Chương 20: Uy Lực Của Bát Hoang

- Ầm!

Sau một tiếng nổ vang, Từ Khuyết giẫm chớp giật thuấn di đánh tới, gϊếŧ tới hướng tên trưởng lão thứ hai.

- Không được, mau lui lại!

Mấy người khác hoảng hốt, rốt cuộc không để ý tới kinh hãi trong lòng, lúc này vận chân nguyên trong cơ thể lên, lấy tốc độ nhanh nhất chạy trốn, thân hình chật vật không thể chịu nổi.

Nhưng mới chạy được một đoạn, sắc mặt của Lưu trưởng lão lần thứ hai thay đổi, trợn mắt lên kinh hô:

- Không được, sơn đạo phía trước đã bị Huyền Vũ chặn lại rồi, chúng ta đi không được rồi.

- Cái gì?

Mấy người lập tức luống cuống.

Đánh không lại thì thôi đi, thậm chí ngay cả đường lui đều không còn.

Chẳng lẽ nhọc nhằn khổ sở tu luyện mấy trăm năm, ngày hôm nay lại phải chết ở chỗ này?

- Không được, thằng ranh con này chỉ mới chỉ là Kết Đan kỳ, chúng ta đường đường là Kim Đan kỳ, lại là trưởng lão cao quý của các môn phái, tuyệt không thể chết ở trên tay hắn.

Có người bị ép vào tuyệt cảnh, du͙© vọиɠ cầu sinh đột nhiên bạo phát, lớn tiếng quát.

Những người còn lại cũng giống như bị tỉnh lại, khôi phục một chút trấn định:

- Không sai, tiểu súc sinh này đột nhiên tăng cường thực lực, tất nhiên là vận dụng bí pháp gì đó, chỉ cần chúng ta kéo dài tới lúc chân nguyên trong cơ thể hắn không chống đỡ nổi nữa, liền có thể tiêu diệt hắn.

- Nhưng tốc độ của hắn nhanh như vậy, chúng ta căn bản không kéo dài được bao lâu.

- Đúng rồi, tiểu tử này làm nhiều chuyện như vậy, kỳ thực chính là vì bảo vệ Bàn Sơn Thôn, chỉ cần chúng ta khống chế tính mạng của những phàm nhân kia, hắn nhất định phải chết.

- Thì ra đám phàm nhân của Bàn Sơn Thôn kia mới là nhược điểm của hắn, đi, chúng ta liên thủ xông tới, tốc độ của hắn nhanh hơn nữa thì cũng chỉ có một thân một mình, xem hắn có thể cứu được mấy người.

Mấy người không hổ là nhân vật cấp bậc trưởng lão của các tông môn, mỗi người đều có thể nói là cáo già, lập tức tìm tới phương pháp, giẫm phi kiếm dưới chân, lập tức liền thay đổi phương hướng nhằm phía Bàn Sơn Thôn.

Từ Khuyết nhìn thấy hành động của mấy người như thế, đầu tiên là kinh ngạc, tiếp đó khóe môi hơi nhếch lên, trong lòng vui mừng nói:

- Xem ra đám người kia cũng không phải quá ngu, lại có thể nghĩ ra chuyện dùng thôn dân Bàn Sơn Thôn áp chế ta.

Đáng tiếc... Mới tới gần Bát Hoang Tứ Tượng Trận cũng đã chết rất nhiều người, bây giờ tự mình vọt vào, không phải là tự chui đầu vào lưới sao? Nhưng như vậy cũng được, ta đỡ phải lãng phí chân nguyên lực đi truy sát từng tên một.

Nghĩ tới đây, Từ Khuyết không khỏi hãm lại tốc độ, ở phía sau quay về mấy người cười to nói:

- Mấy vị chạy trốn nhanh như vậy, vội vàng đi đầu thai sao?

Bắp thịt trên mặt mấy tên trưởng lão run lên, vẻ mặt cực kỳ u ám.

Lấy thân phận địa vị của bọn họ, phóng tầm mắt khắp Hỏa Nguyên Quốc cũng có thể xưng là có chút danh tiếng.

