Chương32: Ở ngoài xe bị hắn làm

"Từ Toa." Thẩm Thành đột nhiên nói, "Anh thích em."

A?

Từ Toa ngây cả người, ánh mắt từ trong chén rau xanh chuyển qua mặt Thẩm Thành.

Cái thông báo này, tới quá đột nhiên làm cô không kịp phòng ngừa.

Từ Toa căn bản không biết nên ứng phó như thế nào.

Tim đập thật nhanh, giống như đang có người đấm bùm bụp trong ngực.

"Em không cần đáp lại anh," Thẩm Thành nói, "Anh chỉ là muốn nói với em ý của anh."

Không đáp làm sao được a.

Từ Toa cảm thấy này quá không lễ phép.

Nhưng mà phải đáp lại như thế nào đây?

Nói cô cũng thích Thẩm Thành?

Vậy nếu là Thẩm Thành thuận lý thành chương mà nói một câu: "Em có nguyện ý ly hôn với Ngụy Kim, gả cho anh không?"

Vậy cô phải trả lời như thế nào?

Cô không muốn ly hôn, nhưng là cô lại thích Thẩm Thành.

Kế tiếp, không khí lâm vào trầm mặc.

Thẩm Thành quan sát biểu tình của Từ Toa, nhớ lại trên người Ngụy Kim có ưu điểm gì, đáng giá để Từ Toa mê luyến, kết quả phát hiện không có.

Tính tình không tốt, lùn, dáng người cũng không đẹp như hắn, quả thực nhược điểm tràn đầy.

Nhưng mà mọt nam nhân nhiều nhược điểm như vậy, làm Từ Toa không bỏ xuống được, thậm chí cũng chưa cho hắn một câu đáp lại.

Em cũng thích anh.

Nói ra khó như vậy?

Cơm nước xong, Từ Toa nói: "Em đây đi về trước?"

"Anh đi cùng em." Thẩm Thành nói.

"Chúng ta không cùng đường đi?" Từ Toa cầm lấy túi của mình.

"Anh đã mua phòng đối diện hai người." Thẩm Thành nhìn cô câu môi dưới, "Về sau chúng ta chính là hàng xóm, mong chiếu cố, Từ tài vụ."

Đờ mờ?

Từ Toa khϊếp sợ mà nhìn Thẩm Thành: "Ông chủ, anh đây là muốn làm chuyện gì?"

"Anh không làm chuyện gì," Thẩm Thành ôm vai cô, thanh âm trầm thấp nói, "Anh chỉ làm Từ Toa."

Từ Toa đã hiểu, đây là tiện cho cô hồng hạnh xuất tường.

Cô không lời gì để nói, ông chủ của coi thật là cái gì cũng đều dám làm.

"Ông chủ," Từ Toa lái xe, nhìn sang Thẩm Thành đang ngồi ghế phụ nói, "Anh không còn ý gì đối với Ngụy Kim nữa chứ?"

Vừa rồi Từ Toa nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy Thẩm Thành không nhất thiết phải lo lắng tạo cơ hội để hai người gặp mặt nhau, bởi vì chỉ cần Thẩm Thành gọi điện thoại, cô chắc chắn sẽ đến.

Nhưng Ngụy Kim thì ngược lại, Ngụy Kim gần đây hình như không liên lạc gì với Thẩm Thành nữa.

Thẩm Thành không phải muốn nối lại tình xưa cùng Ngụy Kim chứ?

Từ Toa càng nghĩ càng cảm thấy suy nghĩ này khả năng, cho dù Thẩm Thành vừa thổ lộ tình cảm với cô, nhưng cũng không thể ngăn cản cô suy diễn.

"Anh chỉ có ý với nữ sĩ Từ Toa thôi." Thẩm Thành dựa lưng vào ghế, "Em không thấy trên mặt anh toàn là ghen ghét sao?"

Từ Toa nhanh chóng dùng ánh mắt xem xem, cũng không rõ lắm. Chờ lúc đèn vàng chuyển sang đèn đỏ, cô quay đầu nhìn lại, cũng không thấy gì hết.

Thẩm Thành đột nhiên quay đầu, rũ mắt mím môi: "Anh ghen tị, Từ tài vụ."

Từ Toa nhìn hắn, đột nhiên lạnh cả người.

Cô nuốt nuốt nước bọt, nói: "Biểu tình này của anh không phải là ghét, mà giống như ăn tươi nuốt sống em a."

Thẩm Thành mím môi cười: "Rất biết nhìn mặt đoán ý người khác."

Xuống xe, Thẩm Thành đi vòng qua ghế điều khiển, giúp Từ Toa đi ra đóng cửa lại, một tay ôm lấy eo cô, kéo cô tới trước mặt mình, một tay đỡ gáy cô, đặt lên môi cô một nụ hôn nóng bỏng.

Ánh sáng trong bãi đỗ xe rất mờ ảo, chỗ Từ Toa bị đè lại là một góc tối.

Sau lưng Thẩm Thành là một bức tường, không sợ có người phát hiện, hắn vây Từ Toa ở giữa xe với mình, dây dưa kịch liệt.

