Chương 23.1: Xả nước hồ bắt cá

Bây giờ đang là giữa tháng 9. Hai anh em Diệp Mặc đã đạt được chứng chỉ vận hành máy xúc thành công và học cách xử lý các lỗi thông thường của máy xúc.

Hai máy xúc đã được chuyển đến cùng với một số phụ kiện.

Xe tải vận chuyển vườn cây có chức năng lật. Chiếc xe tải vận chuyển này có giá hơn 100.000 nhân dân tệ, nó có thể được sử dụng để vận chuyển phân bón cũng như máy xúc.

Máy xúc lớn của Diệp Mặc chỉ nặng hơn 5 tấn, vừa đủ tải trọng.

Cha mẹ anh rất không hài lòng với việc Diệp Mặc chi tiêu hoang phí chỉ sau khi anh về quê được vài ngày, họ cằn nhằn anh trong những ngày tiếp theo.

Nhưng sau khi chiếc máy xúc được chuyển về, cha Diệp Mặc rất hài lòng về nó.

Máy xúc Kobuta U15, nặng 1,75 tấn, nhỏ gọn, có thể di chuyển tự do trong vườn cây ăn quả kể cả địa hình dốc…

Sau đó cha Diệp đã tìm hiểu sơ lược rồi lái chiếc máy xúc mini di chuyển trong vườn. Ông tìm thấy một nơi rộng rãi và chuẩn bị đào thêm một hồ chứa nhỏ.

Độ sâu có thể đào tối đa của máy xúc mini là 2-3 mét. Nó phù hợp để đào một hồ chứa nhỏ có diện tích từ 4 đến 5 mét vuông.

Tuy máy không lớn nhưng công suất của nó không hề nhỏ. Động cơ Diesel khi đổ đầy 150 nhân dân tệ có thể hoạt động hết công suất trong vòng 9 giờ.

Nếu dầu Diesel quay trở lại thời kỳ 5 nhân dân tệ một lít và sử dụng hết công suất trong một ngày, chi phí nhiên liệu sẽ là 100 nhân dân tệ.

Máy xúc mini này được trang bị gầu 0,04 mét khối, cái gầu không lớn, nếu đào một lần thì nặng tới bảy tám cân.

Sử dụng máy xúc mini nhanh hơn nhiều so với đào thủ công và tiết kiệm chi phí nhân công.

Muốn đào một hồ chứa nước rộng 4,5m2, cao khoảng 2m, thể tích 9,3m3, nếu đào bằng tay phải mất 2 đến 3 ngày.

Với một chiếc máy xúc nhỏ, việc này có thể thực hiện trong nửa ngày, nếu thành thạo hơn có thể thực hiện xong trong vòng 2 đến 3 giờ.

Một máy xúc nhỏ có thể xử lý khối lượng của công việc của mười người.

Biết tin gia đình Diệp Mặc mua máy xúc, người dân trong làng lần lượt đến thăm. Khi nhìn thấy cha Diệp đang đào một cái hồ chứa nước nhỏ trong vườn cây ăn quả, rất nhiều người đã đến hỏi giá và chi phí để đào một cái hồ chứa nước nhỏ giống như vậy.

Trước khi hai người Diệp Mặc và Diệp Nhiên có giấy phép vận hành máy xúc, cha Diệp đã nhận được rất nhiều hợp đồng đào hồ chứa nước.

Ở vùng đồi núi, ưu điểm của máy xúc mini được thể hiện rõ.

Diệp Mặc không dám nói với bố mẹ giá trị thật của chiếc máy xúc là hơn 200.000 tệ mà chỉ dám nói nó có giá 120.000 nhân dân tệ. Nếu không anh sẽ phải nghe cha mẹ cằn nhằn thêm rất lâu nữa.



Khi trở về nhà.

“Bố của con đâu?” Diệp Mặc nhìn thấy mẹ mình đang phơi quần áo ngoài sân liền hỏi.

Mẹ Diệp đáp: “Ông ấy còn đang ngủ.”

“Bố, con đi vào trong núi bắt cá đây.” Diệp Mặc đi vào nhà rồi kêu lớn.

Cha Diệp tỉnh dậy, dụi mắt: “Lát nữa ta sẽ đi đến vườn cây ăn quả của Trương Lý để đào mương cho cậu ta. Con có thể gọi chú hai và các em của con cùng đi.”

“Máy xúc mini của con mua…” Diệp Mặc định nói cho cha mình biết giá của máy xúc siêu nhỏ.

Với số tiền mua máy là hơn 200.000 nhân dân tệ, cha Diệp lái xe đi làm cho người khác, tính phí 110 tệ mỗi giờ. Mặc dù mức tiêu hao nhiên liệu không cao nhưng vẫn phải tính toán độ hao mòn của máy móc.

Thành thật mà nói, giá 110 nhân dân tệ một giờ vẫn ổn. Nhưng mà giá thuê nó ở trên mạng quá cao.

Diệp Mặc vốn định dùng máy xúc 5 tấn để làm việc kiếm tiền, còn chiếc máy xúc mini sẽ để tự sử dụng trong vườn. Nhưng bây giờ thì ngược lại.

Nghĩ đi nghĩ lại, Diệp Mặc quyết định giữ giá trên mang ở trong bụng.

Diệp Mặc di chuyển chiếc máy xúc 5 tấn lên trên xe vận chuyển, hướng về phía sườn dốc đất cao. Trên chiếc xe để thêm mấy chiếc xô lớn và chậu sắt.