Chương 11: Chữa trị tinh thần hải



Sức mạnh tinh thần lực này hoàn toàn khác với sức mạnh tinh thần hung bạo đang hành hạ trên những vết thương của hắn, chúng tổ hợp lại và tiến hành chữa trị, lập tức xoa dịu sự đau đớn mà tinh thần hải của hắn đang không ngừng chịu đựng.

Hắn cảm giác mình giống như đang ngâm trong nước ấm, toàn thân thả lỏng, cảm giác như đang bồng bềnh trên mây, sự đau đớn và mệt mỏi đều bị cuốn đi, thậm chí hắn còn quên mất trùng triều đang xâm lấn nơi này, hai mắt lim dim giống như muốn ngủ say.

Nhưng Dư Thập Nhất đã lắc lư để hắn tỉnh lại. Lâu Kỳ mở nửa con mắt, ngơ ngác nhìn cô.

“Đừng ngủ.” Dư Thập Nhất dùng sức thúc giục Lâu Kỳ: “Mau liên lạc với người nhà, đừng lãng phí thời gian.”

Lâu Kỳ:…

Bị kéo từ trên đám mây rớt xuống, thoát khỏi hơi ấm, Lâu Kỳ cố gắng kiềm chế bản thân không lộ ra vẻ mặt thất vọng.

Lâu Kỳ khống chế mình không lộ ra vẻ mặt thất vọng và đáng thương, ho nhẹ giải thích: “Lúc ở ngoài hành tinh K619, tôi đã liên lạc với trường học rồi. Tôi tin rằng họ sẽ sớm cử người tới. Hãy kiên nhẫn chờ đợi.”

Lâu Kỳ đã gửi tin nhắn đến trường học khi phát hiện ra sự hiện diện của trùng tộc trong hành tinh sa mạc, đồng thời truyền lại tọa độ khi hắn bị tách khỏi đồng đội.

Ngay cả trước khi rơi vào hành tinh K619, hắn cũng miễn cưỡng sử dụng chút năng lượng cuối cùng để gửi định vị của mình. Chưa kể rằng cơ giáp Hắc Kim của hắn cũng có hệ thống định vị riêng, chỉ cần bọn họ thông qua cơ giáp cũng có thể xác định được vị trí của hắn đang ở.

"Trường học?"

"Tôi là học sinh của học viện quân sự số 1 của đế quốc, tôi đến đây để hoàn thành nhiệm vụ của trường." Lâu Kỳ kiên nhẫn giải thích: "Khi trường phát hiện ra tôi mất tích, họ sẽ liên lạc với lực lượng viễn chinh gần đó và đưa chúng tôi ra ngoài. Vì thế đừng lo lắng.”

Hắn không lo lắng rằng Dư Thập Nhất sẽ không tin điều đó, dù sao hắn cũng ở đây, mà Dư Thập Nhất đã dừng lại sau khi điều trị được một phần ba cho hắn. Nếu hắn cố tình nói dối, kết cục của hắn cũng chỉ có con đường chết.

Dư Thập Nhất thận trọng hơn hắn nghĩ nhiều.

Quân viễn chinh?

Trước đó, Dư Thập Nhất đã đoán thân phận của thiếu niên này thuộc tầng lớp đặc quyền, bây giờ cô càng chắc chắn hơn về suy đoán của mình sau khi nghe những gì Lâu Kỳ nói.

Lâu Kỳ rất tự tin khi đề cập đến việc quân viễn chinh sẽ quay lại đón hắn, giống như hắn không phải là học sinh mà là nhân vật hết sức quan trọng.

Có lẽ thân phận của hắn còn ghê gớm hơn cô nghĩ.

Thôi quên đi. chuyện này có liên quan gì tới cô? Ngược lại đây lại là chuyện tốt.

Khi Dư Thập Nhất vừa hoàn hồn lại, cô nhìn thấy Lâu Kỳ đang nhìn bàn tay vẫn chưa đặt xuống của cô, trong mắt không giấu được khát vọng.

Tinh thần hải của hắn còn chưa được chữa trị hoàn toàn nên hắn đương nhiên rất mong muốn Dư Thập Nhất tiếp tục chữa trị cho mình.