Chương 50

Nguỵ Kim giữa trưa đã kết luận Từ Toa xuất quỹ, chỉ nghĩ tìm cái búa Từ Toa xuất quỹ, sau đó cùng Từ Toa khai thành công bố nói chuyện.

Nhưng không nghĩ tới, cái búa này tìm được nhanh như vậy.

Đối tượng xuất quỹ của Từ Toa, càng là người mà hắn không thể tưởng được.

Thẩm Thành.

Một người mà làm Ngụy Kim mỗi lần nhìn đến đều sẽ không khống chế được muốn phi cái vẻ mặt cẩu so ngoạn ý của hắn.

Ngụy Kim lúc gọi cuộc điện thoại này, cả người đều run.

Tức giận.

Muốn tạc!

Cửa bên ngoài vang lên một tiếng, Nguỵ Kim lập tức mở cửa ra.

Nhìn thấy Thẩm Thành, hắn nắm chặt tay cơ hồ nhịn không được muốn đấm qua.

Thẩm Thành bước vào, hắn đột nhiên đóng cửa sầm một cái.

Nắm tay mang theo tiếng gió vung lên.

Từ Toa tránh ở trong phòng trộm quan sát, thấy thế lập tức chạy ra: "Có chuyện gì từ từ nói, đừng đánh nhau."

Thẩm Thành cầm lấy cái tay của Ngụy Kim đang vung lại đây, nói với Từ Toa: "Đứng ở bên kia đi, đừng đến đây."

Bước chân của Từ Toa dừng lại.

Ngụy Kim nhấc chân quét qua Thẩm Thành, mắng: "Tiểu nhân đê tiện, quang minh chính đại không được liền chơi lén lút? Kéo người vô tội xuống nước cả thấy rất có thành tựu đúng không?"

Thẩm Thành nhấc chân phản kích, cũng một gối lên dạ dày của Ngụy Kim.

Ngụy Kim tức khắc đau đến cong lưng, mặt trắng bệch.

Hắn cắn răng ngồi dậy, lại chém ra một quyền.

Thẩm Thành giơ tay nhẹ nhàng tiếp được: "Toa Toa còn nhìn, anh thật sự muốn nháo đến khó coi như vậy sao?"

"Tôi thao mẹ anh!" Nhắc tới Từ Toa, Ngụy Kim liền xem nhẹ đau đớn trên người, lại mắng tới, "Có cái gì thì anh nhắm vào tôi! Anh nhắm vào vợ tôi làm cái gì?!"

"Nhắm vào anh? Một người dễ dàng xúc động, dễ giận, chỉ biết động thủ lỗ mãng như anh có cái gì để tôi đáng phải lo lắng?" Thẩm Thành bởi vì câu nói thô tục này của hắn mà tức giận, cầm lấy cánh tay hắn, đầu gối liên tục thúc vào bụng hắn, "Hôm nay tôi sẽ nói rõ ràng cho anh, tôi coi trọng Từ Toa, tất cả mọi chuyện tôi làm không có một chút quan hệ với anh."

"Anh..." Ngụy Kim nói ra một chữ, không nói ra lời nói, quá đau.

Thẩm Thành vừa buông ra tay, cả người hắn liền nằm trên mặt đất.

Từ Toa vội vàng xông tới, Ngụy Kim vừa rồi nói chuyện xác thật rất quá đáng!

Mắng chửi người ta cũng không thể mang mẹ của đối phương ra mắng a!

Nhưng nhìn Thẩm Thành đem hắn đánh đến không còn sức lực đánh trả, Từ Toa lại có chút đau lòng.

Thẩm Thành nhìn thoáng qua Từ Toa đang xông tới, đỡ Ngụy Kim từ mặt đất lên, một tay giữ ở sau cổ áo Nguỵ Kim, đi mau vài bước, để Ngụy Kim nằm trên sô pha.

Ngụy Kim sắc mặt trắng bệch, đầy mặt thống khổ.

Từ Toa nhìn Thẩm Thành, chân tay có chút luống cuống.

Thẩm Thành nói: "Anh không dùng quá nhiều lực, qua một lúc sẽ ổn."

Từ Toa không nói chuyện.

Vừa rồi bộ dáng của Thẩm Thành, dọa đến cô.

Lệ khí đầy mặt, ánh mắt tàn nhẫn.

Ánh mắt Thẩm Thành nhìn lướt qua trong nhà, đi đến chỗ tủ lạnh.

Mở tủ lạnh ra, nhìn thấy có nước trái cây, đổ ra ly, đưa cho Từ Toa: "Uống một chút, áp áp tinh thần."

Từ Toa nhận lấy ly nước, nhìn thoáng qua Ngụy Kim, sắc mặt của hắn đã khá hơn nhiều.

Cô vừa rồi không đi quan tâm Ngụy Kim, không biết nên nói cái gì.

Bởi vì hắn là bị Thẩm Thành đánh.

Hơn nữa cô quan tâm Ngụy Kim, Thẩm Thành có thể khổ sở hay không?

Dù sao cũng là Ngụy Kim động tay trước, nếu Thẩm Thành không hiểu công phu quyền cước, người bị hại có khả năng là hắn.

Từ Toa yên lặng ngồi vào trên sô pha.

Nói đến cùng.

Thẩm Thành mới là vô tội nhất

Đầu tiên là bị Ngụy Kim dấu diếm chuyện đã kết hôn kết giao, sau đó lại bị mình thiết kế bẫy đưa lên giường.....

"Tại sao không nói lời nào?" Thẩm Thành sờ sờ đầu Từ Toa.

Từ Toa nhìn hắn một cái, uống một ngụm nước trái cây: "Không biết nói cái gì."

Thẩm Thành quay đầu nhìn Ngụy Kim: "Tốt rồi thì đứng lên mà nói."

Ngụy Kim không nhúc nhích, một lát sau mới nói: "Không có gì để nói hết, cút đi!"

Tìm Thẩm Thành trút giận, không thu hoạch được gì, bản thân còn bị đánh một trận, Ngụy Kim miễn bàn đương nhiên rất tức giận.

Nhưng tức giận cũng không có biện pháp.

Hắn bây giờ chỉ muốn Thẩm Thành ngay lập tức biến mất trước mắt mình.

Còn về Từ Toa, cô đối với hắn nhất định còn tình cảm, chỉ cần hắn hạ công phu sâu xuống, cô nhất định sẽ đoạn tuyệt qua lại với Thẩm Thành.

"Bắt đầu từ đêm nay, tôi sẽ dọn đến đây ở," Thẩm Thành nói, "Chúng ta cạnh tranh công bằng."

"Anh có bệnh đúng không?" Ngụy Kim đột nhiên ngồi dậy, "Từ Toa là vợ tôi cưới hỏi đàng hoàng, quan hệ của bọn tôi trải qua tán thành của pháp luật, tôi vì sao phải cạnh tranh với anh?"

"Bởi vì tôi là người Từ Toa theo đuổi, cùng với chồng tương lai." Thẩm Thành nói.

"Anh gϊếŧ chết cái ước muốn đấy đi!" Ngụy Kim nghiến răng nghiến lợi nói, "Đời này tôi đều sẽ không cùng Từ Toa ly hôn!"

Thẩm Thành hất hất cằm, nhìn Từ Toa: "Bà xã, trời cũng đã không còn sớm, chúng ta đi ngủ thôi."

Từ Toa: "???"

Editor: sacnu