Chương 11: Con còn có một người em gái?

Đệt, đây là nội dung của nhiệm vụ ẩn giấu ư? Mấy tay sai nhìn về phía người đàn ông cao to da xanh đó, nhớ tới mấy nghìn người chơi chủ có mấy người đặc biệt bọn họ, trong lòng nhất thời tràn ngập kích động.

Cái cảm giác cực khổ bỏ ra thu lại được hồi báo, quả thực quá tuyệt vời, quả nhiên, game không nạp tiền chơi thật tốt!!

“Lãnh chúa Ba Ba, mời ngồi!” người chơi tên là Can Vương Chi Vương đó nhanh chóng thức thời đứng dậy nhường chỗ ngồi.

“Ừ, tốt lắm!” người da xanh còn cao hơn titan xanh một cái đều nhéo nhéo vai của đối phương hài lòng gật đầu nói: “Cơ bắp không tệ, phẩm chất rất cao đó.”

Vẻ mặt người chơi đó sững sờ, hoàn toàn không hiểu đối phương đang nói gì, nhưng trong dáng vẻ có lẽ là đang có ý khen mình? Vậy là vội vàng làm ra vẻ cúi đầu khom lưng, để lấy được hảo cảm của NPC.

Người chơi tinh linh Lư Lão Gia bên cạnh lại tò mò với lời nói của đối phương, trong lòng không tự chủ được thầm nói: Vậy mà còn thiết kế ngôn ngữ ngoài hành tinh, có điều phát âm khá thú vị, không quá giống chữ cái ngôn ngữ mẹ của liên bang tinh cầu D, phát âm rõ ràng, ngược lại có chút giống tiếng mẹ đẻ của Hoa Hạ bọn họ, lẽ nào trò chơi này là do phòng làm việc khu vực Hoa Hạ sản xuất?

Nghĩ tới đây Lư Lão Gia quyết định trở về sẽ viết một bài post phân tích, chủ đề này người chơi khu vực Hoa Hạ sẽ chắc chắn sẽ mua, lại có thể kiếm tiền nhuận bút rồi, hahaha!

Lúc Lư Lão Gia đang mơ mộng suy nghĩ nội dung bản thảo, người đàn ông to lớn da xanh đó lại nhìn về phía Hề Dạ, một đôi đồng tử xanh da trời lóe lên sấm sét khé híp lại, cười nói: “Vốn tưởng rằng con đã thối nát rồi, không ngờ rằng vậy mà có thể bồi dưỡng ra được titan xanh phẩm chất cao như vậy? Quả nhiên có khí phách hào sảng của ông đây năm đó!”

“Phụ thân đại nhân quá khen rồi!” trong lòng Hề Dạ cạn lời, tính cách của ông già vẫn thật là chẳng thay đổi chút nào, nhưng trên mặt lại tràn ngập sự xấu hổ nói: “Phiêu bạt mười nghìn năm hai bàn tay trắng, thực sự thẹn với sự dạy dỗ và trả giá của phụ thân đại nhân.”

“Không không không, con trai của ta, không cần nói như vậy, ít nhất con còn có mặt mũi trở về không phải sao?”

Hề Dạ: “…”

“Nói thật, con có thể trở về thật sự ta khá ngạc nhiên đó!” Lãnh chúa Ba Ba mặt thảnh thơi ngồi vào chỗ mà titan xanh lúc nãy vừa nhường, sau khi gọi một cốc Tinh Thần Kim cương chậm rãi nói: “Lúc đó đầu con nghĩ gì vậy? Một tiếng cũng không rên đã chạy đi du hành tinh tế ròi, ông già ta tiễn con đi học tốn nhiều tiền như vậy, lẽ nào cuối cùng còn không chống đỡ nổi mua cho con một tinh cầu cấp tám? Con không rên một tiếng đã chạy như vậy, nhỡ đâu chết lên ngoài chẳng phải là tiền của ông đây đầu tư đã ném hết vào trong nước rồi ư?”

Hề Dạ ngây ra một lúc, sau đó thô lỗ nói: “Con còn nhớ không phải lúc đó phụ thân đại nhân bị đuổi xuống đài vào lúc con tốt nghiệp ư? Tiền ở đâu ra mua cho con tinh cầu?”

“Đứa con ngốc!” Lãnh chúa Ba Ba vỗ mũ sắt của Hề Dạ một cái: “Ông đây thân ngồi trên cao nhiều năm như vậy, lẽ nào chắt bóp được chút béo bở gì hả?”

Hề Dạ lập tức che đầu: “Phụ thân đại nhân, nơi công cộng ngài nói như vậy có phù hợp không?”

