Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tinh Vũ Cửu Thần

Chương 14: Lâu rồi mới hồ đồ Một lần

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Nàng ta tên gì?” Tạ Tinh không hề có ấn tượng về một người vợ chưa cưới và tố

cáo xàm sỡ

Đinh Cầu hình như đã quen với việc Tạ Tinh không còn nhớ những chuyện cũ: “Là

Lâm Bình Ninh gia, tên là Ninh Ngưng”

Ninh Ngưng, tên cũng rất đẹp, Tạ Tinh đang cố nhớ lại ấn tượng của Ninh Ngưng,

Đinh Cầu nói: “Lúc trước huynh nói là Ninh Ngưng muốn hủy hôn ước, hình như

nàng ta bỏ thuốc vào nước, rồi chỉ ngất được một khoảng thời gian ngắn, sau đó

tỉnh lại và tố cáo huynh xàm sỡ, sau đó, sau đó...”

Sau đó thì kết thúc thôi, mấy chuyện này dùng ngón chân cũng nghĩ ra được,

trăm phần trăm là bị người ta hãm hại, chỉ không biết là hãm hại hắn là Tạ gia

hay là Ninh Ngưng. Nhưng bây giờ con gái thật là đáng sợ, bốn năm trước mới 15

tuổi, vậy cô ta cũng chỉ có chừng 15 tuổi, thì đã đề nghị hủy hôn ước rồi

Còn về chuyện hãm hại, Tạ Tinh tuy không hiểu Tạ Khê là người thế nào, nhưng

mà hắn vẫn không tin được Tạ Khê lại đi xàm sỡ vị hôn thê của mình. Còn là một

người sắp hủy hôn ước, thật nực cười

Người ta thường nói là phải ấm no mới nghĩ chuyện khác, mà lúc trước ngay cả

ăn còn không no thì sao lại nghĩ chuyện này, đừng nói là đi xàm sỡ người con

gái khoảng 15 tuổi

“Sau đó thì sao?” Tạ Tinh như đang nghe kể chuyện, hỏi

Đinh Cầu cũng ngơ người ra, bị vị hôn thê bỏ, rồi bị hãm hại, khả năng chịu

đựng của Tinh ca lại cao đến vậy, nghe như đang nghe một câu chuyện không phải

của mình.

Đinh Cầu trả lời: “Lý do thoái hôn của Ninh Ngưng là cô ta được Ninh gia xem

trọng, nên dẫn đến một môn phái lớn bái sư...”

“Đợi chút, đệ nói là môn phái gì?” Tạ Tinh đột nhiên thấy kinh ngạc, không

phải là phim võ thuật sao lại có tồn tại của môn phái, là Thiếu Lâm hay Võ

Đang? Nhưng hai phái này không thu nhận nữ đệ tử, không lẽ là phái Nga Mi

Đinh cầu lắc đầu: “đệ cũng không biết,Vương Hổ đại ca chắc biết được một ít

nhưng lại không có nhắc đến. Hình như những đại gia tộc có thành viên có tư

chất tốt đều đi đến những môn phái, còn là môn phái gì thì đệ không biết”

Xem ra Đinh Cầu cũng không biết gì nhiều, hỏi thêm cũng không được gì chỉ cần

biết chuyện gì xảy ra là được rồi

Ăn no xong, ngủ một đêm ở miếu hoang, ngày mai đi kiếm tiền rồi sau đó rời

khỏi Thiết Châu thành rồi nói



“Ngủ thôi” Tạ Tinh chỉ hỏi nhiêu đó còn những thứ khác không có hứng thú biết,

nói xong cả 2 đều ngủ say

Đinh Cầu thấy Tạ Tinh ngủ rồi, Tự nói: “Tinh ca bây giờ suy nghĩ cũng thoáng,

khả năng chịu đựng cũng không phải người bình thường”