Nhưng hôm nay lại bị một tên tiểu bối Kết Đan kỳ vô danh truy sát trào phúng như vậy, Phật cũng khó chịu, không tức mới lạ.

Sắc mặt của Lưu trưởng lão khó coi nói:

- Chư vị đạo hữu chớ vội, hắn đang dùng phép khích tướng kí©h thí©ɧ chúng ta trở lại, bây giờ Tứ Tượng Thần Thú đã ở bên ngoài trận, chính là lúc trận pháp suy yếu vô lực, chỉ cần chúng ta nhảy vào trong Bàn Sơn Thôn, tên tạp chủng này phải quỳ xuống dập đầu với chúng ta thôi.

Từ Khuyết ở phía sau nghe nói như thế, nhất thời lại vui như điên.

Lưu trưởng lão này quả thực là một nhân tài a!

Nói thật, ngày hôm nay nếu như không có cây gậy quấy phân heo Lưu trưởng lão này gây ngờ vực, thì tất cả những việc Từ Khuyết làm cũng không thể thuận lợi như vậy được.

Quan trọng hơn chính là Lưu trưởng lão ở thời khắc mấu chốt này, lại đưa ra một sự trợ giúp hoàn mỹ, tự mình mang theo các vị đạo hữu đi chịu chết, suýt chút nữa làm Từ Khuyết cảm động đến phát khóc!

Hắn cảm thấy Lưu trưởng lão này đã không chỉ là nhân tài, hầu như có thể nói là tri kỷ.

Chỉ có điều tri kỷ thì tri kỷ, người đáng chết vẫn là phải chết!

- Khà khà!

Trong mắt Từ Khuyết xẹt qua một tia giảo hoạt, quyết định sẽ phối hợp trêu đùa bọn họ một chút.

Lúc này lại giẫm chớp giật, tăng nhanh tốc độ truy đuổi theo mấy người.

Đồng thời trên mặt còn lộ ra vẻ "phẫn nộ", tan nát cõi lòng hét lớn:

- Các ngươi dừng lại cho ta, chớ ép ta dùng chiêu hủy thiên diệt địa Thần Long Vạn Phật Quyền Phong Ma Trảm, một chiêu này ngay cả ta cũng cảm thấy sợ hãi.

Hắn đùa cợt nói bừa ra một chiêu thức nghe rất hung hãn.

Kết quả đám Lưu trưởng lão lại sợ hết hồn, sắc mặt đột nhiên kịch biến!

Sau khi trải qua sự khủng bố của mấy chiêu thức "Long Đằng Cửu Biến" của Từ Khuyết trước đây, mấy người từ lâu đã như chim sợ cành cong.

- Chúng ta đoán đúng rồi, những phàm nhân của Bàn Sơn Thôn kia chính là nhược điểm của hắn, bằng không hắn sẽ không tức giận như vậy, chúng ta nhanh xông tới.

Lưu trưởng lão hét lớn một tiếng, vài tên Trưởng lão khác cũng lập tức tăng nhanh tốc độ lao tới Bàn Sơn Thôn.

Bọn họ rất rõ ràng, chỉ có bắt được đám thôn dân Bàn Sơn Thôn, mới có thể khống chế Từ Khuyết được.

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 20 điểm Trang Bức.

Từ Khuyết rất hài lòng với biểu hiện của đám người kia, nghe trong đầu truyền đến âm thanh thông báo khen thưởng của hệ thống, vừa "Tức đến nổ phổi" truy đuổi, trong lòng vừa ở vụиɠ ŧяộʍ vui mừng.

...

Mấy hơi thở sau, mấy người Lưu trưởng lão cũng đã xông đến bầu trời Bàn Sơn Thôn.

Đối mặt với màn bình phong ánh sáng của trận pháp kia, bọn họ chưa từng giảm tốc độ, đều bắt pháp quyết lao tới đại trận.

"Ầm!"

Vô số ngọn lửa vờn quanh trước người bọn họ, đầu ngón tay điểm một cái, ngọn lửa cao vạn trượng mở đường, nhằm phía bình phong.

