nha.

Kỳ thật là giả, Từ Toa một chút cũng không vội vàng, còn trang điểm một chút.

Còn về vì cái gì mà không ăn bữa sáng? Kỳ thật là có nguyên nhân.

Gần nhất Ngụy Kim biểu hiện tìиɧ ɖu͙© phi thường tràn đầy, thân là vợ, là hẳn là muốn thỏa mãn chồng mình.

— Anh gọi cơm hộp cho em, sẽ không ảnh hưởng đến em làm việc chứ?

— Không ảnh hưởng, cảm ơn ông xã ~ em muốn ăn đồ cay.

— Buổi sáng không thể ăn đồ như vậy được.

Từ Toa nhìn tin nhắn này, không trả lời hắn, click mở cửa sổ nói chuyện cùng Thẩm Thành, cùng đối diện hàn huyên vài câu, lại click mở cửa sổ nói chuyện cùng Ngụy Kim.

— Anh gọi cho em chút cháo củ từ thịt nạc, một ít bánh quẩy cùng ly sữa đậu nành.

— Ông xã thật tốt, yêu anh moah moah ~

Ngụy Kim nhìn chằm chằm mấy chữ yêu anh moah moah này, cảm giác trái tim mình bị Cupid bắn trúng, nhảy thật nhanh, còn có chút mềm mại.

Từ Toa sau khi nhận được bữa sáng, lại gửi cho Ngụy Kim một tin nhắn: Bữa sáng đã nhận được, ăn rất ngon, thân thân ông xã ~ moah moah ~

Tin nhắn gửi đi thành công, Từ Toa tự mình nhìn nhìn, nhịn không được chà xát cánh tay đang nổi nổi da gà.

Quá buồn nôn.

Cô gần đây quả thực đang lần lượt đột phá cực hạn của mình.

Nhưng mà nhận được chuyển khoản của Nguỵ Kim, đồng thời còn một tin nhắn nói cô muốn ăn cái gì thì mua, đừng tự uỷ khuất mình, Từ Toa liền biết bản thân mình sau này phỏng chừng còn phải tiếp tục đột phá cực hạn của mình, bởi vì nam nhân rất thích bộ dáng này.

Hôm nay, Từ Toa mới vừa rời giường, liền nhận được tin nhắn Thẩm Thành gửi tới.

— Lát nữa đến công ty giao chìa khóa xe cho bảo an, anh mua cho một chút đồ, cho vào cốp xe của em.

— Anh đã trở lại?

— Mua cho em cái gì nha?

Từ Toa gửi liên tiếp hai tin nhắn, Thẩm Thành mấy ngày hôm trước lên máy bay ra nước ngoài công tác, không nghĩ tới vẫn còn nhớ thương đến mình.

— Một ít đặc sản, buổi tối Từ tài vụ có rảnh không? Hãnh diện mời em ăn một bữa cơm?

— Được nha.

Từ Toa đưa chìa khoá của mình giao cho bảo an, nói hai câu xong liền lên lầu, bắt đầu công việc buổi sáng.

Lúc giữa trưa, cô không nhịn được lòng hiếu kỳ, tìm bảo an lấy lại chìa khóa xe, mở cốp xe mình ra.

Sau đó phát hiện cốp xe trống rỗng ban đâu của mình đã được nhét đầy các hộp quà tặng.

Từ Toa tùy tay mở ra một hộp, hộp rất lớn, bên trong lại chỉ có một lọ nước hoa, cho dù Từ Toa có dùng toàn bộ tiền mình để dành, lại chỉ có thể đủ mua một lọ nước hoa.

Từ Toa phát hiện tim mình đập có chút nhanh, nói cái gì mà đặc sản chứ?

Từng cái hộp được mở ra đều là mỹ phẩm dưỡng da quốc tế hoặc là trang sức châu báu cô không mua nổi hoặc là tiếc tiền không mua.

