Tinh Ngự

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Giới Thiệu Truyện Lời tác giả: Thứ ta theo đuổi bất quá chỉ là hôm nay, mà điều này, chỉ như ánh sao ngọc tinh không, không một ai có khả năng làm chủ mệnh ta! - Lăng Phong. Lời dịch giả: Một thế giới …
Xem Thêm

Chương 5: Tinh Diễn Tinh (Thượng)
- Tiểu tử, ba tháng sau ngươi có tính toán gì không?

Buổi tối trong lều, thanh âm thần bí chán ghét không ngừng liên tục làm phiền Lăng Phong, thấy Lăng Phong không thèm để ý, hắn liên miên nói:

- Ngươi gạt được tên ngốc to con kia chứ không gạt được lão nhân gia ta đâu. Tiểu tử tên là Trần Hàng kia tu vi Cự Linh không thua kém gì ngươi, hơn nữa còn có Cự Linh phụ trợ, thoạt nhìn xem ra Cự Linh của hắn ít nhất cũng phải có trình độ sơ giai đỉnh. Cho dù lý giải của ngươi đối với chân võ quyết vượt qua hắn, nhưng ở trong chiến đấu thì cũng không hỗ trợ chiếu cố ngươi được bao nhiêu!

- Vậy thì đã sao?

- Hắc hắc, ngươi đã không chiếm được chút ưu thế nào, lại còn ra vẻ tràn đầy tự tin như vậy, giải thích duy nhất là......

Thanh âm thần bí phân tích nói:

- Ta thật nghĩ không ra ngoài việc tự phá vỡ chân lực khí tuyền ra, ngươi còn có biện pháp nào có thể giành được thắng lợi từ trong chiến đấu!

Lăng Phong cả kinh, chân lực khí tuyền là khí mạch ngưng tụ bởi một thân chân lực của vũ giả, hắn quả thực là có ý niệm đó trong đầu ... Vạn nhất không cách nào thắng được thì đánh liều tự vỡ khí tuyền cũng tuyệt đối không dễ thua như vậy! Một khi chân lực khí tuyền bị phá, ý nghĩa mang đến cũng chính là từ đó về sau không có cách nào tu luyện nữa, cho nên ý định này hắn không có nói với Khải Ân, cũng không ngờ rằng lại bị người thần bí trong thức hải nhìn thấu.

- Thế nào? Bị ta nói trúng rồi phải không? Vì một tiểu nhân vật như vậy mà phải tự vỡ khí tuyền, ngươi cảm thấy đáng giá sao?

- Vậy ngươi có biện pháp nào không? ...-- Lăng Phong nhịn không được hỏi.

- Hắc hắc, vẫn là phải cầu tới lão nhân gia ta thôi? Ta đã sớm nói rồi, chỉ cần ngươi nguyện ý bái ta làm thầy, thì tên tiểu tử kia đối với ngươi mà nói bất quá chỉ giống như một con kiến mà thôi, làm gì còn có chuyện ở đây vung tay vung chân cơ chứ?

Thanh âm thần bí còn đang định nói tiếp, thì kết quả là Lăng Phong không nói hai lời trực tiếp bắt đầu tu luyện. Hắn không thể làm gì khác hơn là ngậm miệng lại:

- Được rồi, tính ta sợ tiểu tử ngươi, lão nhân gia ta có bao giờ nhận đồ đệ mà phải chịu đựng nhàn khí thế này cơ chứ? (Nhàn khí: cơn giận vô cớ) truyện được lấy tại TruyenFull.vn

- Tiểu tử, ngươi nghe cho kỹ đây, quyển chân võ quyết này mặc dù không thể coi là mặt hàng gì tốt, nhưng mà trong mắt Chân Võ Giả các ngươi cũng là công pháp tuyệt đỉnh rồi! Ta chỉ nói ba lần, nếu ngươi còn không thể lĩnh ngộ được, thì sau này ta tuyệt không bao giờ đề cập tới chuyện thu nhận đồ đệ nữa, bởi vì...... ngươi như thế, căn bản không xứng bái ta làm thầy!

