Chương 31: Nói Được Làm Được

Ầm! Ầm! Ầm! iên tiếp vài tiếng nổ vang lên, thân thể hơn mười đệ tử của Âm Quỷ Môn nổ tung tại chỗ, hóa thành từng đám huyết vụ.

- Lớn mật, còn không mau dừng tay.

Một lão giả áo bào đen trên không trung kịp phản ứng, lớn tiếng quát tháo, đồng thời vung tay lên, một cỗ uy áp khủng bố ép xuống, trực tiếp đánh về phía Từ Khuyết.

- Long Đằng Cửu Biến, cửu biến tề phát!

"Hống!"

Từ Khuyết trực tiếp mở ra trạng thái Long Đằng đệ cửu biến, thực lực nhanh chóng tăng lên, mạnh mẽ chống đỡ lại áp lực từ lão giả có tu vi Nguyên Anh kỳ này.

- Hôm nay, các ngươi đều phải chết!

Hắn gầm lên một tiếng, tiếng như Hồng Chung, vang động núi sông!

Chỉ thấy Tam Thiên Lôi Động tạo ra một vùng sấm sét, một tay Từ Khuyết ôm Tiểu Nhu, một tay nắm chặt Huyền Trọng Xích, như Mị Ảnh quỷ dị xông vào giữa đám người.

ân pháp huyền diệu như vậy, phối hợp với Lục Hợp Du Thân Xích, sức chiến đấu của hắn vô cùng kinh người, uy lực cuồng bạo, công thủ phối hợp, không có người nào có thể tới gần hắn!

Vô số đệ tử của Âm Quỷ Môn giơ phi kiếm lên đón đỡ, nhưng không hề có tác dụng, trực tiếp bị sức mạnh đáng sợ của Huyền Trọng Xích đập đến mức máu thịt be bét, mất mạng tại chỗ, hóa thành một đống EXP.

Đúng lúc này, tất cả đệ tử của Âm Quỷ Môn đều bị sợ hãi bao phủ.

Bọn họ đã sợ vỡ mật, rốt cục mới hiểu rõ, người trước mắt này đáng sợ biết bao!

Lão giả áo bào đen trên không trung cũng không khỏi thay đổi sắc mặt, tròng mắt co lại, không thể không nhìn kỹ thiếu niên chỉ có tu vi Kết Đan kỳ trước mắt này.

- Hay cho đệ tử của Đoạn Cửu Đức, nếu ngươi muốn chết, vậy đừng trách ta không nể mặt mũi!

Cuối cùng lão giả áo bào đen cũng ra tay, song chưởng kết hợp lại, bắn ra mấy đạo pháp quyết, chân nguyên lực mạnh mẽ ngưng tụ phía lưng hóa thành một mảnh hỏa diễm màu đen!

- Hắc Long Liệt Diễm, bạo!

Lão giả trầm giọng hét lên một tiếng, vừa ra tay đã dùng đại sát chiêu.

Đây là một trong những tuyệt kỹ thành danh của lão giả áo bào đen, uy lực cực kỳ kinh người.

Đệ tử Âm Quỷ Môn thấy thế, trong mắt một lần nữa sáng hi vọng, hô lớn:

- Môn chủ thiên thu vạn đại, duy ngã độc tôn!

- Hắc Long Liệt Diễm xuất hiện, tiểu tử kia nhất định hồn phi phách tán.

- Chúng ta được cứu rồi.

- Tiểu tử ngươi xong rồi, đừng tưởng rằng học được chút pháp quyết quỷ dị là có thể vô địch thiên hạ, dám đến Âm Quỷ Môn gây sự, nhất định sẽ khiến ngươi phải hối hận.

Ầm!

Hỏa diàu đen ngang trời thoát ra, hầu như bao trùm toàn bộ bầu trời, bóng đêm càng trở nên âm trầm.

Hỏa diếm màu đen không ngừng đan xen, trong phút chốc hóa thành Giao Long, mang theo sát ý điên cuồng, trong nháy mắt vọt tới Từ Khuyết.

Con ngươi Từ Khuyết híp lại, khóe miệng nhẹ nhàng giương lên, hừ lạnh nói:

- Hắc Long Liệt Diễm đúng không? Ta sẽ cho ngươi xem cái gì mới là bạo liệt chân chính!

Nói xong, hắn tụ tập chân nguyên trong cơ thể, cánh tay nắm Huyền Trọng Xích đột nhiên hiện đầy gân xanh, trầm giọng hét một tiếng:

- Diễm - Phân - Phệ - Lãng - Xích!

Ầm ầm!

Đại Địa đột nhiên chấn động kịch liệt,

Cánh tay Từ Khuyết giơ lên thật cao, nắm lấy Huyền Trọng Xích to lớn, dường như đang lôi kéo vật nặng mười triệu cân, ầm ầm đánh xuống Hỏa Long màu đen.

Hỏa Long màu đen gầm thét xông tới, kết quả còn chưa kịp tới, toàn bộ đầu rồng đột nhiên bị một luồng khí tức vô hình bổ ra.

Hỏa long màu đen vốn có khí thế mạnh mẽ, trong chớp mắt đã bị chém thành hai nửa, bay tán loạn về phía đệ tử của Âm Quỷ Môn.

Mười mấy tên đệ tử của Âm Quỷ Môn ngây ngốc tại chỗ!

Hắc Long Liệt Diễm của môn chủ, lại... lại bị chém nứt?

- Không ổn! Đều lui lại cho ta.

Sắc mặt lão giả áo bào đen đột biến, hét lớn với đám đệ tử trong môn.

