Chương 8: Cháu có biết Shanks Tóc Đỏ là ai không?

"Các ngươi chính là băng hải Mũ Rơm sao? Có vài người đang muốn gặp các ngươi đây." Garp cười khẽ một tiếng.

Sau đó ông liếc mắt nhìn một cái và thấy Luffy vẫn còn đang ngủ ngon lành, khẽ mắng một câu.

"Vẫn là tên nhóc hết thuốc chữa như ngày nào."

Garp xẹt nhanh qua bên người băng Mũ Rơm như một cơn gió và đấm một cú thật mạnh lên trên đầu Luffy.

"Ai da, đau quá đi!!" Luffy lập tức tỉnh táo và ôm đầu la hét.

Sau đó nhìn thấy người đàn ông đứng trước mặt mình là ai thì lắp bắp nói với gương mặt đầy sợ hãi.

"Ông... ông nội!"

"Luffy! Xem ra ta huấn luyện cho cháu vẫn chưa đủ đúng không?"

"Ở trong tình huống nguy hiểm như vậy mà vẫn ngủ ngon lành..."

Garp nói được một nửa thì ngủ ngon lành, một giây sau Luffy cũng chìm vào trong giấc ngủ.

Băng Mũ Rơm trợn mắt kinh ngạc bhifn hai ông cháu quái gỡ nhà này.

Mấy giây sau, Garp tỉnh lại và thấy Luffy còn đang ngủ ngon lành. Ông tức giận tặng thêm một cú đấm khác cho Luffy.

"Ta rèn luyện cho cháu là để cháu trở thành một hải quân dũng cảm."

Luffy giơ hai tay che cục u trên đầu lại và lớn tiếng phản bác. "Cháu không muốn làm hải quân. Cháu sẽ trở thành Vua Hải Tặc."

"Cháu quả nhiên đã bị tên Shanks Tóc Đỏ kia đầu độc rồi." Garp tức giận nói.

"Ông nội không được nói xấu chú Shanks."

"Chú Shanks là ân nhân cứu mạng của con."

Luffy nghe thấy ông nội nói xấu chú Shanks thì lập tức đứng dậy phản bác lại.

"Cháu có biết là Shanks Tóc Đỏ ai không?" Garp hỏi lại.

"Ông nội biết chú Shanks ở đâu sao? Chú ấy có khỏe không?" Luffy nghe thấy ông nói biết chú Shanks đang ở đâu thì hai đôi mắt lập tức sáng rực lên.

Garp nhìn thẳng vào Luffy và nói bằng giọng điệu vô cùng nghiêm túc.

"Trong số hải tặc đông như sao trời hiện nay, thì có ba lực lượng tồn tại làm thế chân vạc kiềm giữ lẫn nhau. Đó chính là hải quân, Thất Vũ Hải và Tứ Hoàng."

"Trong đó Tứ Hoàng là những vị vua thống trị nửa sau Đại Hải Trình. Mà Shanks Tóc Đỏ, người mà cháu luôn nhớ mong lại là một trong bốn vị Tứ Hoàng."

"Có thể nói hắn tuổi trẻ như vậy mà đã lên làm Tứ Hoàng, có thực lực sánh vai cùng với Râu Trắng. Người nguy hiểm như vậy mà cháu cũng luôn nhớ thương sau."

"Thật tuyệt vời! Không ngờ chú Shanks lại lợi hại như vậy." Luffy hoàn toàn không nghe ra lời nói cảnh cáo của Garp, trong đầu cậu đang vui mừng khi nghe được tin tức của Shanks Tóc Đỏ.

"Thuyền trưởng coa quan hệ gì với Tứ Hoàng Shanks Tóc Đỏ vậy?" Robin đột nhiên lên tiêang hỏi Nami.

"Chiếc mũ rơm mà Luffy luôn nâng niu là do người đó tặng."

Sau đó Nami cảm thán nói. "Không ngờ là cậu ta lại không biết chút gì về người đó."

Các thành viên khác cũng không ngờ rằng chú Shanks mà Luffy luôn nhắc mãi lại là người lợi hai như vậy.

Tiếp theo, Garp trò chuyện một lúc với Luffy và nói cho Luffy nghe về ba của mình. Từ đây băng Mũ Rơm hoàn toàn bị hóa đá, nhìn vị thuyền trưởng khù khờ kia không ngờ lại có thân thế đáng sợ như vậy.

Khi Garp dẫn theo hải quân rời đi, thì Luffy đang trò chuyện với Coby. Cả hai đều cùng nhau hứa hẹn về ước mơ của mình và không ai chú ý đến chiếc mũ rơm Luffy đang đội khẽ di chuyển.

