Chương 5

"Ca ca nói, đó đều là việc của ngươi, sao phải để ta làm!" Cố Hoài Nhu tức giận đỏ bừng mặt, người vẫn luôn bị nàng khống chế bỗng nhiên không như thế nữa, tự nhiên cảm thấy rất tức giận.

Nàng ta định đánh Triệu Tuyết Nhi nhưng ta nhìn về phía thị vệ và phân phó: "Đuổi người này ra ngoài và báo quan lớn nếu lần sau nàng ta còn dám quay lại!"

"Vâng."

Thị vệ trả lời và đóng cổng lại.

Khoảnh khắc cổng đóng lại, Triệu Tuyết Nhi thở dài một hơi: “Ta chưa bao giờ hạnh phúc như vậy. Ta từng nghĩ nữ nhân là nên nuôi chồng nuôi con, coi chồng như thần như thánh. Nhưng bây giờ ta nghĩ tại sao nữ nhân không thể đứng trên đỉnh danh vọng? Sự nghiệp của họ có nhất thiết phải phụ thuộc vào nam nhân không?

"Thật tốt khi ngươi có nhận thức như vậy!" Ta nở một nụ cười vui vẻ, nhưng điều duy nhất khiến ta không vui là ta đã nói chuyện với tất cả các học giả có hoàn cảnh khó khăn trong phạm vi trăm dặm, rốt cuộc nàng là người từ nơi nào đến?

Ta không nghĩ nhiều mà tiếp tục dạy nàng đọc sách, đưa nàng đi du ngoạn núi sông để làm giàu tri thức cho bản thân.

Nhiều ngày trôi qua, cũng đã đến lúc công bố kết quả.

Sáng sớm Tiểu Thúy liền hoảng loạn chạy tới: “Tiểu thư, có chuyện lớn rồi, Tô…Tô công tử, Tô công tử, người còn nhớ rõ không?”

Ta nghĩ một chút, sau đó lắc đầu, “Không nhớ rõ.”

Tiểu Thúy trên mặt tràn đầy hận ý, “Là Tô Hạc, giảm khảo vừa nhìn văn chương của hắn liền cảm thấy đây là một nhân tài xuất chúng, một đường vào thẳng vị trí đầu, còn được bệ hạ chú ý, đặc biệt sắp xếp gặp mặt trong hoàng cung, cùng nhau bàn về tham vọng non sông biển cả , bệ hạ rất vui, vì đã phong hắn làm Tứ phẩm Thiếu Khanh.”

Ta gật đầu, thật ra Tô công tử thừa sức đạt được, nếu như lão tổ tông quyến rũ của ta nhất quyết muốn chọn học giả thì Tô Hạc này có thể giúp được.

“Tiểu thư, người mau nghĩ cho bản thân mình trước đi!” Tiểu Thúy vô cùng lo lắng.

Ta liếc nhìn nàng rồi nói: “Ta làm sao, ta cũng là người tài vậy, Hoàng Thượng không thể gả công chúa cho hắn, đến lúc đó hắn tới tìm ta, ta sẽ nói thẳng với hắn rằng ta không muốn là thiếp không được cưới hỏi đàng hoàng.”

Tiểu Thúy lao đảo, cuối cùng nói ra một câu hoàn chỉnhi: “Bệ hạ đã đề nghị ban hôn cho hắn cùng Thái Hòa Công Chúa, đã mất hết người nhà trong một cuộc phản loạn, là côi nhi Trịnh gia, kết quả hắn cự tuyệt, nói trong nhà có thê tử Tào khang, nếu hắn phụ nàng thì hắn thật sẽ trở thành một người phu quân vô ích chứ đừng nói đến làm thần.”

Ta tim đập chậm nửa nhịp, “Vậy...vậy bệ hạ nói thế nào, tức giận đến mức ép hắn kết hôn sao?”