Vừa dứt lời, một quyển chân võ quyết huyền ảo tinh vi giống như suối chảy xoẹt qua trong óc Lăng Phong, cả quyển công quyết bất quá chỉ ba trăm mười sáu chữ, nhưng mà chữ chữ đều là trai ngọc, có một số chỗ ngay cả trong Thốn Kích Quyết Lăng Phong căn bản cũng chưa từng nghe qua. Cũng may người thần bí tựa hồ như cảm nhận được mê hoặc của hắn, liền tiến hành giảng giải những chỗ này một phen thật cẩn thận. Một câu giải thích thông thường vô cùng đơn giản, nhưng lại khiến cho Lăng Phong cảm giác như đã xé rách màn đêm tìm thấy ánh sáng vậy. Không cần suy nghĩ nhiều, Lăng Phong liền vững tin rằng đây là một quyển chân võ quyết hàng thật giá thật, hơn nữa so với Thốn Kích Quyết mình tu luyện chỉ có cao hơn chứ không thấp!

Người thần bí nói là làm, mặc kệ Lăng Phong có nghe hiểu hay không, chỉ có tự mình tự biên tự diễn đem quyển chân võ quyết ... Tinh Diễn lập lại ba lần, sau ba lần thì không nói gì nhiều hơn, phảng phất giống như biến mất mặc cho Lăng Phong tự mình tìm hiểu!

Lăng Phong đắm chìm trong một cảnh giới huyền diệu, loạt ảnh chuyển động mới vừa rồi đã làm cho hắn cảm nhận được ảo diệu của Tinh Diễn Quyết, bây giờ chuyên tâm tìm hiểu, sự bác đại tinh thâm trong đó lại càng khiến cho hắn sợ hãi thầm than không thôi. Hết thảy của chân võ quyết đơn giản chính là khí mạch, chân lực sẽ dựa theo đó mà biến ảo vận dụng, ví dụ như Thốn Kích Quyết bao hàm hai phương diện, một là làm như thế nào để chất chồng chân lực thật nhanh, đề cao tinh cấp của Chân Võ Giả; mặt khác chính là sự chuyển đổi của khí mạch trong chiến đấu, tận lực tăng lên lực lượng công kích của mỗi một chiêu. Mỗi một cách vận dụng khí mạch đặc thù trong Chân Võ Giả có tên gọi đặc thù là ... Mạch Luân! Như Lăng Phong bây giờ có thể làm được chính là gia tăng chân lực lên bốn lần, thì gọi là "Mạch Luân ... Tứ Thốn Kích". (Mạch Luân: Vòng mạch)

Tinh Diễn Quyết thì rất là bất đồng, trước không nói đến chồng chất của chân lực, mới vừa rồi Lăng Phong thoáng thí nghiệm thử một chút, tốc độ vận chuyển tăng cường chân lực của Tinh Diễn Quyết so với trước nhanh gấp ba lần! Mà hơn nữa còn có một điểm khác, chính là tất cả khí mạch toàn thân của người tu luyện từ trên xuống dưới đều hợp lại làm một, trước lúc tác chiến có thể biến ảo tùy ý!

Ý nghĩa của chuyện này thật sự là rất lớn, những Chân Võ Giả tầm thường sau khi tu luyện một chân võ quyết, khí mạch toàn thân tự nhiên sẽ cố định lại, trong chiến đấu cũng chỉ có thể tiến hành chuyển đổi một loại biến hóa! Mà điều này bây giờ đối với Lăng Phong lại hoàn toàn không có hạn chế, hoặc nói chỉ cần hắn muốn thì đều tùy thời có thể sử dụng bất kỳ loại mạch luân nào!

Tu luyện chính thức bắt đầu rồi!

Một khi chính thức bắt đầu tu luyện Tinh Diễn Quyết, Lăng Phong mới phát hiện ra một vấn đề lớn, niệm thức tu luyện Tinh Diễn Quyết tiêu hao không ngờ so với tu luyện Thốn Kích tới mười lần!

