Chương 35: Nhục nhã

Buổi sáng Từ Toa với Ngụy Kim đều phải đi làm, cô đi trước một bước so với Ngụy Kim.

Mới vừa mở cửa ra liền nhìn thấy Thẩm Thành ở phía đối diện, Từ Toa lập tức lên tiếng chào hỏi: "Chào buổi sáng ông chủ."

Chuyện ngày hôm qua, kỳ thật Từ Toa rất áy náy, cũng rất đau lòng Thẩm Thành.

Nửa đêm về sáng cô cơ bản không thể nào ngủ, muốn đi sang đối diện gõ cửa Thẩm Thành, bồi bồi hắn, nhưng lại sợ Ngụy Kim tỉnh lại không thấy mình.

Từ Toa cảm giác hành vi của mình bây giờ chính là một tra nữ, tra xong rồi còn không phụ trách với đối phương.

Cô vô cùng phỉ nhổ hành vi của mình.

Trong lòng lại còn tiếc nuối mà nghĩ, vì sao cô lại không sinh ra ở thế giới nữ tôn nam ti, như vậy cô có thể đúng lý hợp tình thu ông chủ về tay

Ngụy Kim cũng chỉ ra muộn hơn Từ Toa một bước, nghe thấy Từ Toa cùng người khác chào hỏi, hắn trong lòng lập tức cảm thấy nguy hiểm, không phải là biết đối tượng Từ Toa chào hỏi là Thẩm Thành.

Mà là bởi vì bà xã của hắn gần đây quá nổi bật, Ngụy Kim sợ cô bị nam nhân khác nhớ thương.

Hơn nữa vừa rồi nghe xưng hô kia, đối phương tám chín phần mười là nam.

Ngụy Kim ba bước thành một vọt tới phía sau Từ Toa, khi nhìn đến Thẩm Thành ngây ra một lúc.

"Chào buổi sáng." Thẩm Thành cũng chào hỏi Từ Toa một câu, ánh mắt mới nhàn nhạt nhìn về phía Ngụy Kim.

Ngụy Kim đột nhiên phản ứng lại, dùng thân hình ngăn giữa Thẩm Thành với Từ Toa: "Toa Toa, em đi trước đi, đừng đến muộn."

Từ Toa nhìn Ngụy Kim, có thể cảm nhận được hắn đang tức giận, hơn nữa là cực kỳ giận dữ.

Từ Toa không chút do dự liền đi.

Không phải là cô sợ tai ương ập đầu mình mà cô cảm thấy hai nam nhân đó hẳn là có chuyện muốn nói, cô ở lại đó không thích hợp.

Còn về chuyện sau khi cô không ở đấy, Thẩm Thành có thể đem quan hệ của hai người giũ ra hay không, Từ Toa một chút cũng không lo lắng, chút tự tin đối với Thẩm Thành này cô vẫn có.

"Tôi tưởng ngày hôm đó tôi đã nói chuyện rõ ràng với anh rồi chứ! Chúng ta kết thúc, anh bây giờ lại trực tiếp đến đây tìm tôi là muốn làm cái gì?" Từ Toa vừa đi, Ngụy Kim liền đè nặng hỏa khí mở miệng.

Lúc Thẩm Thành không đồng ý dỡ bỏ quan hệ của hai người quan, trái tim của hắn liền vẫn không thể gỡ xuống, sợ Thẩm Thành chèn ép công ty mình, hoặc là điều tra được hắn có vợ, nháo đến trước mặt Từ Toa.

Nhưng sau đó, những chuyện hắn lo lắng vẫn chưa phát sinh, Ngụy Kim liền cho rằng Thẩm Thành chỉ là ngoài miệng nói vậy, kỳ thật đã quên mình rồi.

Hiện tại xem ra, trái tim hắn thả lỏng quá sớm!

"Tôi mua nhà ở chỗ này, anh nói xem tôi muốn làm gì?" Thẩm Thành nói.

Ngụy Kim khẽ cắn môi: "Thẩm thiếu anh muốn có dạng nam nhân gì mà không được? Hà tất phải dây dưa với tôi không bỏ?"

Thẩm Thành nhìn Ngụy Kim, hắn biết mình nói như vậy, Ngụy Kim sẽ hoài nghi tất cả những chuyện mình làm đều là vì hắn.

Thẩm Thành không muốn giải thích.

Tối hôm qua hắn ngủ một mình, Nguỵ Kim thì lại ôm nữ nhân hắn thích ngủ, không cho Ngụy Kim thêm ngột ngạt, hắn khó chịu.

"Nam nhân khác, cúc hoa không chặt như anh." Thẩm Thành nói.

Hắn nói ra những lời này chính là muốn chọc tổ ong vò vẽ.

Ngụy Kim không nói hai lời liền vung quyền lại đây.

Thẩm Thành giữ tay hắn lại, nhìn vẻ mặt thẹn quá hoá giận của Ngụy Kim, trong lòng đột nhiên thoải mái.

Ngụy Kim một kích không thành, lập tức lên gối đánh qua.

Thẩm Thành di chuyển sang bên cạnh, buông tay Nguỵ Kim ra đồng thời nắm lấy bả vai hắn, hung hăng mạnh mẽ áp Nguỵ Kim vào tường.

Cơ thể Nguỵ Kim không chịu khống chế mà bay về phía trước, mắt thấy sắp đâm tường, tay hắn theo quán tính đỡ lấy.

Đầu gối Thẩm Thành lại đỉnh mông hắn, đem hắn áp vào tường, cả người Nguỵ Kim đều bổ nhào vào tường.

