Chương 11: Ngại Quá Nha! Có Cấm Chú Là Có Thể Muốn Làm Gì Thì Làm!

Xung quanh thân thuyền thi thoảng lại nhìn lấy những cái bóng lớn di chuyển qua.

Lv. 30 - cá lớn biển sâu

Sở Vân không có tận lực học kỹ năng dò xét, chỉ có thể nhìn thấy những tin tức cơ bản của đám cá lớn biển sâu này.

Số lượng không ít, thô sơ giản lược đánh giá một chút, ít nhất vượt qua hai, ba mươi con.

Không cần nghĩ cũng biết, quái vật lv. 30 bên trong bí cảnh quỷ thuyền, một khi tới gần, khẳng định sẽ phát động công kích.

“Đây là bên ngoài thuyền.”

“Vào bên trong thuyền, chỉ sợ sẽ còn có quái vật tinh anh mạnh hơn.”

“Chẳng trách cần tổ đội.”

“Chỉ dựa vào lực lượng một người mà muốn đánh hết toàn bộ bí cảnh, quả là khó như lên trời.”

Quan sát hoàn tất, Sở Vân đứng tại chỗ quan sát thuyền lớn rồi thầm nói.

Sau khi tiến vào bí cảnh quỷ thuyền, bản đổ chỉ dẫn một lần nữa xuất hiện trên giao diện.

Mục đích trực chỉ vào bên trong chiếc thuyền lớn này.

Dựa theo quá trình bình thường.

Nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ chuyển chức, nhất định phải đi vào trng, từng bước một gϊếŧ tới bí cảnh chi chủ —— U Minh ác quỷ.

Khách quan mà nói thì nhiệm vụ này đúng là rất phù hợp với độ khó năm sao.

Cho dù là tổ đội, muốn gϊếŧ bí cảnh chi chủ của bí cảnh quỷ thuyền, cũng là cửu tử nhất sinh.

Càng đừng nói tới chuyện còn có hạn chế thời gian, các nhân tố bất lợi vì bị áp chế bên trong bí cảnh các kiểu.

Sở Vân đánh giá thuyền lớn một lát, cuối cùng không lựa chọn tiến vào quỷ thuyền.

“Ngại quá ha.”

“Ta biết cấm chú nên ta có thể muốn làm gì thì làm.”

Hắn ‘áy náy’ nói.

Cánh tay hơi khẽ nâng lên.

Ô kỹ năng, kỹ năng vừa mới học tập thành công bị hắn quả quyết phóng thích!

Ầm ầm!

Lấy chân Sở Vân làm trục tâm.

Một luồng khí tức kinh khủng, ầm vang lên!

Ngọn lửa dùng để chiếu sáng ngay tức khắc bị dập tắt.

Bốn phương tám hướng lại sáng như là mặt trời giáng lâm!

Hàng ti tỉ dòng nước, như được triệu hoán, vờn quanh về phía Sở Vân.

Dòng nước xoay tròn, ngưng kết!

Đầu rồng dữ tợn, sắc bén long trảo, phong mang tất lộ...



Thủy nguyên tố ngày bình thường ôn hòa gần như vô cùng vô tận, tựa hồ được ma pháp Thần Minh chỉ dẫn, trong chốc lát hình thành cự long vạn mét dữ tợn!

Mà lại không chỉ một con!

Một con!

Hai con!

...

Trên trăm con!

Rống! Rống! Rống!

Tiếng gầm gừ xuyên qua bí cảnh, vang vọng tiêu vân, rung động bát phương!

Cảm giác áp bách làm cho người hít thở không thông, như là tận thế đến!

Cấm chú hệ thủy, Hải Thần Chi Nộ!

Giáng lâm!

Vô số long vờn quanh Sở Vân, hình thành lốc xoáy bão táp, lao tới quỷ thuyền trước mắt!

Quỷ thuyền âm trầm đến đáng sợ, nguy hiểm trùng điệp trong lời giới thiệu, theo lốc xoáy bão táp nghiền ép qua, lại yếu ớt giống như là một chiếc thuyền giấy nhỏ!

Chúc mừng ngươi gϊếŧ cá lớn biển sâu, thu hoạch được 100 điểm kinh nghiệm.

Chúc mừng ngươi gϊếŧ cá lớn biển sâu biến dị, thu hoạch được 260 điểm kinh nghiệm.

Chúc mừng ngươi gϊếŧ U Minh tiểu quỷ, thu hoạch được 140 điểm kinh nghiệm.

Chúc mừng ngươi gϊếŧ U Minh tiểu quỷ, thu hoạch được 140 điểm kinh nghiệm.