Cô xoa xoa trái tim đang đập loạn xạ trong ngực mình, đem đồ vật cất trở lại, gửi cho Thẩm Thành một tin nhắn.

— Ông chủ, đồ anh đưa không phải đặc sản, em không thể nhận.

Cái này quá quý giá!

Từ Toa ngày thường cũng hiểu biết một ít nhãn hiệu, mấy thứ Thẩm Thành đưa cho cô này, cô chỉ tính đơn giản giá cả một chút, phát hiện nếu như cô nhận, bản thân phỏng chừng có thể sóng vai cùng Ngụy Kim.

Vậy nên kiên quyết không thể nhận.

Cô chịu không nổi.

Thẩm Thành nhìn đến nhắn này của cô, nhíu mày.

Chuyện Từ Toa lần trước bởi vì một chút ơn huệ nhỏ cảm ơn mình, hắn còn ghi tạc trong lòng.

Hắn cảm thấy Ngụy Kim không chăm dưỡng bà xã mình, bà xã nên dùng các loại đồ quý báu tỉ mỉ bảo dưỡng, như vậy mới không bị người khác tùy tiện hứa một chút chỗ tốt đã bị câu đi.

Tuy rằng nhìn bộ dáng hiện tại của Từ Toa, là câu không đi, nhưng vì cô căn bản không muốn lễ vật của hắn, mua đều mua, nhất định phải đưa ra ngoài.

Hơn nữa nam nhân kiếm tiền còn không phải là để cho nữ nhân trong nhà dùng? Từ Toa hiện tại hoa không cần tiền của, hắn đưa chút đồ vật chắc là có thể đi.

— Anh mua cho em, đều là chút đồ vật mà dân bản xứ truy lùng dân, tại sao không phải đặc sản?

— Ông chủ a, anh không cần phải thay đổi khái niệm nha. Mấy thứ này quá quý giá, em thật sự không thể nhận.

Thẩm Thành nhăn mày, danh không chính ngôn không thuận chính là phiền toái, tặng đồ còn có khả năng bị trả về.

Vì để đưa ra lễ vật mình mua, Thẩm Thành học giả bức.

— Anh một phút đồng hồ liền kiếm được tiền, có thể mua mười xe loại này, em nói xem cái này với anh có quý giá?

Từ Toa:...

Đây là sự khác nhau giữa phú hào với người có tiền bình thường.

Cô cảm thấy quý, nhưng đối phương lại coi như một chút tiền lẻ.

— Em thật sự không thể nhận, ông chủ, vô công bất thụ lộc.

— Được. Đợi lát nữa anh đến câu lạc bộ, lấy danh nghĩa ông chủ khen thưởng công nhân ưu tú, đem mấy thứ này khen thưởng cho em.

Mẹ.

Đủ tàn nhẫn.

Làm như vậy, toàn bộ người trong câu lạc bộ đều biết cô bị lão bản chơi quy tắc ngầm.

Cẩu nam nhân.

Quả nhiên vẫn không che dấu được bản tính.

Một lời không hợp liền uy hϊếp người.

Từ Toa thở phì phì mà trả lời lại một chuỗi bom.

— Cảm ơn Từ tài vụ đáp lễ, anh thực thích. Icon đáng yêu.

A! Người này, cư nhiên gửi vẻ mặt đáng yêu, phạm quy đấy có biết không!

Còn có, đôi mắt có vấn đề hay sao, cô rõ ràng là gửi bom, tại sao lại biến thành đáp lễ!

Từ Toa trừng mắt một câu này, phát hiện tức giận của mình đã hoàn toàn tiêu hết.

Nam nhân như vậy, làm sao mà tức với hắn được?

Không tức giận nổi, thậm chí còn muốn đem người kéo tới hung hăng chà đạp.

Làm hắn phải lộ ra vẻ mặt đáng yêu, xoa hắn, xoa gương mặt hồng hồng của hắn.

Editor: sacnu