Niệm thức, còn gọi là tinh thần lực, linh hồn lực, ý thức, lúc tu luyện phải lấy niệm thức dẫn dắt chân lực thì mới có thể chạy được chu thiên. Nói chung, Chân Võ Giả tu luyện lấy việc vận chuyển tám mươi mốt chu thiên làm chuẩn. Trước nay Lăng Phong vẫn dựa theo kinh nghiệm đó để tu luyện, nhưng mà hôm nay hắn phát hiện ra không ngờ sau khi mình vận chuyển được ba mươi mốt chu thiên thì niệm thức rõ ràng tiêu hao rất lớn, ở sâu trong óc truyền đến một trận cảm giác mơ hồ muốn ngất đi.

- Không được ngừng! Để ta xem cực hạn của ngươi, nếu như ngươi không phải là một kẻ nhu nhược thì tiếp tục kiên trì tới!

Không biết vì sao, Lăng Phong đối với lời cảnh báo muốn hắn bảo trì của người thần bí trong thức hải lại không muốn dễ dàng chịu thua! Hắn cố nén cái cảm giác chóng mặt cơ hồ muốn khiến mình nôn mửa lại. Lăng Phong gắt gao thúc dục chân lực trong cơ thể vận chuyển lần nữa, nếu như có người ở bên cạnh nhìn hẳn sẽ chứng kiến rõ được gân xanh dưới da tay hắn đang nổi lên, hệt như rễ cây cổ thụ vậy.

Rốt cuộc, trong đầu ầm lên một tiếng, toàn bộ chân lực vận chuyển mất khống chế, cơn đau kéo đến, Lăng Phong dứt khoát ngất đi!

Lúc này Lăng Phong đương nhiên không nghe được, thanh âm thần bí lại vang lên:

- Lần đầu tiên tu luyện liền vận chuyển đủ bốn mươi lăm chu thiên, không tồi, thật sự là không tồi! Không hổ là trời sinh linh hồn song phân chi thể a, niệm thức so với thường nhân cường đại hơn nhiều lắm, coi bộ nhặt được bảo vật rồi a.

..........................

Song chưởng giơ lên trước, chân lực lay động trong cơ thể, Lăng Phong hơi nhắm hai mắt lại, cảm giác hai chân phảng phất như cùng mặt đất hòa thành toàn thể, trong hô hấp có thể cảm nhận được rõ ràng mạch động của mặt đất, gió nhẹ nhàng thổi, hồ nước gợn sóng......

Chân lực không ngừng lưu động, bất đồng với tu luyện trước kia, lúc này tốc độ lưu chuyển chân lực trong cơ thể Lăng Phong cực chậm, phảng phất như thủy ngân nặng trịch lưu chảy vậy, trong thong thả lại mang theo một vị đạo vụng về ngưng đọng. Tiếng gió thổi qua tai, tiếng nước cực xa lại trở nên quá gần, mọi chuyển động của thiên địa trong lúc ấy hết thảy toàn bộ đều rõ ràng không chút bỏ sót khắc sâu vào linh hồn hắn. Mà máu trong cơ thể, dao động chuyển hoán của khí mạch tựa như trăng soi giếng nước hiện ra trong thức hải, thiên địa tự nhiên, tự thân vũ trụ, tại giờ khắc này kết hợp hoàn mỹ cùng nhau!

Đây là ngày thứ mười lăm sau khi Lăng Phong tu luyện Tinh Diễn Quyết, bất đồng với lúc bắt đầu tiếp xúc Tinh Diễn Quyết, người thần bí không hề yêu cầu Lăng Phong tiếp tục cố gắng kiên trì tu luyện nữa, mà là để cho hắn thuận thế mà làm, cố gắng vận chuyển được bấy nhiêu chu thiên thì vận, nương theo đó chính là có nhiều mục "huấn luyện cảm giác" hơn. Lăng Phong kỳ quái phát hiện ra, sau khi mình dựa theo phương pháp người thần bí truyền thụ bắt đầu cảm thụ thiên địa tự nhiên, thì niệm thức không ngờ lại tiến bộ bay xa, lúc tu luyện Tinh Diễn Quyết nhất cử đột phá sáu mươi chu thiên!