________

Garp vừa bước lên quân hạm của mình thì đã thấy Aokiji đang nằm sưởi nắng trên boong tàu.

"Ngài đã trò chuyện xong với cháu trai bảo bối của mình rồi à?"

"Hừ, vẫn là nhóc con thích làm nũng như ngày nào." Tuy rằng Garp ghét bỏ nhưng trên mặt của ông lại nở nụ cười rất tươi.

Aokiji kéo bịt mắt lên và nhìn bầu trời trong xanh.

"Vừa mới nhận được thông báo Hỏa Quyền Ace sắp đến Water Seven rồi. Ngài không định đi gặp à?"

Là người thân thiết với Garp, đương nhiên là Aokiji cũng biết rất rõ Hỏa Quyền Ace là cháu trai nuôi của ông cho nên hắn mới hỏi như vậy.

"Không cần, để hai anh em tụi nó trò chuyện với nhau đi."

"Ta nghĩ qua chuyện này, Râu Trắng cũng sẽ phái người kêu nó về."

Garp cười lớn tiếng và cầm một bịch bánh gạo lên ăn.

"Mà Kuzan, không phải Sengoku kêu ngươi đi tìm cô gái gì đó sao?"

"Ah, chuyện đó sao, cái đó, mà thôi quên đi." Kuzan giơ tay gãi gãi đầu óc rối xù của mình.

Garp nhìn Kuzan một cái và trêu ghẹo nói. "Đừng nói với ta là ngươi ngượng ngùng đó nha!"

Kuzan kéo bịt mắt xuống và giả bộ giống như hắn không có nghe thấy lời nói Garp.

"Hahaha..." Tiếng cười của Garp vang lên khắp boong tàu, các hải quân khác thì nhanh chóng chạy mau rời khỏi. Tuy rằng Đô Đốc Aokiji là người tốt bụng nhất trong ba vị Đô Đốc nhưng bọn họ cũng không muốn bị liên lụy vào chuyện này.

Garp giống như không có chuyện gì mà mở miệng nói. "Ngươi cũng lớn tuổi vậy rồi nên cũng có vợ đi thôi. Dragon lớn tuổi hơn ngươi vậy mà cũng đã con trai lớn như vậy rồi, chẳng lẽ ngươi muốn độc thân suốt đời sao?"

Kuzan ngồi dậy và bất đắc dĩ nói. "Ngài Garp, chuyện này không thể coi là sự thật được. Có khi chỉ là do cô gái nhỏ kia nói đùa mà thôi."

Đừng nhìn Aokiji suốt ngày mời mấy cô gái đi hẹn hò với mình nhưng hắn vẫn là một người đàn ông độc thân chưa có mảnh tình vắt vai, nên khi Sengoku kêu hắn đi tìm cô gái kia thì hắn mới do do dự dự.

Nếu như cô gái kia chỉ nói đùa thì không có việc gì, nhưng nếu thật sự thích hắn mà nói... haizz, hắn thật sự không biết nên phải làm sao?

Aokiji nhìn màn hình tối đen trên bầu trời, trong lòng âm thầm suy nghĩ cũng không biết hôm nay vị tiểu thư kia sẽ biến thành cái gì nhỉ?

__________

Trên tàu Red Force.

Băng Tóc Đỏ đang quay trở lại Tân Thế Giới, khi bọn họ chuẩn bị đi bắt Râu Đen thì nhận được tin tức rằng Anh Hùng Hải Quân Garp và Đô Đốc Aokiji đang có mặt ở đó.

Sau khi Shanks biết được thì thở phào ở trong lòng và ra lệnh cho tàu quay về, còn đặc biệt tổ chức yến hội chúc mừng Luffy đã thoát khỏi nguy hiểm.

Băng Tóc Đỏ là một những người biết quan hệ của Garp và Luffy, cũng bởi vì chuyện này nên có một khoảng thời gian cả băng bị Garp truy đuổi suýt chết mấy lần, đến bây giờ nhớ lại vẫn còn cảm ớn lạnh.

Tất cả mọi nguyện đều khâm phục Râu Đen khi dám chọc phải Garp và bọn họ cũng đã tưởng tượng ra bộ dáng thê thảm của hắn.

Trên vùng biển rộng lớn, tiếng ồn ào náo nhiệt trên boong tàu hòa lẫn vào tiếng sóng biển giống như một bản nhạc nhẹ nhàng du dương.

_______________________________________________