Nhưng những tên đệ tử kia không phản ứng kịp nữa, cho dù muốn tránh cũng tránh không thoát, vẻ mặt dại ra bị màu đen hỏa diễm nuốt chửng!

- Aaaa...

Sau một khắc, những tiếng kêu thảm thiết khiến người nghe sởn cả tóc gáy vang lên.

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 50 điểm Trang Bức!

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết gϊếŧ chết tu tiên giả Kết Đan kỳ, thu được 10 ngàn kinh nghiệm.

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết gϊếŧ chết tu tiên giả Kết Đan kỳ, thu được 10 ngàn EXP.

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết đánh gϊếŧ tu sĩ Kim Đan kỳ, thu được 50 ngàn EXP cùng một viên Kim Đan.

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết thăng cấp, cảnh giới hiện tại là Kết Đỳ tầng sáu!

...

Tiếng nhắc nhở hệ thống khen thưởng liên tiếp vang lên trong đầu Từ Khuyết, đồng thời cũng có thể cảm nhận được cảnh giới tăng lên một cấp.

- Tiểu Nhu, muội nhìn thấy không? Ta đã là Kết Đan kỳ tầng sáu, muội đợi một chút, chỉ cần ta đạt đến Kim Đan kỳ viên mãn liền có thể phục sinh muội.

Từ Khuyết nhìn Tiểu Nhu trong l*иg ngực, nhẹ nhàng nói.

- Vương bát đản, ngươi điên rồi ư? Chỉ vì tính mạng một phàm nhân giun dế mà đối chọi với Âm Quỷ Môn không chết không thôi?

Môn chủ Âm Quỷ Môn trợn trừng hai mắt, nhìn vô số đệ tử của mình liên tiếp chết thảm, gã không thể hờ hững nữa, giận dữ hét lên với Từ Khuyết.

Tuy nói gã không e ngại gì Từ Khuyết, cũng chưa từng nghe đến cái tên Đoạn Cửu Đức, nhưng trước sau vẫn có chút kiêng kỵ, cho nên mới cho phép Từ Khuyết gϊếŧ một vài đệ tử trong tông, để hắn phát tiết xong sẽ rời đi.

Nhăng gã không ngờ Từ Khuyết này lại ra tay tàn nhẫn như vậy, sau khi gϊếŧ đám đệ tử phạm tội kia còn không chịu bỏ qua, lại tiếp tục đại khai sát giới trong Âm Quỷ Môn.

- Ha ha ha ha ha...

Từ Khuyết lại đột nhiên cười to, ánh mắt hung hăng trừng trừng nhìn chằm chằm vào lão giả áo bào đen, lạnh lùng nói:

- Chỉ dựa vào ngươi cũng muốn có tư cách đàm luận chuyện không chết không thôi với ta? Ta đã nói, ngày hôm nay nhất định phải đạp Âm Quỷ Môn các ngươi thành một vùng phế tích, nói - được - làm - được!

Nói được làm được!

Bốn chữ này vang chín tầng trời, đinh tai nhức óc.

Chúng đệ tử còn thoi thóp của Âm Quỷ Môn đều dại ra, trong con ngươi tràn ngập vẻ sỡi cùng hoảng loạn.

Dù biết có Môn chủ áp trận, nhưng bọn họ vẫn có cảm giác thật sự sợ hãi, không cách nào tự kiềm chế!

Sắc mặt lão giả áo bào đen cũng trở lên nghiêm nghị, đột nhiên cảm thấy thiếu niên trước mắt mình thật sự có thể nói được làm được, chẳng lẽ Đoạn Cửu Đức lại sắp xuất thế?

- Ngươi... muốn thế nào? Đây vốn là việc nhỏ, không cần thiết gây ra động tĩnh lớn như thế chứ?

Lão giả lựa chọn nhường một bước, khẽ trầm xuống, chậm rãi nói.

Nhưng lời này lần thứ hai chạm đến vảy ngược Từ Khuyết, gợi lên lửa giận của hắn.

- Việc nhỏ? Nhiều thôn dân vô tội bị các ngươi tàn sát như vậy, ngươi lại nói với ta đây là việc nhỏ? Ha ha...

Từ Khuyết âm trầm cười lên:

- Được, đã là việc nhỏ, hôm nay ta sẽ để ngươi trải nghiệm một chút chuyện nhỏ này!

Vèo!

Vừa dứt lời, thân ảnh Từ Khuyết đột nhiên biến thành mơ hồ, như một tia chớp giật, hắn đánh úp về phía đám đệ tử thoi thóp của Âm Quỷ Môn.

Phốc!

Huyền Trọng Xích từ giữa trời chém xuống, đầu vài tên đệ tử trực tiếp nổ tung, trong nháy mắt ngã xuống đất chết đi.

Từ Khuyết đột nhiên lấy ra một dải tơ lụa rất dài từ trong khu chứa đồ của hệ thống, chính là thứ hôm trước Tiểu Nhu dặn hắn mua.

- Tiểu Nhu, quần áo mới để lại sau này làm tiếp nhé, hôm nay những tơ lụa này, để cho đám người kia làm áo liệm thôi!

Hắn gằn giọng cười to, như điên cuồng.

Lấy ra tơ lụa thật dài, quăng một đầu về phía những thi thể không đầu của đệ tử Âm Quỷ Môn kia.

"Vèo" một tiếng, mấy cỗ thi thể không đầu trong nháy mắt bị cuốn lên, bó thành một đoàn, bị Từ Khuyết kéo trên đất, lại đạp lên thân pháp Tam Thiên Lôi Động, gϊếŧ về những người khác.