“Có gì không phù hợp, dù sao cũng đã xuống đài rồi.”

Hề Dạ: “Phụ thân đại nhân có ý tới đây đón con ư?”

“Tất nhiên không phải!” Lãnh chúa Ba Ba mặt ghét bỏ: “Cái loại cặn bã lăn lộn cả chục nghìn năm hai bàn tay trắng không nói, trên người còn gánh một khoản nợ mười tỷ, ai có tâm trạng đặc biệt tới đón con? Cũng không phải ta nói con, sống lâu như vậy chỉ nuôi thịt không nuôi não hả? Chẳng dễ gì tìm được tinh cầu vừa trở về đã bị người phụ nữ đó lừa vay nhiều tiền như vậy, lãi ba phần năm, mẹ nó con còn thật sự dám vay!!”

Ba bị người phụ nữ đó lừa nào chỉ mười tỷ? trong lòng Hề Dạ phỉ nhổ, nhưng ngoài miệng lại không dám nói, chỉ dám yếu ớt hỏi: “Vậy phụ thân đại nhân tới đây làm gì?”

“Đón em gái con đi tham gia thi!”

“Em gái?” Hề Dạ lập tức ngạc nhiên: “Lúc nào con có em gái vậy? Không phải con là con một hả?”

“Con xem con lại ngây thơ rồi, năm đó tư chất của con tốt vì để tập trung tài nguyên cho con vậy nên không sinh tiếp, sau này con du hành tự túc ta và mẹ con liền nhân lúc còn trẻ sinh thêm mấy đứa, lỡ như con chết ở bên ngoài ai sẽ chăm sóc bọn ta lúc về già?”

Hề Dạ nghe vậy im lặng, vậy mà hắn đã có em gái rồi, hơn nữa nghe giọng điệu của ông già còn giống như không chỉ một người, tâm tình trong lòng lập tức có chút phức tạp.

“Em gái chuẩn bị thi vào đâu?” Hề Dạ cảm thấy bản thân thân là anh cả vẫn nên quan tâm em gái một chút.

“Học viện Thần Áo!”

“Cái gì?” Hề Dạ nhất thời không thể bình tĩnh nữa: “Gia tộc chúng ta có gen huyết mạch Arcane hả?”

Hắn nhớ gia tộc mình hình như chủ yếu bồi dưỡng gen gia tộc Thunderbolt và gia tộc Dạ Ma, trong phân hệ cũng chưa từng nghe nói có nơi nào bồi dưỡng gen Arcane cả!

“Không có….” Lãnh chúa Ba Ba lười biếng nói: “Nhưng chuyên ngành của em gái Arcane của con rất tốt, sau này ta định tiêu số tiền lớn mua cho nó một gen Arcane từng được gia tộc thuần hóa, vừa hay cũng mở một phân nhánh Arcane trong gia tộc.”

“Nào có dễ mua như vậy?” Hề Dạ mặt một vẻ cạn lời.

Gen thuần hóa gia tộc có thể nói là gốc rễ của một gia tộc tự lập, không phải đến lúc cùng đường bí lối sẽ không tùy ý đem ra bán.

Thông thường một gia tộc bồi dưỡng gen, đều muốn trải qua mười thế hệ thậm chí bồi dưỡng mấy chục thế hệ mới thành lập quy mô, gen trên thị trường bán nhiều nhất cũng là cấp hai, muốn tiến hóa cần lượng lớn dược phẩm gen, hơn nữa còn có cực hạn, đặc biệt là dưới tình huống sức dung nạp của bản thân không cao.

Chỉ có ở gia tộc lớn, người thế hệ trước tiến hóa đến một trình độ nhất định, sau đó đem gen thuần hóa truyền cho con cháu ưu tú thế hệ sau, đời đời truyền thừa, gen sẽ càng ngày càng tốt, gia tộc Eldia bọn họ đã tồn tại được một kỷ nguyên, nhưng cho dù là như vậy, gen chất lượng cao lưu truyền xuống dưới cũng rất có hạn, dù sao bọn họ cũng là gia tộc chiến sĩ, không quá có khả năng mỗi một gen đều có thể truyền lại một cách yên ổn, cũng có thiệt hại tác động từ bên ngoài.

Ban đầu bởi vì bản thân học học viện Thiên Thần, lúc gia tộc thiếu tiền nhất ông già nuốt nước mắt đem bán hết núi khoáng cũng không dám mua một gen thuần chủng bên ngoài, bởi vì tất cả mọi người đều biết, vật này mới là nội tình thật sự của một gia tộc!

Vậy nên đối với suy nghĩ muốn mua gen huyết mạch Arcane chất lượng cao của người cha già, Hề Dạ cho rằng căn bản là không thể.