Giây tiếp theo, cơ thể Thẩm Thành đè lên: "Nhiệt tình như vậy, là muốn tôi ở chỗ này làm anh sao?"

"Mẹ nó! Anh có bệnh đúng không!" Trước kia Thẩm Thành ở trên giường cho dù có nhiệt tình, nhưng cũng sẽ không nói ra lời nói thô tục như vậy.

Ngụy Kim vừa khϊếp sợ lại thẹn bực, không chút nghĩ ngợi liền động thủ.

Cơ thể đã bị Thẩm Thành áp chế, khuỷu tay hắn lập tức nâng lên, đâm một quyền.

Thẩm Thành trực tiếp bắt lấy tay hắn, ấn đến trên tường: "Đừng giãy giụa vô nghĩa nữa, anh biết, anh đánh không lại tôi. Chọc giận tôi, tôi sẽ thật sự ở chỗ này làm anh, làm cho những người ở trong tiểu khu này nghe một chút, anh mở cúc hoa ra như thế nào để tôi làm."

Tôi thao mẹ anh!

Ngụy Kim ở trong lòng mắng một câu, đè nặng hỏa khí nói: "Anh rốt cuộc muốn thế nào?"

"Tôi thích anh như vậy, anh lại không thành khẩn thẳng thắng tương đãi với tôi," Thẩm Thành nói, "Có vợ vì sao không nói với tôi?"

Chuyện này nguyên bản là Ngụy Kim không đúng, Thẩm Thành nhắc tới, ngữ khí của Nguỵ Kim lập tức mềm đi vài phần: "Tôi thừa nhận, dấu diếm chuyện tôi đã kết hôn là tôi không đúng, tôi xin lỗi, thực xin lỗi."

Thẩm Thành buông hắn ra, dựa vào cạnh vào tường, không nói chuyện.

Ngụy Kim sửa sang lại quần áo của mình, nghiêng người nhìn Thẩm Thành: "Hảo tụ hảo tán, được không?"

"Không được," Thẩm Thành nhìn lướt qua dưới thân hắn, "Cúc hoa chặt như vậy, tôi còn chưa có làm đủ, làm sao có thể tán."

Hoả khí trong cơ thể Nguỵ Kim không tan đi, một chút vọt tới đỉnh đầu, nhưng lần này hắn không xúc động, mặt đen trở lại trong phòng, gọi điện thoại cho Từ Toa.

Bên kia kết nối, Ngụy Kim liền mở miệng nói trước: "Bà xã, quan hệ của em với ông chủ của em là như thế nào?"

Từ Toa thầm nghĩ quan hệ vô cùng tốt, trong miệng lại nói: "Chẳng có gì, chỉ là ở câu lạc bộ gặp qua vài lần mà thôi."

"Em có biết anh ta là đồng tính luyến ái không?" Ngụy Kim nói.

Biết, nhưng đó là trước đây, hiện tại hắn thích chính là nữ nhân.

Từ Toa nói: "Thật hay giả? Ông xã, làm sao anh biết anh ta thích nam nhân?"

Giọng nói của Từ Toa tràn ngập bát quái.

Ngụy Kim nhẹ nhàng thở ra, Thẩm Thành chắc hẳn còn chưa đem quan hệ của hai người nói ra cho Từ Toa, vậy thì hắn vẫn còn cơ hội.

"Anh ta thích anh, còn mua nhà ở khu nhà chúng ta," Ngụy Kim nói, "Bà xã em biết mà, anh không thích nam nhân, anh sợ anh ta từ chỗ của anh thảo không được sẽ xuống tay ở chỗ em. Em nhìn thấy anh ta thì cách xa một chút, anh ta nói cái gì em cũng đừng tin."

"Nghe anh nói như vậy, anh ta hẳn là biết anh đã kết hôn," Từ Toa nói, "Vì sao còn đuổi tới đây?"

"Anh ta chắc hẳn có bệnh, ngay cả dàn ông có vợ cũng thích, tóm lại bà xã em chú ý chút," Ngụy Kim nghĩ nghĩ, lại nói, "Chi bằng em vẫn nên xin từ chức đi, đến công ty làm đi, vừa lúc công ty gần đây đang thiếu nhân lực."

"Không được đâu," Từ Toa nói, "Em rất thích công việc bây giờ, hơn nữa lấy bản lĩnh của ông chủ, nếu thật sự muốn làm cái gì, chúng ta cho dù thời thời khắc khắc đề phòng, cũng chưa chắc có thể phòng được."

Ngụy Kim nhíu mày, Từ Toa nói đích xác rất có lý, đây đúng là chỗ làm người ta bực bội.

Hắn dặn dò một phen, nói Từ Toa không cần tin Thẩm Thành nói bất luận cái gì, chờ Từ Toa đồng ý, trong lòng vẫn không yên ổn.

Nhưng có thể có biện pháp gì?

Hắn thật sự không có khả năng 24 giờ đều đi theo Từ Toa.

Ngụy Kim mệt mỏi dựa vào sô pha, thật sự không thể đi nhầm một bước.

Nếu là trước kia, Từ Toa biết hắn xuất quỹ nháo đến ly hôn, khẳng định hắn không nói hai lời liền đồng ý ký tên.

Nhưng hiện tại Từ Toa muốn nháo ly hôn, hắn không có khả năng đồng ý.

Mẹ nó!

Thẩm Thành, đồ phá hoại!

Sớm biết sẽ có ngày hắn dây dưa không thôi, hắn nhất định cách hắn rất xa.

Editor: sacnu