- Sau khi tiến vào lập tức bắt lấy những phàm nhân kia, xông lên!

Lưu trưởng lão xông lên trước, vung tay hô to, khí thế hùng hổ.

Trên mặt của vài tên lão giả khác cũng lộ ra vẻ cười lạnh, đã bắt đầu tưởng tượng tới cảnh lấy tính mạng của thôn dân áp chế Từ Khuyết, tra tấn hắn đủ kiểu.

Từ Khuyết ngừng lại ở phía sau cách mấy người không xa, trên mặt xuất hiện nụ cười xán lạn, ngoắc tay, lớn tiếng hò hét:

- Đám lão già chết tiệt, lên đường bình an, đời sau đầu thai vào chỗ nào tốt tốt nha, không tiễn.

Mấy tên trưởng lão lập tức sững sờ.

Tình huống gì đây?

Tiểu tử kia vừa nói cái gì? Lên đường bình an?

Nguy rồi, tại sao lại có loại dự cảm bất tường?

"Ầm ầm ——!"

Còn không đợi bọn họ kịp phản ứng, sau khi ngọn lửa trước người bọn họ va chạm với bình phong ở trên trận pháp, đột nhiên tiêu tan.

Tiếp đó, một luồng lực hút mạnh mẽ từ trên bình phong truyền đến, giống như yêu thú mở ra miệng lớn, đem mấy người bọn họ trực tiếp kéo vào trong.

- Không!

Lưu trưởng lão đột nhiên kịp phản ứng lại, trợn to hai mắt, sợ hãi vạn phần hô to lên một tiếng.

Nhưng hết thảy đều đã muộn!

Bát Hoang Tứ Tượng Trận, được xưng là "Người xông trận đều gϊếŧ không tha"!

Câu nói này tuyệt không phải là nói chơi.

Trước đây đám người kia chỉ ở ngoài trận, do Từ Khuyết chủ động thao tác trận bàn dẫn ra Tứ Tượng Thần Thú công kích bọn họ, uy lực trước sau có hạn.

Nhưng bây giờ mấy tên trưởng lão Kim Đan kỳ này tự xông vào trong trận, chẳng khác gì là tự chui đầu vào lưới!

Bát Hoang Tứ Tượng Trận cũng không phải là chỉ có Tứ Tượng, uy lực của nó còn thể hiện ở hai chữ Bát Hoang!

Mấy tên trưởng lão kia bị trận pháp cho rằng là người xông trận, trong nháy mắt liền bị trận pháp nuốt chửng, cảnh tượng trước mắt vặn vẹo, hóa thành từng mảng từng mảng hoang vu đáng sợ.

Bọn họ rơi vào ảo cảnh, tu vi cả người bị trận pháp cấm cố, lấy xác phàm cất bước ở trên bát hoang.

Có sa mạc khô héo nóng bức, đầm lầy vạn ngàn độc trùng, cũng có nơi rét mướt băng thiên tuyết địa...

Hết thảy vừa như thật vừa như huyễn!

Sau khi tu vi của mấy tên trưởng lão bị trấn áp, thân thể già nua như vậy, làm sao chịu đựng được dằn vặt bực này.

Còn chưa đi đến mảnh đất hoang thứ ba, tinh thần của mấy người cũng đã tan vỡ "Đùng" một tiếng, trực tiếp ngã xuống đất, khí tuyệt bỏ mình!

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết gϊếŧ chết một tên tu sĩ Kim Đan kỳ, thu được 50 ngàn kinh nghiệm cùng một viên Kim Đan.

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết gϊếŧ chết tu sĩ Kim Đan kỳ, thu được 50 ngàn kinh nghiệm cùng một viên Kim Đan.

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết thăng cấp thành công, cảnh giới bây giờ là Kết Đan kỳ tầng bốn.

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết gϊếŧ chết một tên tu sĩ Kim Đan kỳ, thu được 50 ngàn kinh nghiệm cùng một viên Kim Đan.

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết gϊếŧ chết một tên tu sĩ Kim Đan kỳ, thu được 50 ngàn kinh nghiệm cùng một viên Kim Đan.