Đồng thời, hắn đối với việc vận chuyển khí mạch càng có nhiều hơn một phần vị đạo tùy tâm sở dục, thông thường là chỉ cần niệm thức vừa động, thì khí mạch liền có thể chuyển đổi một cách tùy tâm sở dục!

- Sang Sư, đa tạ ngươi nhiều!

Sau khi kết thúc buổi tu luyện sáng sớm, Lăng Phong đột nhiên nói. "Sang Sư" là cách xưng hô người thần bí bảo, sau khi thấy Lăng Phong không muốn bái mình làm thầy, hắn cũng không có miễn cưỡng, chỉ cho Lăng Phong biết nên xưng hô hắn như thế nào.

- Hắc hắc, thì ra ngươi cũng còn biết cảm kích nữa hả! Ta còn tưởng rằng tiểu tử ngươi vô tâm không để ý đấy chứ.

Lăng Phong trầm mặc một chút:

- Mặc dù ta từ nhỏ chính là một cô nhi, nhưng kẻ nào tốt với ta, ta đều nhận ra được.

Sang Sư trầm mặc, một hồi lâu sau mới thở dài một tiếng:

- Có thể phân biệt rõ thế gian ai là chân tình ai là toan tính cũng đã là chuyện khó lường lắm rồi.

Khải Ân vội vã chạy tới:

- Đại ca, gia tộc phái người tới đây rồi, muốn triệu kiến chúng ta.

- Hử?

Gia tộc trong miệng bọn họ chính là chỉ Băng gia, Lăng Phong có chút kỳ quái, dĩ vãng cho dù gia tộc có nhiệm vụ gì đi nữa thì cũng chỉ trực tiếp phân phó cho Bạch Nham, rồi để Bạch Nham giao nhiệm vụ cho người mình, chứ làm gì có chuyện trực tiếp triệu kiến người trong doanh huấn luyện như bây giờ đâu. Hắn cau mày hỏi:

- Gia tộc phái người nào tới?

Khóe miệng Khải Ân nhếch lên:

- Còn có thể là ai! Ngoài vị hảo tỷ tỷ của tên Trần Hàng kia.

Lăng Phong sửng sốt:

- Là nàng ta?

Bất đồng với những cô nhi một thân một mình khác trong doanh huấn luyện, Trần Hàng còn có một vị tỷ tỷ tên là Trần Ấu Dung, bất quá Trần Ấu Dung tuổi lớn, từ khoảng hai năm trước đã ra khỏi doanh huấn luyện tiến vào trong gia tộc làm việc, nghe nói nàng rất được Băng gia thiếu gia chủ sủng ái. Trần Hàng đối với thân phận đặc thù này của tỷ tỷ nên mới dám ở trong doanh huấn luyện diệu võ dương oai!

- Nếu là đại biểu gia tộc đến đây, vậy chúng ta đi thôi.

Nơi triệu kiến đám người Lăng Phong trong doanh huấn luyện, khi hai người Lăng Phong tới, Trần Hàng đã sớm đến, mặt khác Bạch Nham cùng Úc Vi cũng chờ sẵn ở nơi này rồi.

Lăng Phong hướng phía chủ vị nhìn lại, Trần Ấu Dung mặc trường quần (váy) bó sát thân, đem vóc người lồi lõm tập trung lại tôn lên vẻ đẹp khiến người người nhỏ dãi. Vành tai mang theo khuyên màu tím mị hoặc, da thịt toàn thân vô cùng mịn màng, cả người so với trước kia khi còn trong doanh huấn luyện càng nhiều hơn vài phần phong tình, chỉ là đôi lông mày tinh tế đó đường nét lại cứng một chút, có vẻ như tâm cơ quá mức thâm trầm.

- Vì lý do gì nghe gia tộc truyền gọi lại lâu như thế mới đến?

Vừa thấy Lăng Phong, Trần Ấu Dung lập tức dựng thẳng hai hàng lông mày, làm khó dễ nói.

Thêm Bình Luận