Chương 13: Tôi có một ý tưởng cực kỳ lớn mật

Mạnh Nhiên mang tâm trạng "cực kỳ áy náy", thực hiện kế hoạch đi ngược đãi thân thể của người kia.

Kế hoạch này phải thực hiện như thế nào đây, nó là một kỹ thuật sống đấy.

Cầu béo nhỏ đề nghị cho Mạnh Nhiên là cô có thể dùng bao tải, trùm lên người đàn ông kia lúc ở trong hẻm nhỏ, dùng tay chân đấm đá một phen là xong việc.

Mạnh Nhiên rất vui vẻ.

"Không nói đến việc một cô gái gầy yếu chỉ cao mét sáu lăm như tôi có thể trùm bao tải lên một người đàn ông cao mét tám lăm hay không, cầu béo nhỏ à, cậu thật sự cảm thấy khi tôi làm như vậy thì sẽ không bị phát hiện đấy chứ?"

Cầu béo nhỏ ngơ ngác luôn, sau đó lại tìm tòi các loại tin tức trong kho một lần nữa, sau đó liền rút ra "Dao nhỏ trắng tiến lên, dao nhỏ hồng xông vào, "Ba đao sáu đấm", "Đẩy anh ta xuống cầu thang ngay khi đối phương chưa chuẩn bị", hoặc là đề nghị "Mất trí nhớ sau một vụ tai nạn xe cộ", Mạnh Nhiên không nhịn được phải cảm thán rằng, cơ sở dữ liệu của tên nhóc này chắc toàn là tập hợp của truyện hắc bang với cả ngôn tình cẩu huyết luôn.

Cuối cùng, Mạnh Nhiên cũng đưa ra một quyết định.

Thừa dịp Trần Thuật Kỳ đi ra cửa, cô lập tức trang bị các loại cơ quan trong phòng của mình.

Phải biết rằng, cha ruột của Mạnh Nhiên chính là bậc thầy về cơ khí lợi hại nhất trong liên minh đấy, các cơ quan kỹ thuật đương nhiên không thể nói chơi được, về phần Mạnh Nhiên, từ nhỏ đã được mưa dầm thấm đất, cũng học được một chút, làm vài cái cơ quan nho nhỏ, không có khó khăn gì lắm.

Cơ quan này coi trọng khả năng dự báo và phán đoán, nói một cách đơn giản hơn, nó sẽ tiến hành việc phán định đối với quỹ đạo hành vi của một người, trong vòng quỹ đạo này, thiết kế ra những điểm khởi động.

Phần lớn là làm từng vòng chuyển động một, nhưng không thể chỉ làm một loại hình thức được, nếu không khi đối phương làm ra những hành động không phù hợp với dự đoán ban đầu, theo đó, cơ quan cũng sẽ mất đi hiệu lực vốn có.

Mạnh Nhiên tự cho là bản thân mình làm không tệ chút nào.

Chờ đến lúc nghe được âm thanh mở cửa ở dươi lầu, Mạnh Nhiên lập tức bắt đầu hét lên những tiếng chói tai ____ a, đó là một âm thanh cực kỳ thê thảm.

---

Lúc nghe thấy được tiếng hét chói tai kia, Trần Thuật Kỳ mới bước vào cửa, thanh âm này truyền từ trên lầu xuống, là từ người phụ nữ Mạnh Nhiên kia.

Trong lòng Trần Thuật Kỳ khẽ lộp bộp một cái, không kịp suy nghĩ xem đã có chuyện gì xảy ra, ba bước đổi thành hai, chạy thẳng lên lầu, hướng về phía phóng ngủ.

Vừa mới mở cửa ra, đầu tiên là một chiếc ghế ngồi đột nhiên rơi xuống, sau đó cái giá áo cũng đổ ra, từ nhiều góc độ, gậy gỗ liên tục xuống ra, giáng từ trên trời xuống như đậu thần...

Mạnh Nhiên đã tính toán mọi thứ đâu vào đấy, nhưng lại không nghĩ đến chuyện, Trần Thuật Kỳ không phải là một người thanh niên có thể chất yếu ớt, ngược lại, phản ứng của anh cực kỳ nhanh chóng, còn có thể đưa ra những dự đoán đối với cơ quan nữa, hơn nữa tài nguyên của nơi này cũng có hạn, cái cơ quan này vốn dĩ đã đơn sơ rồi, vẫn còn tồn tại một ít lỗ hổng, thường xuyên như vậy, phần lớn chướng ngại đều bị anh vượt qua được, chỉ có mấy cái không quan trọng là trúng vào người.

Mắt thấy đa phần các cơ quan đều bị phá hỏng cả rồi, sắc mặt của người đàn ông kia đã đen thui đi đến trước mặt cô, giống như muốn đưa cô đi bầm thây vạn đoạn, lúc Mạnh Nhiên còn chưa nghĩ xong xem mình nên làm gì bây giờ, đã nhìn thấy cầu béo nhỏ ở phía sau người Trần Thuật Kỳ.