Chương 13: Triền miên không dứt 2

Không bao lâu sau, Hạ Kiều Vi lại đến cao trào.

" A...a... a" Âʍ đa͙σ co rút mãnh liệt, phun ra lượng lớn chất lỏng, lại bị lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dươиɠ ѵậŧ Trịnh Nguyên Khải chặn lại trong âʍ đa͙σ, khiến bụng cô căng trướng vô cùng.

Sau khi đạt cao trào, Hạ Kiều Vi rất khó chịu, cảm giác như ăn không tiêu. Trên người cô, Trịnh Nguyên Khải cũng như không nhịn được, đâm nhanh vài cái, lại một lần nữa bắn thêm một đợt lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào. Bụng Hạ Kiều Vi càng căng hơn, cô vặn vẹo thân thể, khóc lóc: " Đồ xấu xa, khó chịu quá.... ô ô.... anh mau đi ra".

Trịnh Nguyên Khải nhẹ nhàng lau nước mắt giúp cô, giọng đầy hối lỗi: " Được được , anh liền rút ra, Vi Vi đừng khóc".

Sau đó Trịnh Nguyên Khải cắn răng rút dươиɠ ѵậŧ ra, một lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ khổng lồ trộn lẫn mật dịch trong suốt trào ra, vương đầy ra ghế sofa, chảy cả xuống nền.

Hạ Kiều Vi thoải mái rêи ɾỉ, cảm giác cao trào vừa rồi khiến cô vô cùng sung sướиɠ. Trịnh Nguyên Khải dùng ngón tay đâm vào âʍ đa͙σ bắt đầu đào khoét, mật dịch cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ theo động tác ngón tay anh tiếp tục trào ra ngoài, đến khi âʍ đa͙σ lại tiết ra một đợt da^ʍ thuỷ mới.

" Vi Vi em thật nhiều nước, có phải lại muốn rồi?" Vẻ mặt Trịnh Nguyên Khải tà ác nói, lại nhìn đến âʍ đa͙σ bắt đầu ướt đẫm, rồi lại nhìn quanh phòng khách một mớ hỗn độn, trên sofa cùng trên sàn tràn đầy mật dịch của 2 người, kéo dài từ cửa vào đến trong. Chóp mũi tràn đầy mùi vị hoan ái cùng mùi nồng đậm của tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Hạ Kiều Vi không chịu được sự trêu trọc của Trịnh Nguyên Khải, rêи ɾỉ lên tiếng: " Ách a .... Khải .... anh .... dừng lại đi .... ô ô", cô ngẩng đầu lên cầu xin.

" Thật sự em muốn anh dừng lại ?" Trịnh Nguyên Khải trêu đùa, 3 ngón l đang dùng sức càn quấy trong âʍ đa͙σ đột nhiên rút ra. Cảm giác này khiến cho cả người Hạ Kiều Vi trở nên trống rỗng.

" Khải... ân ân a a .... không... khó chịu ... anh... đừng... dừng lại.... mau cắm vào đi... em muốn ... ách... a a" Hạ Kiều Vi rêи ɾỉ kiều mị, đôi chân bất giác giang rộng ra thêm, âʍ đa͙σ không ngừng co rút.

" Vi Vi em đúng là không thật thà chút nào cả, em nói xem, anh nên phạt em như thế nào đây?" Nói xong anh mỉm cười gian ác, bế Hạ Kiều Vi tiến vào phòng ngủ.

Trịnh Nguyên Khải đặt Hạ Kiều Vi lên giường, mở rộng 2 chân cô ra, dươиɠ ѵậŧ dưới háng nhắm vào âʍ đa͙σ ẩm ướt, mạnh mẽ đâm vào, chỉ nghe một tiếng phốc, dươиɠ ѵậŧ to dài liền nằm trọn trong âʍ đa͙σ.

" A a..." âʍ đa͙σ bị dươиɠ ѵậŧ to lớn cắm vào, thân thể Hạ Kiều Vi run rẩy, không ngừng tiết ra chất lỏng, chảy xuống mông cô, ướt 1 mảng drap giường.

Trịnh Nguyên Khải cũng không đợi lâu, sau khi dươиɠ ѵậŧ cắm vào, động tác 10 phần kịch liệt, ma sát không ngừng trong âʍ đa͙σ: " Vi Vi, Vi Vi, ...." anh thở dốc gọi.

