Tình Yêu Bay Lượn

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Edit: bonghongxingdep Ngàn vàng khó mua biết trước, có những việc bất đắc dĩ không ngờ tới! Hiện tại cô cuối cùng cũng cảm nhận được ý nghĩa trong câu nói của A Lượng rồi. Nhìn cô một chút đi, ai ngờ  …
Xem Thêm

(*) thiên kinh địa nghĩa: là chuyện hiển nhiên, bình thường.

“Phùng Tư Luật, cậu đừng hòng!”

…………….

"Cậu nói cái gì? Cho cậu nói lại lần nữa." Trên trán Đường Tuấn Bác nổi lên gân xanh, tay nắm thành quyền, anh rất nhẫn nại mới không đánh Tư Luật một quyền.

"Tôi nghĩ tôi đã nói rất rõ ràng." Vẻ mặt Tư Luật phong kinh vân đạm* nói.

(*) Phong kinh vân đạm: Điềm nhiên, nhẹ nhàng như mây, như gió

"Con mẹ nó!" Đường Tuấn Bác rốt cuộc nhịn không được nữa chửi ầm lên."Nhứ Tiệp là tới đây tìm người anh trai này nghỉ phép, tại sao hành lý của em ấy lại ở nhà cậu? Cái gì mà nói em ấy ở chỗ của cậu là tốt? Tôi nhổ vào! Cậu cho rằng tôi không biết cậu đang suy nghĩ cái gì à? Cậu cho là tôi ngu à! Phùng Tư Luật, tôi biết rõ những gì cậu nghĩ trong đầu"

"Tôi chỉ muốn ở chung một chỗ với Nhứ Tiệp nhiều hơn mà thôi." Tư luật nói rõ ràng mạch lạc.

Đường Tuấn Bác đánh vào mặt bàn, đồ trên bàn vì anh đánh mạnh mà rung lên.

"Tôi không phải gọi em gái tới để cùng cậu bồi dưỡng tình cảm! Tôi muốn em ấy nghỉ ngơi, nghỉ ngơi cậu có hiểu hay không? Chính là không cần phiền lòng chuyện gì cả, nhàn nhã hưởng thụ cuộc sống, cậu đang giở trò quỷ gì vậy!"

"Tôi cũng nghỉ ngơi." Tư Luật khẽ mỉm cười."Cậu bận rộn, tôi biết rồi, tôi có thể đảm nhiệm tiếp các cô ấy giúp cậu, mang các cô ấy đến các thành phố chơi." Nghỉ hè mới bắt đầu, anh có gần hai tháng để chung đυ.ng cùng Nhứ Tiệp.

Chưa bao giờ biết trái tim của anh sẽ vì một cô gái mà đập mạnh như vậy.

Từ xa, anh nhìn một người mảnh mai đang chạy về phía bọn anh, ngũ quan tinh xảo dáng người mềm yếu, làm anh không cầm lòng được mà xuất hiện loại tình cảm này -- cho dù khi đó bọn họ không quen nhau, thì ánh mắt của anh cũng bị cô hấp dẫn.

Cô nhào vào trong ngực bạn tốt, khiến ngực anh đau đớn một trận, cảm giác không vui tràn ngập trong ngực. Không nói với nhau một câu, hai người vẫn là người xa lạ, anh muốn đọc chiếm một mình cô, khi biết cô là em gái trong miệng bạn tốt thì anh cũng không khác khí!

Chỉ cần nhìn một lần là anh biết, cô gái gọi là Diệp Nhứ Tiệp này, chính là người mà anh- Phùng Tư Luật này muốn!

“Tôi nhổ vào” Đường Tuấn Bác không nhịn được nhổ anh một ngụm “Tư Luật, biết cậu 6 năm, bây giờ mới biết cậu là người trong ngoài không đồng nhất như vậy!”

