Chương 4: L*иg Tiếng 4

Đây là một sản phẩm phim hoạt hình trong nước, kể về câu chuyện xưa ở thế giới dưới đại dương.

Một con cá chép nhỏ sống trong một cái hồ có nhiều dòng cá chép khác, nhưng đến một ngày, có con rắn vô lại đột nhiên xuất hiện ở đây, chú cá chép nhỏ đau buồn, bị buộc phải rời khỏi quê nhà, đi tìm năng lực của loài rồng.

Từ đầu đến cuối nó kết bạn với con rùa nhát gan hai mặt, a khốc có khí chất kiêu ngạo, cô gái xinh đẹp yếu ớt nhu nhược, đi qua một hành trình gian nan có các loại sông hồ, núi cao, biển rộng, nhận lấy đủ thứ dụ dỗ quỷ quyệt, đe dọa kinh người, khảo nghiệm gian nan nguy hiểm.... Cuối cùng cũng chiến thắng được con rắn vô lại kia, trở về với hình dạng là một chú cá chép xinh đẹp trong hồ.

Tuy là câu chuyện này có hơi đơn giản, nhưng biên kịch đã bỏ rất nhiều công sức, khác với những sản phẩm phim hoạt hình có tính linh hoạt thấp và ấu trĩ ở trong nước trước kia, bộ phim này dùng hình vẽ và ngôn ngữ ẩn chứa nhiều ý tứ, hài hước sinh động, tình tiết phát triển có lên và xuống, ám chỉ rất nhiều loại đồ vật trưởng thành, dùng những nhân vật nhiều màu sắc để vẽ lên hình ảnh con người nỗ lực tiến về phía trước.

Nhân vật mà Mạnh Nhiên nhận, là một chú chó săn, cấp dưới của con rắn vô lại kia, đây là một nhân vật cực kỳ đáng ghét, không chỉ mỉa mai châm chọc đối với đồng loại của cá chép nhỏ, mà nó còn làm không ít những chuyện xấu khác.

Đương nhiên, kết quả cuối cùng chính là, nó đã phải chịu trừng phạt chung với con rắn vô lại kia, có một kết cục thê thảm.

Nhìn thấy kịch bản này, Mạnh Nhiên ngược lại còn thở ra nhẹ nhàng hơn.

Cô không tiếp xúc nhiều với ngành l*иg tiếng chuyên nghiệp, nhưng cũng rất may là, trên lễ mừng của mẹ mình, cô đã từng l*иg tiếng biểu diễn một đoạn phát biểu trong lễ kỷ niệm.

Lúc trước vì muốn trình bày nó thật tốt, cô đã học cách làm thế nào để phát ra những âm thanh như trẻ con, bây giờ, nó thật sự có tác dụng rồi.

Để có thể giả giọng của trẻ con, hơi thở khi nói chuyện chắc chắn không được trưởng thành, cực kỳ ngắn ngủi, nóng nảy nhưng thiếu chín chắn, nếu muốn làm được như thế, yêu cầu người l*иg tiếng phải thông qua khẩu hình của miệng để khống chế sự biến hóa của không khí, sử dụng miệng, hơi thở ngắn ngủi, những chuyện này Mạnh Nhiên đều có thể làm tốt.

Cô nỗ lực suy nghĩ về tính cách của nhân vật, có lẽ là kiêu ngạo không ai so nổi, nhưng vì bản thân không thể làm gì được, cho nên chỉ có thể coi là miệng cọp gan thỏ thôi.

Vì vậy toàn bộ hướng đi của giọng điệu này, chỉ có thể phát triển từ mạnh mẽ xuống yếu ớt, ngữ khí không được vững vàng, ở giữa có hai khu vực khẽ ngừng lại để lấy hơi thở.

Mạnh Nhiên nhìn các nhân vật lên sân khấu trên màn hình, phối hợp với miệng của nhân vật, bắt đầu l*иg tiếng

“Ha ha, vượt long môn? Một con cá chép nhỏ rác rưởi mà cũng nghĩ đi vượt long môn? Hắn đang mơ mộng viển vông đấy à, ha ha ha....”

Thanh âm của Mạnh Nhiên vừa thốt ra, mọi người trong phòng l*иg tiếng đều sửng sốt một chút, người l*иg tiếng cho cá chép nhỏ thiếu chút nữa đã không theo kịp, cô gái kia tên là Loan Loan, nụ cười châm chọc trên khóe miệng còn đang cứng lại, nhìn qua có vẻ hơi buồn cười.

Đôi mắt của Bạch Chỉ Nhiễm híp lại, không nghĩ đến, người phụ nữ như Mạnh Nhiên này, lần đầu tiên làm chuyện này thế mà lại thực hiện không tồi, tuy không vượt qua được sự chuyên nghiệp của cô ta và Trần Thuật Kỳ, nhưng nếu so sánh với các vị tuyển thủ bậc hai ở bên dưới, thật sự không nhìn thấy quá nhiều điều khác biệt.

Cô ta quay đầu liếc qua chỗ Trần Thuật Kỳ, thấy người đàn ông kia vẫn không có chút biểu cảm nào cả, chỉ chăm chú quan sát tiến độ l*иg tiếng, trong lòng Bạch Chỉ Nhiễm nhẹ nhàng thở ra một chút, thôi, cho dù trình độ đủ tư cách thì sao chứ, người phụ nữ này đã là một bãi bùn lầy từ lâu rồi

Không cần để ý!!!