Chương 39: Ăn huyệt

Bồi thường như thế nào?

Từ Toa cũng suy nghĩ vấn đề này.

Kỳ thật thái độ Ngụy mẫu đối với Từ Toa, vẫn chưa tạo thành ảnh hưởng gì với cô.

Chân chính mà nói có thể tạo thành ảnh hưởng cho cô chính là Ngụy Kim.

Còn may Ngụy Kim không có làm cô thất vọng.

Lúc Ngụy mẫu chỉ trích cô, tuy rằng không có thiên vị mình, nhưng cũng nói câu công đạo.

Như vậy là đủ rồi.

Từ Toa không cần hắn thiên vị, chỉ cần hắn hiểu lý lẽ, không cần một mặt mà bao che mẹ mình.

Nhưng mà nói thì nói như vậy, Từ Toa ở trong lòng vẫn có chút khó chịu.

Đối với Ngụy mẫu tiếp đón cũng không đánh lại đột nhiên xuất hiện cảm thấy khó chịu.

Khi Từ Toa mở cửa ra ngoài uống nước, nhìn thấy Ngụy mẫu vẫn còn ngồi ở chỗ kia, TV mở ra không xem, nhìn chằm chằm vào cửa phòng ngủ chính, cái loại này khó chịu tới cực điểm.

Từ Toa trực tiếp phủi tay đóng cửa lại, đến phòng tắm một chuyến, lại ra, nói với Nguỵ Kim đang nằm trên giường: "Ông xã, em muốn uống nước."

Ngụy Kim lập tức ngồi dậy: "Anh đi lấy cho em."

Ngụy Kim lấy nước trở về, liền nhìn thấy Từ Toa đang lấy hết đồ chơi tình thú trong tủ đầu giường ra, bày lên trên đầu giường.

Hắn phản ứng cực nhanh đóng cửa lại.

"Bà xã, có anh ở đây, em còn mang mấy thứ này ra làm gì?" Ngụy Kim mang nước đến trước giường.

Từ Toa hỏi một đằng trả lời một nẻo nói: "Mẹ ngủ chưa?"

"Chưa có," Ngụy Kim ngồi vào mép giường, "Mẹ nói còn muốn xem TV."

Là xem TV, hay là nhìn chằm chằm cửa phòng ngủ của cô?

Từ Toa cảm thấy Ngụy mẫu thật sự có tật xấu, nhìn chằm chằm cửa thì có thế nào? Có thể chọc mình xuất động sao?

Không thể, ngược lại là mình, có thể có cách ứng phó bà.

Từ Toa chống tay xuống giường, nhìn Ngụy Kim nói: "Đút cho em uống."

Ngụy Kim cổ họng lăn lăn

Lúc hắn đi ra ngoài lấy nước, Từ Toa đã thay đổi quần áo thành một bộ váy ngủ màu đen bằng lụa mỏng.

Vừa rồi mẹ hắn nói hắn gầy, bảo hắn tiết chế một chút.

Ngụy Kim cảm thấy cái dạng này của Từ Toa, bản thân hắn hoàn toàn tiết chế không được.

Hơn nữa hắn gầy, cũng không phải bởi vì làm chuyện phòng the quá thường xuyên.

Ngụy Kim cho Từ Toa uống nửa ly nước, chờ sau khi Từ Toa nói không uống nữa liền đặt ly nước sang một bên, ôm lấy Từ Toa.

Một bên cởi sạch quần áo của mình, một bên bá chiếm vυ" Từ Toa không buông.

Bầu vυ" lớn như vậy, bị hắn xoa nắn thành các hình dạng bất đồng, núʍ ѵú càng ngày càng ngạnh, đâm đâm vào váy lụa hơi mỏng.

Ngụy Kim cách lớp váy lụa mỏng, ngậm lấy núʍ ѵú.

Nhiệt độ cùng cảm giác ẩm ướt từ núʍ ѵú đánh úp lại, Từ Toa cả người run lên.

"Ông xã." Hai tay cô ôm lấy Ngụy Kim nhìn hắn kéo váy ngủ của mình lên đến một bên, dùng đầu lưỡi liếʍ láp núʍ ѵú đĩnh kiều đỏ bừng của mình, hạ thân lập tức vọt tới một cổ nhiệt lưu.

Muốn Thẩm Thành.

Đã lâu không cùng nam nhân hoan ái.

Bên kia vυ" của cô không ai ăn, muốn cho hắn ăn.

Lúc Thẩm Thành ăn vυ" cô, ngay từ đầu luôn là tinh tế nhấm nháp, cuối cùng sẽ từng ngụm từng ngụm mà ăn, nuốt vào, đem núʍ ѵú cô hung hăng hút vào tận sâu trong khoang miệng.

Ngụy Kim không biết lúc hắn thân thân với bà xã của mình, bà xã hắn nhìn hắn nhưng lại ý da^ʍ với một nam nhân khác.

Hắn chỉ là cảm giác, đêm nay Từ Toa rêи ɾỉ đặc biệt dâʍ đãиɠ, đặc biệt lớn tiếng.

Hắn nói: "Bà xã, nhỏ giọng chút."

Cũng chỉ ngậm vυ", còn chưa sờ đến hoa huyệt cô, không cắm cô, mà đã rên giống như muốn cao trào.

Cái này cũng khiến cho Ngụy Kim hưng phấn lên, nhưng mà hắn lo lắng Ngụy mẫu ở bên ngoài nghe được, hắn vẫn nhịn không được phải nhắc nhở một câu.

