Chương 41

Theo như luận đón hôm nay nhất định các nàng liền không thể ở cùng, nhưng vì an toàn của cả hai Nhiên Kỳ không đành lòng để các nàng lại một mình, mà tạo ra chính mình thế thân quay về lúc. Hiện các nàng đang ở cùng, là cái nhân thể tạo ra từ Nhiên Kỳ, còn phần Nhiên Kỳ thì đang cố nhốt mình trong nhẫn giới.

Ăn uống no say vui mừng một lúc đã đến nữa đêm. Thời gian các nàng chi nha hiện tại đều được Nhiên Kỳ thế thân nhắc nhở bồi cho đi ngủ, bảo rằng sáng mai phải sớm lên đường. Các nàng nào muốn như vậy cái ngủ sớm đâu, sớm đã như vậy thành tiểu miêu mao vội co ro cùng phân thân Nhiên Kỳ nài nỷ dụ hoặc. Thật không ngờ lại thành công được người chấp thuận, cho các nàng hảo hảo chơi thêm vài khắc, còn nói chính mình mệt mỏi muốn trước nghĩ ngơi? Này thật lạ đi, Nhiên Kỳ trước giờ đối các nàng một không hai lời, các nàng làm cách naò cũng không thể lung lây người kia ý định, hôm nay làm sao dể như vậy a..

" Khả Trân tỷ, tỷ xem có phải nàng là làm sao không a? Sao cư nhiên hôm nay.. "

Khả Trân sủng nịch đưa tay chạm nhẹ vào chốp mũi nàng, cười ôn nhu, giải thích.

" Ta cũng không biết, bất quá hắn như vậy ngủ rồi, ta cùng muội hàn huyên chuyện cũng nên đợi ngày mai, nếu không cả hai sáng không mở nỗi đôi mắt nga~ "

" Ân, muội muội nghe tỷ a~. Hảo sáng nhất định cùng người nói thêm nha... "

Nói nhưng chỉ duy nhất Duệ Tú nàng là yên giấc, còn Khả Trân thì không được như nàng. Nàng trằn trọt xoay qua lộn lại tại vị trí nhưng mãi vẫn không tìm được giấc ngủ yên. Đến khi buồn chán khó chịu, liền từ từ đôi mắt bắt đầu mở ra...

" Hắn biến mất !? "

Vừa mở liền chẳng thấy Nhiên Kỳ. Khả Trân hoảng hốt bước đến gần nơi y vừa rồi lưu lại, chỉ thấy xung quanh một mãnh thủy nhiệt lưu động. Sợ hãi tìm kiếm xung quanh thân ảnh, nhưng tìm được chỉ duy nhất cái nhân đang ngủ say người, sung quanh toàn bộ đều cây côí bao bọc.

" Ngươi rốt cuộc đã đi đâu, Kỳ... "

Nhìn đến thủy nhiệt bên dưới toả lên hơi nóng xung quanh, tâm tình vốn không ổn hiện càng khó giữ bất phân. Nàng biết Nhiên Kỳ có chuyện giấu đi, nàng biết hắn luôn quan tâm các nàng nhưng luôn là mặt than vô cảm đối mặt. Tâm tư hắn các nàng đều hiểu rõ, hết thẩy điều hắn làm luôn đặt các nàng ưu tiên tuyệt đối, tốt, vẫn luôn là các nàng..

" Cầu ngươi đừng đối chúng ta như thế nữa có được không... "

Giọng nàng nhỏ dần, trái tim nhỏ bé đau thắt không ngừng. Ôm lấy một bên ngực, hai chân dần khụy xuống nơi có thủy lưu, đôi mắt ướt đẫm dần nhỏ xuống thủy lưu nho nhỏ lệ chi....

...

Khoản chừng không lâu, Khả Trân dần lấy lại bình tĩnh. Quyết sẽ rời khỏi kết giới tìm được trở về Nhiên Kỳ người . Đáng nói kết giới dặn dò lời Nhiên Kỳ gọi chạm tới liền sẽ rất đau, có thể sẽ đánh đến bất tỉnh. Nhưng là vừa chạm đến, nàng liền không hiểu ra sao chính mình liền dễ dàng rời khỏi đi? Có phải Nhiên Kỳ trước giờ đều hù doạ các nàng không .

Bước ra khỏi kết giới, nàng một đường tìm theo bản năng truy ra dấu vết Nhiên Kỳ để. Đáng tiếc, nàng Khả Trân đi không bao lâu đã bị lạc mất. Lạc đến vô tình chạm phải thanh âm gầm gừ của con vật nào đó đang ở sau bụi rậm...

*Gưrrrr* * Grừừuuuu*

Tò mò đi đến xem nào ngờ...

" Ah!!!!! "

Khả Trân hốt hoảng hét to thanh âm vang xa, di chuyển tránh xa chỗ con vật to khổng lồ đang hiện diện trước mắt mình. Là một con Bạch Lang to lớn, ánh mắt nó đỏ ngâu nhìn về hướng nàng, miệng không ngừng tiếc ra chất nhày kinh khủng..

Không xa nơi đó Zuma, Nhiên Kỳ hai người đồng loạt đều nghe thấy thanh âm. Cả sói cùng ma cà rồng vốn là loài có thính giác rất nhạy, dù ở đâu, cách xa đến mấy đều có thể nghe rõ..

Zuma : " Nguy!!! "

Nhiên Kỳ : " Không Xong Rồi! "

Cả hai cùng lúc di chuyển đến nơi Nhuễ Hiên cùng Khả Trân lưu vị trí.

Nhiên Kỳ khó có chống lại ánh trăng kêu gọi thân người, nàng bất tri bất giác hiện lại nguyên hình, nhưng ý thức là mơ hồ tìm kiếm kia thân ảnh đơn bạc người. Chạy đến một đường từ bên kia hang sâu, thoát khỏi nhẫn giới, cực nhanh tốc độ phi thân đến...

...

" A, cứ..u.... cứu... Có... A.... "

* Grừuuuu* * Hrừuuu*

Khả Trân bị bạch lang nhanh chống đưa chân to lớn chấn xuống thân mình, nó đưa lên móng vυ"t vương dài tiến đến nàng bả vai cào mạnh đâm sâu. Vết thương theo độ dày vết cắt tuông ra lượng lớn máu đỏ tươi. Mắt thấy chính mình hơi thở, sức lực đều không còn, giây phút nàng nghĩ mình hẳn là xong rồi thì...

* Grừuuuu * * Ầm *

Một Bạch lang đồng dạng phóng đến nàng, chắn giúp nàng đợt hai vυ"t nhọn cấm vào. Nó kêu lên một tiếng đau đớn, hơi thở nóng của nó phả vào mặt nàng. Nàng ngửi được thân nó hương vị có chút quen thuộc, cùng con ngươi của nó đồng dạng màu xanh.. Là hắn sao!. Nhìn đến đây, vì máu không ngừng tuông nên một trận tối đen ánh mắt đánh úp nàng ngất đi, chuyện tiếp theo liền không còn nhớ gì nữa...

Đến khi trời sáng, tưởng rằng mình đã chết thì chỉ thấy mình yên vị nằm tại vị trí ban đầu. Vết thương cũng không có lưu nàng thân thể? Là mơ sao? Nhìn đến Nhiên Kỳ hắn đang ngồi không xa, chấp hai chân tịnh thần cũng không so nhìu vài câu, an ổn mà đứng lên tiếng đến, cầm hà bao ăn vào...

_______________________________________