"Ân ~" Tiếng rêи ɾỉ trầm thấp từ cổ họng Từ Toa tràn ra, môi lưỡi bị Thẩm Thành chiếm lấy, cản bản không có cơ hội hít thở.

Tà váy dưới thân, đã bị hắn kéo lên bụng nhỏ, ăn mặc không chỉnh tề khác hắn với hắn, hai chân quấn lấy hông Thẩm Thành.

Phần lưng dựa vào xe, cúc áo sơ mi đã bị cởi mấy nút, hai luồng tuyết trắng tròn trịa từ bên nhảy ra, bị bắn nắm vào trong tay tàn nhẫn xoa bóp.

Nụ hoa bị hắn niết trong tay càng lúc càng ngạnh, càng ngày càng cứng.

"A ~" Từ Toa cấu lấy cổ hắn, ánh mắt mê ly, theo bản năng nói một câu, "Ông chủ, đừng....."

"Đừng cái gì? Đừng đùa giỡn nụ hoa này hay là đừng đùa bỡ hoa huyệt?" Giọng nói của Thẩm Thành khàn khàn.

Bàn tay di chuyển xuống dưới tàn nhẫn xoa nắn cánh mông, bàn tay vừa đùa bỡn nụ hoa liền chuyển xuống chỗ riêng, không chút lưu tình kéo qυầи ɭóŧ xuống, cắm vào trong hoa huyệt: "Ướt đến như vậy, tiểu dâʍ đãиɠ, thật sự muốn dừng sao?"

Từ Toa cắn môi, vẫn không ngăn được tiếng rêи ɾỉ.

Hắn cắm hai ngón tay vào trong, xoay tròn càn quấy bên trong hoa huyệt.

Thật sảng khoái.

Cả người Từ Toa, ngay cả lỗ chân lông cũng cảm thấy thoải mái. Mị thịt trong hoa huyệt gắt gao kẹp chặt, bao vây hai ngón tay của hắn, tùy ý trừu động.

Hoa huyệt này đã hai ba ngày nay chưa được ăn côn ŧᏂịŧ ?

Từ Toa không nhớ rõ, bởi vì bây giờ cá này không còn quan trọng nữa.

Cô nhìn nsm nhân trước mắt, gương mặt trong góc tối, Từ Toa không nhìn rõ lắm, nhưng có thể cảm nhận được hắn đang tức giận.

Xem ra hắn không lừa cô, hắn thật sự ghen tị với Ngụy Kim.

Bởi vì sau cuộc gọi của Ngụy Kim, cô thấy sắc mặt hắn không tốt, còn nghĩ là hắn ghen với cô.

Ngược lại ai là người nên tức giận?

Ai là người ăn giấm?

Từ Toa câu lấy cổ hắn, mạo hiểm đáp lại Thẩm Thành.

Cô liền đáp lại, nhanh chóng khiến Thẩm Thành mất đi lý trí.

Nữ nhân dâʍ đãиɠ này, hôn môi hắn, yết hầu hắn.

Phần mông rung động, hoa huyệt kẹp chặt tay hắn, giống như đang nhiệt tình cắи ʍút̼ côn ŧᏂịŧ hắn.

Lúc sau Thẩm Thành phóng xuất côn ŧᏂịŧ đã bành trướng của mình, không chút do dự liền đâm thẳng bên trong hoa huyệt.

Tầng tầng lớp lớp thịt non từ bốn phương tám hướng vọt tới, nhanh chóng bao vây lấy hắn.

Thẩm Thành chôn sâu bên trong hoa huyệt, bị hoa huyệt gắt gao cắn chặt.

Ngụy Kim quay lại thì sao?

Hoa huyệt kiều nộn không phải vẫn bị hắn trưng dụng sao?

Hai tay Thẩm Thành từ phía dưới, nắm lấy vòng eo mềm mại của cô, bên hômg đột nhiên đâm mạnh một cái, mông Từ Toa liền cọ xát lên xe.

Qυყ đầυ to lớn kịch liệt nghiền ép tử ©υиɠ non nớt, phán thân nóng bỏng cọ xát mỗi tầng thịt non ngứa ngáy, kɧoáı ©ảʍ bốn phía hoa huyệt, cơ thể Từ Toa run run, mị hoặc kêu Thẩm Thành thân thân.

Quá tuyệt vời.

Côn ŧᏂịŧ Thẩm Thành vừa thô lại vừa dài, nhẹ nhàng đâm sâu vào bên trong hoa tâm cô.

Ra sức đâm chọc, kí©h thí©ɧ liên hồi, làm Từ Toa sảng khoái đến da đầu tê dại.

Ánh mắt cô ướŧ áŧ, hung hăng kẹp chặt côn ŧᏂịŧ nóng rực của Thẩm Thành, khiến hắn va chạm càng thêm mạnh mẽ, càng thêm ngang ngược.

Phần hông điên cuồng va chạm, hai tay hắn bắt lấy eo của cô hung hăng ấn xuống giữa háng mình, toàn bộ côn ŧᏂịŧ thô tráng đều bị hoa huyệt ướŧ áŧ nuốt vào.

Hô hấp của hắn càng ngày càng thô nặng, Từ Toa cũng nhịn không được rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ.