Chương 71: Vây xem anh trai não tàn yêu đương tìm đường chết (18)

"Khổng Ngọc". Khổng Ngọc thành thật trả lời, tiểu sư phụ cuối cùng đã chú ý đến hắn, biểu hiện đặc biệt kích động "Tiểu sư phụ, muốn trao đổi phương thức liên lạc?"

"Trao đổi". Thiên Nhạn lấy điện thoại, "Anh cũng đưa tôi phương thức liên lạc của người anh họ bác sĩ chấn thương chỉnh hình đi"

Khổng Ngọc đột nhiên hiểu rõ, thì ra người ta vì anh họ nên mới để ý tới hắn. Tuy nhiên cũng không sao, hắn đem dựa vào danh tiếng anh hắn để kết bằng hữu không phải lần một lần hai. Anh họ hắn là bác sĩ tài năng khoa chỉnh hình, chính là loại người từ nhỏ đến lớn đều ưu tú. Người trẻ trung đã có thể trở thành chuyên gia.

Bạn bè hắn không phải chỗ nào có chút không thoải mái, gãy xương gì đó, còn không phải đều đến nhờ vả hắn sao?

Xương trên người hắn cũng không biết đã gãy bao nhiêu lần, đều nhờ anh họ diệu thủ hồi xuân*, hiện tại hắn có thể nhảy nhót tưng bừng.

*Diệu thủ hồi xuân: khen ngợi y sư tài giỏi, chữa trị được bệnh nặng"

Vui vẻ thêm bạn tốt, Khổng Ngọc không chút do dự đem danh thϊếp của Lâm Thượng Hoài gửi cho Thiên Nhạn.

Thiên Nhạn ấn mở, thêm bạn tốt, ghi chú là: Khổng Ngọc đề cử

"Tiểu sư phụ, tên của em là gì?" Khổng Ngọc nhỏ giọng hỏi

Thiên Nhạn cũng không ngẩng đầu trả lời: "Cố Thiên Nhạn"

Không đợi Khổng Ngọc nhiều lời, cô đem cửa sổ xe quay lên, lạnh lùng nói: "Tài xế Trần, lái xe"

Khổng Ngọc ngửi khói ô tô, nhìn xem trong danh sách bạn bè hắn có tên Thiên Nhạn, lòng vui sướиɠ không thôi, bất kể thế nào, tiểu sư phụ đã kết bạn với hắn.

"Nhạn Nhạn tại sao phải để ý tên tiểu tử kia?" Mặc dù biết em gái hắn đối với Khổng Ngọc không có suy nghĩ gì, Cố Kinh Khuê vẫn có chút không thoải mái

Thiên Nhạn cất điện thoại đi, tay lật xem tài liệu công ty: "Anh, anh quản có chút nhiều. Em cũng rất nghi ngờ, vì cái gì mỗi lần Lam Nhã Chân tìm, anh có thể bỏ lại mọi chuyện quan trọng rời đi, cho dù là đang họp hội đồng quản trị?"

Cố Kinh Khuê bị nói đến á khẩu: "Được rồi, anh chỉ tùy tiện hỏi một chút"

Dính dáng đến Lam Nhã Chân, chỉ số IQ của Cố Kinh Khuê căn bản không đủ dùng. Xem ra Nhạn Nhạn vẫn còn rất để ý chuyện này, để tránh hai anh em cãi nhau, hắn liền không hỏi thêm.

Thiên Nhạn nhấc khóe môi cười lãnh đạm, tiếp tục xem tài liệu.

Hiện tại cô có thể ở công ty tự mình đảm đương, biết rõ cô làm tốt, Cố Kinh Khuê ngày càng bay nhảy nhiều, không có việc gì liền thích chạy đi tìm Lam Nhã Chân. Nếu Lam Nhã Chân chủ động tìm hắn, hắn sẽ càng cao hứng.

Cố Kinh Khuê bình chân như vại nhắm mắt nghỉ ngơi, Thiên Nhạn cũng lười để ý tới hắn

Tác dụng của hắn bây giờ không còn lớn nữa!

Mấy tháng nữa liền tới lễ trưởng thành của cô, liền có thể tiếp nhận lấy chức vụ kia ở công ty.

Nếu tên này không phải anh trai nguyên chủ, cô nhất định dùng biện pháp khiến hắn biết mất trước mắt. Bất quá cô cũng không quên mục đích đến thế giới này của mình, để Cố Kinh Khuê thân thể khỏe mạnh.

Thiên Nhạn nghĩ như vậy, bên cạnh chuông điện thoại Cố Kinh Khuê reo lên, một tiếng đem hắn bừng tỉnh khỏi giấc ngủ, vừa liếc nhìn tên hiển thị, thần sắc liền khẩn trương.

Thiên Nhạn không nhịn được, liếc mắt. Khẩn trương như vậy, hơn phân nửa là Lam Nhã Chân

"Nhã Chân, em sao vậy?"

"Vậy sao, a, được, anh lập tức đến". Cúp điện thoại, không đợi Cố Kinh Khuê mở miệng, Thiên Nhạn liền nói trước.

"Muốn đi gặp Lam Nhã Chân?"

"Nhạn Nhạn, em ấy gặp phải một vấn đề, anh không yên tâm, cần đi qua nhìn một chút"

Thiên Nhạn rất thẳng thắn: "Tốt, anh đi đi, chuyện công ty giao cho em"

"Nhạn Nhạn ngày càng hiểu chuyện, anh đúng là không uổng công thương yêu em"