" Ân .... a a .... Khải .... sướиɠ quá ... ân a ..." động tác Trịnh Nguyên Khải vô cùng mạnh mẽ, phía dưới của 2 người va chạm phát ra âm thanh phạch phạch, tràn ngập khắp phòng ngủ.

Dươиɠ ѵậŧ Trịnh Nguyên Khải đâm sâu vào trong âʍ đa͙σ Hạ Kiều Vi, qυყ đầυ đầu chạm đến cả tử ©υиɠ, không ngừng cọ sát ở bên trong. Hạ Kiều Vi vô cùng sung sướиɠ, đôi chân mở càng thêm rộng, quặp chặt lấy cái eo đang không ngừng đong đưa của Trịnh Nguyên Khải. Âʍ đa͙σ cũng bởi vì kí©h thí©ɧ mà không ngừng tiết dịch. Trịnh Nguyên Khải thấy Hạ Kiều Vi run rẩy liên tục, cổ họng phát ra tiếng rên kiều mị, hai má ửng đỏ, âʍ đa͙σ co rút mãnh liệt, nhanh chóng đem hai đùi Hạ Kiều Vi ép chặt ôm lấy hạ thân mình, dươиɠ ѵậŧ to dài liên tục cắm vào nơi sâu nhất, làm cho nơi kết hợp của cả 2 càng chảy ra nhiều nước.

Nhìn Hạ Kiều Vi hai mắt mơ màng, đôi bầu ngực không ngừng đong đưa, Trịnh Nguyên Khải gia tăng tốc độ, ôm chặt lấy Hạ Kiều Vi, âʍ đa͙σ lại khít khao nuốt trọn dươиɠ ѵậŧ. Hạ Kiều Vi rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, chất lỏng trong suốt trong âʍ đa͙σ tiết ra như suối: " A...! A....! Khải.... em.... sướиɠ quá.... anh mau dùng sức.... mạnh lên.... đâm chết em đi....!!" Dứt lời, Hạ Kiều Vi thở dốc, liên tục tiết dịch.

Trịnh Nguyên Khải hưng phấn dùng sức đưa đẩy, hai tay cầm lấy 2 bên ngực Hạ Kiều Vi, dùng ngón cái và ngón trỏ vê nắn đỉnh nhũ hoa đang căng cứng. Sau đó, Trịnh Nguyên Khải cúi người mυ"ŧ vào một bên đỉnh nhũ hoa của Hạ Kiều Vi, từ đỉnh nhũ hoa truyền đến cảm giác tê dại khiến cả người Hạ Kiều Vi vặn vẹo, hai chân tự động mở to ra hết mức, phía dưới không ngừng đong đưa theo nhịp ra vào của Trịnh Nguyên Khải.

" Nguyên Khải! Em thực sự.... sắp không chịu được nữa rồi.... a...a...anh dừng lại đi...a....a..." Hạ Kiều Vi da^ʍ dãng rêи ɾỉ.

Trịnh Nguyên Khải hôn lên trán cô, thở dốc nói: " Vi Vi, ngoan! Cố chịu đựng, anh sắp ra rồi!" Vừa nói, Trịnh Nguyên Khải vừa dùng lực mạnh tiếp tục ma sát, gầm nhẹ 1 tiếng, bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙. Hạ Kiều Vi cảm giác tử ©υиɠ được rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng, thoải mái thở hắt ra. Bởi vì lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng mật dịch quá nhiều, âʍ đa͙σ vẫn đang bị dươиɠ ѵậŧ Trịnh Nguyên Khải cắm sâu của Hạ Kiều Vi rỉ ra hỗn hợp chất lỏng màu trắng đυ.c vô cùng chói mắt.

—————————————————————-

Mừng u23 Việt Nam 🇻🇳🇻🇳🇻🇳 vào đá bán kết, tặng cho các tình yêu sớm 1 chương nhé ahihi 😘😘

Sau đó mị xin phép nghỉ xả hơi tìm lại hứng thú viết tiếp nhé chứ đầu óc dạo này mụ mị quá 😭😭

Các tình yêu tiếp tục ủng hộ nhiệt tình hơn nữa để giúp tui sớm sớm viết xong truyện này nha!!!!

Mãi yêu nạ ❤️❤️❤️❤️