“Bác, tôi đi thẳng vào vấn đề luôn, tôi thích Nhứ Tiệp” Tư Luật thẳng thắn nói “ Ngay từ cái nhìn đầu tiên, trực giác nói cho tôi biết, chính là cô ấy – người phụ nữ của tôi”

Đường Tuấn Bác quả thật nghe không lọt” Tô quản cái gì trực giác của cậu Nhứ Tiệp mới 17 tuổi, 17 tuổi đó ! Một cô bé thôi, cậu sẽ làm gì với cô ấy, phiền lòng đợi khi cô ấy 20 tuổi được không? Hiện tai, để cho ấy làm một học sinh trung học đơn thuần được không, không cần đưa móng vuốt của cậu về phía em gái thuần khiết của tôi. Tư Luật, Nhứ Tiệp không chịu nổi trò chơi tình yêu của cậu!”

“Tôi rất nghiêm túc” Vẻ mặt của anh nghiêm túc nói” Tôi không đùa giỡn”

“Tư Luật ------“

“Nếu như mà tôi muốn chơi trò tình yêu với Nhứ Tiệp, tôi sẽ không bảo cho cậu biết, hiện tại thấy cậu là anh trai của Nhứ Tiệp, tôi mới thông báo cho cậu một tiếng, đối với Nhứ Tiệp, tôi xin thề ! Bất luận cậu đồng ý hay không, đều không thể ngăn cản được quyết tâm của tôi” Tư Luật lời thề son sắt* nói

Lời thề son sắt: lời hứa không bao giờ thay đổi.

Đường Tuấn Bác thở dài thỏa hiệp. Quen biết Tư Luật nhiều năm, sao không biết tính tình của cậu ấy? Không có cậu ấy là không được, chỉ có cậu ấy muốn hay không, Thái độ của Tư Luật luôn luôn là có cũng được mà khống cũng chẳng sao với một số việc, ngoại trừ một số ít việc cậu ấy phải toàn lực ứng phó, cậu ấy là một người rất ít muốn làm gì, làm cho mình trở thành một người bình thường, nhưng chính anh là người đã tài giỏi từ nhỏ.

“Tôi thật sự rất ngạc nhiên về tình cảm của cậu, tại sao lại là Nhứ Tiệp.......”

“ Không có vì sao, tôi chỉ biết, ánh mắt của toi không rời khỏi cô ấy được” Tư Luật cười ngượng nói.”Tôi đã thấy có rất nhiều người phụ nữ đẹp hơn, tinh tế, dịu dàng hơn cô ấy, nhưng những người này không làm cho tôi có cảm giác, chỉ có Nhứ Tiệp, chỉ một lần gặp đó, để cho tôi không kìm lòng được trao tình cảm cho cô ấy”

Đường Tuấn Bác thất thần, anh thật không ngờ mới gặp Nhứ Tiệp một lần mà Tư Luật đã có tình cảm với cô ấy. Trời ạ, đây là thật sao? Tư Luật cậu ấy......... Thật nghiêm túc.

Anh nghiêm túc suy nghĩ, anh nâng em ấy trên bàn tay còn sợ đau, sợ người đàn ông khác cướp em ấy đi, không bằng giao em ấy cho Tư Luật. Lấy sự hiểu biết của anh với Tư Luật, cậu ấy là người, không yêu thì thôi, một khi yêu thì trở nên điên cuồng.

Đó cũng chính là điều mà anh cảm thấy bái phục Tư Luật, bằng giá trị hiện này của Tư Luật, với những phụ nữ chủ động, cậu ấy đều đỏ mặt, không chút dấu hiệu động lòng nào.

“Nếu cậu nghiêm túc, như vậy, tôi sẽ không ngăn cản việc cậu theo đuổi Nhứ Tiệp” Đường Tuấn Bác khó khăn mở miệng. Giao em gái cho Tư Luật, thật không biết có phải là quyết định sáng suốt hay không.

Mắt Tư Luật sáng lên, trên nét mặt hiện lên vui sướиɠ.