Tạ Tinh bây giờ trên người không có một đồng, không ai để ý, ngủ một giấc đến

sáng, đến bờ sông rửa mặt, rồi cùng Đinh Cầu ra bờ sông Thiết Liễu

Tạ Tinh còn nghĩ là còn sớm, đến nơi mới biết số lượng người rất đông

Những tài tử muốn đạt được thứ hạng cao, để có được lòng của người đẹp vì có

những cô nương đến xem có tài tử nào hợp nhãn mình không. Còn với mục đích

kiếm tiền thì chỉ có một mình Tạ Tinh thôi

“Tuyết Dao, người đó đến rồi, tỷ xem, y cầm trên tay cái gì vậy” Thiếu nữ mặc

y phục vàng, kéo Đường Tuyết Dao nói

“Tuyên Tuyên, hôm qua muội có phải đến điều tra hắn không?” Tuyết Dao nhìn

người thiếu nữ áo vàng nói

“Đúng vậy, nhưng tên đó là một kẻ lừa gạt, bộ hắn mặc không phải là là đồ cao

bồi phương tây, mà chỉ là một bộ đồ rách. Hôm qua muội thấy họ ngủ ở miếu

hoang, nhưng không phải là không có tiền, hắn mua rất nhiều đồ ăn thậm chí có

gà quay, thật là không hiểu nổi hắn” thiếu nữ mặc y phục vàng, tên là Tuyên

Tuyên nói

“Muội xem hắn muốn làm gì?” Đường Tuyết Dao nhìn Tạ Tinh với ánh mắt kỳ lạ

Tạ Tinh dẫn tiểu Cầu đi đến khu thi đấu, thì nghe có người gọi mình

“Tạ huynh …” Tạ Tinh quay lại nhìn thì ra là Vương Học Văn, đi theo còn có 2

nam và 2 nữ

Tạ Tinh lập tức mang biểu tình vui vẻ, cầm lấy cây quạt trên tay, chào nói:

“Thì ra là tài tử ngâm thơ cao thủ Học Văn huynh, thật là có duyên, hôm nay

lại là người đầu tiên ta gặp, xem vận khí của huynh hôm nay rất tốt, chắc sẽ

làm được nhiều bài thơ hay”

Vương Học Văn lại nhiệt tình kéo 2 thư sinh đến trước mặt Tạ Tinh: “Tạ huynh,

đây là 2 người bạn học chung tên là Huỳnh Nghĩa và Lý Hy Trung. Huỳnh huynh,

Lý huynh, đây là người mà ta nói, người mà từ phương tây trở về kỳ nhân Tạ

Tinh huynh. Thấy được đồ của Tạ huynh mặc chưa, đó là đồ cao bồi phương tây”

Hai người chưa kịp trả lời, nhưng một thiếu nữ đã nói: “Tạ công tử, phương tây

có xa không? Tại sao bộ đồ của huynh gọi là đồ cao bồi? Hình như không khác gì

những bộ đồ rách?”

“Haha...” Tạ Tinh cười to để che giấu bộ mặt không được tự nhiên, sau đó lấy

cây quạt mở ra, ho nhẹ một tiếng

Làm xong những động tác này, còn chưa kịp nói, thì nghe Huỳnh Nghĩa hô to:

“Hiếm khi hồ đồ, chữ tốt, chữ tốt, tại sao đệ chưa từng thấy qua loại kiểu chữ

viết này? Không lẽ là từ phương tây truyền qua”

Không chỉ là Huỳnh Nghĩa bị bốn chữ này làm kinh ngạc, mà những người xung

quanh cũng bị kinh ngạc

Khi mà Huỳnh Nghĩa kêu to, không chỉ những người xung quanh, mà còn những tài

tử giai nhân ở phía xa cũng đi qua chỗ Tạ Tinh

Tạ Tinh liếc mắt, nghĩ rằng nếu như có nhiều cái quạt, thì không chừng có thể

bán kiếm chút tiền, cũng không cần đi tham gia cuộc thi làm gì

“Tạ huynh, không ngờ huynh lại mang về loại quạt tốt như thế, đây là quạt giấy

sao?” Vương Học Văn ngưỡng mộ nhìn vào Tạ Tinh

Đinh Cầu nói tiếp: “Ngay cả quạt xếp cũng không biết, còn nói là quạt giấy,

nói cho mấy vị nghe Tạ công tử trên tay cầm là quạt xềp”

Lý Hy Kỳ nói theo: “Thì ra là quạt xếp, phương tây thật là kỳ diệu, không ngờ

lại có thể chữ viết này, còn có những vật kỳ diệu như thế”

Tạ Tinh cười nói: “Chữ viết này không phải bên phương Tây, chỉ có bộ đồ cao

bồi phương tây thôi, nhưng không có loại chữ viết và quạt xếp này”

Ngay lúc này, những người xung quanh có người nói lên: “Phan công tử, Niên

công tử, Thái công tử, còn Từ công tử, Thiết Thành tứ công tử cũng đến, xem ra

hôm nay có chuyện hay để xem rồi”
« Chương TrướcChương Tiếp »