...

Bên trong quỷ thuyền, có trên trăm con U Minh tiểu quỷ phiêu đãng, như bão cát bị phong bạo thổi thành mảnh vỡ!

Từng tia sáng bay ra, tuôn ra đại lượng bảo vật!

Trong một căn phòng bí mật chỗ sâu quỷ thuyền.

Là bí cảnh chi chủ U Minh ác quỷ, quanh năm không có thần trí, đột nhiên không hiểu sao cảm nhận được một phần nôn nóng.

Nhưng mà còn chưa đợi vị bí cảnh chi chủ đáng thương này kịp phản ứng, cái cảm giác nôn nóng ấy đã theo gió bay đi.

Bí cảnh chi chủ, vẫn lạc!

U Minh ác quỷ này chỉ sợ nằm mơ cũng không ngờ tới.

Là một bí cảnh chi chủ cấp 30 nhỏ bé như nó, lại có một ngày kia, được hưởng ‘thụ đãi ngộ long trọng’ là cấm chú.

Sau khi bí cảnh chi chủ vẫn lạc, quỷ thuyền cũng triệt để tan thành mảnh nhỏ!

Trên bầu trời của vịnh Thiển Hải vốn đang là mặt trời rạng rỡ, vạn dặm trời trong trời xanh lặng yên cũng trở nên âm trầm một chút.

Những con cự long vẫn chưa tiêu tan, đột nhiên từ trong biển xông lên vân tiêu.

Mặt biển của thành phố Lâm Hải, bắt đầu run rẩy lên!



Chỗ sâu của vịnh Thiển Hải.

“Hỡi lôi nguyên tố! Người phục vụ ngươi thỉnh cầu sự giúp đỡ của ngươi! Mời nở rộ lôi quang, chấn nhϊếp hắc ám đi!”

Lôi Minh hếch mũi, ngữ khí ngạo nghễ niệm chú.

Sáng chói chói mắt lôi quang, đột nhiên lấp lánh!

Mảng lớn hồ quang điện đánh chết một mảng lớn rùa biển.

Rùa biển hóa thành kinh nghiệm màu ngà sữa phân tán rơi lên người mọi người.

Trên người Lôi Minh lấp lóe một l*иg ánh sáng.

“Thoải mái quá.”

“Cấp năm rồi.”

Hắn cảm nhận được trên người mình truyền đến cảm giác ấm áp, trên mặt cuồng hỉ!

Thăng cấp rồi!

Năm chiều thuộc tính lại được đề cao!

“Cứ theo cái tốc độ này, hôm nay còn có thể thăng ba đến năm cấp nữa.”

“Đáng tiếc, gϊếŧ nhiều quái như vậy mà cũng chẳng rơi ra đồ gì.”

Lôi Minh có chút tiếc nuối.

Thật ra với đẳng cấp bây giờ của hắn, đã có thể rời khỏi vịnh Thiển Hải tiến về Mãnh Trư Lâm luyện cấp.

Nhưng mà nhìn lại phía sau, hắn còn có một đống lớn đàn em cần phải gồng gánh.

Bọn nhãi này vẫn có chút tác dụng.

Chiến sĩ có thể dụ quái cho hắn, cô gái mục sư có thể buff máu và cổ vũ hắn.

Nếu như không có đám người này, hắn đi Mãnh Trư Lâm cũng rất nguy hiểm, hiệu suất cũng sẽ giảm bớt đi nhiều!

“Cái tên Sở Vân kia đúng là có mắt không tròng, hắn nhất định không thể ngờ ta lại thăng cấp nhanh như vậy.”

Lôi Minh nghĩ tới mời Sở Vân thất bại khi nãy, trong lòng vẫn là có chút tức giận bất bình.

Ầm ầm ầm.

Hả?

Tiếng gì vậy?

Bỗng nhiên, bên tai Lôi Minh vang lên một chuỗi tiếng ầm ầm.

Không chờ hắn cẩn thận suy nghĩ, nền cát dưới chân cũng bắt đầu hơi run rẩy lên.

“Lão đại.”

“Trời hình như có hơi âm u rồi ấy, lẽ nào tên Sở Vân nói đúng, trời sắp mưa rồi?”

Có một thiếu niên tóc ngắn cũng cảm nhận được sự thay đổi, hắn ngẩng đầu nhìn trời, rõ ràng có thể cảm giác được trên trời mây đen bắt đầu hội tụ.

Bầu trời khi nãy trong xanh tươi đẹp, đang bắt đầu tối dần đi với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.