"Anh làm hoa huyệt của người ta đều ướt, còn không cho người ta kêu a?" Từ Toa đầy mặt ửng hồng, thanh âm nũng nịu.

Ngụy Kim chỗ nào chịu nổi, lập tức mặc kệ Ngụy mẫu bên ngoài.

"Ướt như thế nào? Để ông xã nhìn xem." Hắn mở chân Từ Toa ra, quả nhiên ướt thật sự, sáng lấp lánh.

Nhưng mà hai mảnh môi âʍ ɦộ phì nộn thật sự chặt.

Cơ thể Nguỵ Kim quỳ dịch đi xuống, chôn mặt vào trong chân Từ Toa, dùng đầu lưỡi đẩy ra hai mảnh môi âʍ ɦộ hồng nhạt.

Môi âʍ ɦộ vừa mở, lập tức nhìn thấy mị thịt màu đỏ tươi kiều nộn bên trong.

Cơ thể Từ Toa run lên một chút, hoa huyệt mấp máy.

"Bà xã dâʍ đãиɠ, ngứa không hửm?" Ngụy Kim dùng đầu lưỡi xoát xoát qua hoa huyệt màu mỡ, làm Từ Toa nhịn không được run rẩy.

"Ngứa, ông xã, giúp em liếʍ liếʍ ~" Cô cuộn chân lên, hai tay giữ đầu Nguỵ Kim, nghiêng đầu đối diện với cửa.

Chỉ cần cô lớn tiếng chút, bên ngoài có thể nghe được động tĩnh trong phòng.

Cũng không biết Ngụy mẫu nghe được con trai mình đặt trên đầu quả tim, liếʍ hoa huyệt cho cô sẽ là cảm thụ gì?

Từ Toa quay đầu lại, nhắm mắt, quản cảm nhận của bà ta làm gì, mình sảng là được.

"A ~ lão công, thật lớn... Đầu lưỡi cắm vào trong, đâm đến hoa huyệt của Toa Toa..." Cô liếʍ liếʍ môi, hai chân hơi hơi khép lại. Cảm nhận đầu lưỡi Ngụy Kim trượt vào, ở trong hoa huyệt cô thọc vào rút ra.

Từ Toa nâng nâng mông.

Thoải mái.

Không biết Thẩm Thành có thích hoa huyệt của cô không?

Cô tao lãng hỏi một câu: "Ông xã, hoa huyệt của Toa Toa ăn ngon không?"

"Em nói xem? Hoa huyệt dâʍ đãиɠ như vậy có thể không thể ăn sao?" Đầu lưỡi của Ngụy Kim thâm nhập đến tầng tầng thịt non bên trong, mãnh liệt loát động.

Dâʍ ŧᏂủy̠ quá nhiều, giống như lấy chi bất tận.

Hơi thở ngửi được trong mũi, cũng đều là hương vị của cô, vừa dâʍ đãиɠ lại ngọt.

Cả hoa huyệt này cũng ngọt.

Đầu lưỡi Nguỵ Kim duỗi thẳng, mãnh liệt thọc vào bên trong hoa huyệt của Từ Toa, Từ Toa nhịn không được lại nâng nâng mông.

Ngụy Kim nói hoa huyệt cô ăn ngon, Thẩm Thành nhất định cũng sẽ thích, tựa như cô thích côn ŧᏂịŧ lớn của hắn.

Thích liếʍ nó, thích bị nó thao.

Nguỵ mẫu ghé vào cửa nghe, đã trợn mắt há hốc mồm.

Quá hoang đường!

Từ Toa tại sao có thể làm để con trai của bà làm loại sự tình này!

Còn có con trai bà, tại sao lại nguyện ý ăn địa phương dơ bẩn như vậy của Từ Toa!

Ngụy Kim trong ngoài liếʍ mυ"ŧ hoa huyệt của Từ Toa, phát ra âm thanh ái muội.

Vẫn còn tiếc nuối đầu lưỡi của mình không đủ dài, không thể đâm vào càng sâu.

Khi Từ Toa phe phẩy mông bảo hắn nhanh lên, Ngụy Kim trực tiếp ngậm lấy âm đế mẫn cảm của Từ Toa, một chút khiến cho Từ Toa lên cao trào.

Cao trào qua đi Từ Toa kẹp lấy chân không cho Ngụy Kim tiến vào: "Ông xã, anh nằm xuống đi, em cũng muốn thân thân anh."

Ngụy Kim đối với đề nghị này không có gì không hài lòng, trực tiếp nằm xuống một bên, không chú ý tới Từ Toa đi đầu giường lấy một cây dươиɠ ѵậŧ giả.

Từ Toa ghé vào dưới thân hắn, hít hít tao thủy: "Ông xã, côn ŧᏂịŧ chảy thật nhiều nước."

Ngụy Kim một tay lót ở sau đầu, đẩu đẩy hông: "Vậy liếʍ sạch sẽ."

"Liếʍ không sạch nha," Từ Toa vươn đầu lưỡi ra, hai cánh môi ngậm lấy qυყ đầυ của Nguỵ Kim, "Càng liếʍ càng nhiều."

Ngụy Kim lông mày giật giật, hông hơi hơi đẩy lên. Hô hấp thô nặng: "Ngậm sâu một chút, mυ"ŧ toàn bộ chúng nó ra."

Editor: sacnu