“Vậy thì hết cách rồi….” Lãnh chúa Ba Ba mặt cũng bất đắc dĩ nói: “Nếu không tìm được, vậy chỉ có thể mua một gen cấp hai thôi!”

“Đùa gì vậy chứ!” Hề Dạ nhất thời có chút tức giận, mặc dù hắn chưa từng gặp người em gái này, chẳng có bao nhiêu tình cảm, nhưng dù sao cũng là huyết mạch tương liên, sao có thể để nó hủy diệt tương lai của bản thân như vậy, một khi gen đã thành lập, đời này coi như đã định hình rồi, gen cấp hai, trừ khi nó có sức dung nạp khủng bố như những người chơi biếи ŧɦái tinh cầu D đó, nếu không dưới tình huống bình thường, gen cấp hai nhiều nhất chỉ có thể tiến hóa thành sinh mệnh cấp năm thôi.

Sinh mệnh loại đẳng cấp này tiền công bình quân, nếu như làm việc ở tinh hệ trung tâm của liên bang mười nghìn năm sợ rằng ngay cả một cái nhà vệ sinh cũng không mua được!

“Vậy còn có thể như thế nào? Ba anh vì để anh đi học, khiến cho gia tộc nợ nhiều như vậy, anh cảm thấy còn có thể vì em gái anh xin được gen thuần hóa trong gia tộc ư?”

“Ba, ngài không định truyền gen của ngài cho em ấy hả?”

Ba liếc Hề Dạ một cái, lạnh giọng nói: “Có phải anh mất trí nhớ rồi không? Không nhớ gen của ba anh đã sớm bán cho bác cả anh lúc nộp học phí giai đoạn bốn cho anh rồi hả?”

Hề Dạ nghe vậy bị sặc, bấy giờ mới nhớ ra việc này, đừng nói ông già nhà mình, huyết thống Dạ Ma của mẹ mình hình như cũng bị bác cả lừa mất lúc nộp học phí cho mình rồi.

Giờ đây nghĩ lại, có phải ban đầu đám bác cả có ý gài bẫy nhà bọn họ không?

Lúc nhỏ cả thế hệ gia tộc bọn họ, có hắn và con trai Ryn của bác cả có tư chất tốt nhất, hai người cùng nhau tranh giành phần gen chiến sĩ Thunderbolt tốt nhất của tổ tiên trong gia tộc.

Tổ tiên là sinh mệnh cấp sáu, nữa chân đã bước vào ngưỡng cửa sinh mệnh cấp rồng, mặc dù cuối cùng thất bại trong gang tấc, nhưng gen lưu lại là tồn tại khiến cho các hậu bối trong gia tộc thấy mà thèm.

Ba mình lúc đó là tộc trưởng của gia tộc, tư chất của bản thân lại cao hơn Ryn, vốn gen đó đã ổn thỏa thuộc về mình, ai biết được bằng tai nào của ba mình mềm, vậy mà nghe ý kiến của bác cả đưa bản thân tới học viện Thiên Thần!

Lúc đó bác cả là sĩ quan cao cấp nhất dưới trướng của một lãnh chúa, thừa nhận nếu bản thân muốn một bức thư giới thiệu, còn đồng ý trả năm tỷ học phí, não cha già co rút một phát, cảm thán một câu anh em tốt, thế là đưa bản thân tới cái học viên hố người đó.

Hề Dạ đi làm Thiên Thần, gen chiến sĩ Thunderbolt của tổ tiên tất nhiên sẽ thuộc về sở hữu của em trai Ryn.

Giờ nghĩ lại bác cả trông vô cùng đứng đắn đó thật ra là một lão già tâm cơ ngoan độc, bản thân là thiên tài dố một của gia tộc cú vậy mà bị tính kế biến thành một kẻ thua cuộc vương giả năm trăm điểm, mà người anh họ của mình đó tuổi trẻ đã thăng cấp đến sinh mệnh cấp mười hai, trở thành một tổng tư lệnh quân khi của một tinh cầu sinh mệnh cấp năm!!

Lại cộng thêm gen của ba mẹ bị ép truyền cho thế hệ đầu nhà bác cả, trông dáng vẻ, sợ rằng sau này gia đình mình chìm vào tồn tại sa sút của gia tộc rồi.

“Ồ, đến rồi!” cha già lười biếng duỗi lưng một phát, nhìn Hề Dạ nói: “Thế nào, có muốn đi gặp em gái đáng yêu của con không?”

“Việc này….” Hề Dạ bỗng nhiên trở nên có chút căng thẳng, có chút lắp bắp nói: “Hay là….vẫn là thôi đi…”