“Cám ơn cậu” Anh cẩm kích từ đấy lòng. Muốn nhận được sự đồng ý từ người bảo vệ cô sư tử nhỏ này, tiếp tục sự nghiệp bảo vệ cô sư tử nhỏ, là một nhiệm vụ không thể nào. Chỉ là --------

Tư Luật không khỏi mỉm cười, so sánh Nhứ Tiệp mảnh mai với sư tử nhỏ, thật sự không phù hợp với hình tượng của cô ấy!

Cô ấy như một con cừu ngoan ngoãn, dịu dàng đáng yêu.

Nghĩ đến vẻ mặt đáng yêu của cô ấy, anh không khỏi cười dịu dàng.

Anh biết cô sẽ vô cùng ngạc nhiên khi anh mang hành lí giúp cô, mang một bộ dáng thụ sủng nhược kinh* cùng vẻ mặt ngượng ngùng, định cầm lại hành lí, nhưng lại sợ ánh mắt nóng bỏng của anh, cúi đầu thẹn thùng, không dám nhìn anh một cái.

Thụ sủng nhược kinh: được sủng ái ,à lo sợ.

Nhớ lại vẻ mặt thẹn thùng của cô, trong tim không khỏi xuất hiện nhu tình. Anh thầm nghĩ sẽ cưng chiều cô thật tốt, thương cô, yêu cô cả đời, để cho cô vui sướиɠ cười thật tươi với anh.

“Này, Tư Luật” Đường Tuấn Bác nhìn bộ dáng như đi vào cõi thần tiên của anh, bắt đầu không thoải mái trong lòng, không khỏi nhắc nhở bạn tốt” Tôi nhắc nhở cậu ! Nhứ Tiệp mới 17 tuổi, cậu đừng làm bậy với em ây, nếu cậu dam làm bậy, cho dù đánh thua cậu, tôi cũng phải đánh cậu một trận.”

Tư Luật nhíu mày, tự tiếu phi tiếu* nhìn bạn tốt một cái, cười nhạo một tiếng.

tự tiếu phi tiểu: cười mà như không cười.

Chỉ cần anh muốn, có cái gì là anh không làm được?

Bất qua điều kiện đầu tiên là, hành động của anh, được Nhứ Tiệp chấp nhận.

Anh tuyệt đối không miễn cưỡng cô ấy.

Nhứ Tiệp tò mò đánh giá căn phòng này, kể từ khi bạn của anh Bác--người đàn ông tên là Phùng Tư Luật, an bài cô tại...phòng này, cô đã cảm thấy rất kỳ quái.

Đây không phải là phòng anh Bác ở chứ! Theo như hiểu biết của mình với anh Bác, phong cách của phòng này không phải là sở thích của anh Bác.

Trắng hay đen đơn giản gọn gàng, hợp lại làm có cảm giác vô cùng phong phú hiện đại, không khỏi phát hiện chủ nhân của phòng này rất có cá tính, rất lạnh lùng.

Không như anh Bác, luôn vô cùng náo nhiệt, làm cho người ta cảm thấy rất ấm áp.

"Tại sao lại dẫn mình tới đây chứ?." Nhứ Tiệp nhìn quanh căn phòng, phòng tắm, giường ngủ, bàn trang điểm, cái gì cần đều có. Cô cúi đầu, mình đến nước Mỹ tìm anh Bác, không phải là ở lại chỗ của anh ấy sao? Sao lại chạy tới đây chứ? Còn có, vì sao Tích Vĩ không ngủ chung với cô trong phòng này, mà lại ở phòng bên cạnh?

"Thật sự rất kỳ quái." Cô âm thầm nói, không biết hiện tại xảy ra chuyện gì nữa. "Cái gì kỳ quái?"

"A---- -----" Bất thình lình bị một âm thanh làm hoảng sợ, Nhứ Tiệp kinh hãi, nhảy dựng từ trên giường xuống.

Thêm Bình Luận