Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Đã Thi Luật Trong Truyện Ngược

Chương 10

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mọi chuyện kết thúc, tôi bắt đầu nghiêm túc chuẩn bị thi cử.

Thầy Văn kiểm tra tiến độ luyện thi của tôi và tổng hợp những câu sai của tôi hàng ngày.

Cuối cùng cũng không có ai đến quấy rầy sự thanh tịnh của tôi, ngoại trừ...... Bản thân thầy Văn.

Chuông cửa reo, tôi vén chiếc váy ngắn lên và đi ra mở cửa.

"Thầy Văn, hôm nay chúng ta học gì thế?"

Nói xong tôi còn nháy mắt với hắn.

Văn Tự vốn đang đọc hồ sơ nhìn thấy quần áo trên người tôi.

Ánh mắt sau cặp kính bạc hoàn toàn mới lập tức tối sầm lại, nhuốm đầy d ụ c v ọ n g.

Tôi túm lấy cà vạt của hắn và kéo hắn vào nhà.

Ba tiếng sau, tôi không ra khỏi cửa.

Sau đó, chúng tôi tắm rửa và cùng nằm xuống giường.

"Văn Tự, vì sao anh thích em?"

Văn Tự nghe vậy, tay đang lau tóc giúp tôi dừng lại, hỏi ngược lại: "Còn em thì sao?"

Tôi suy nghĩ một chút, giọng điệu nửa đùa nửa thật: "Thật ra em là một người xuyên qua, thế giới chúng ta đang sống thật ra là một thế giới của tiểu thuyết. Nhân vật chính từng gặp phải rất nhiều chuyện không hay, xung quanh cô ấy không có một người bình thường nào, chỉ có anh liên tục bảo cô ấy gọi cảnh sát.

"Em cảm thấy anh là một người bình thường... còn là một người bình thường có chút đẹp trai..."

Văn Tự cười khẽ một tiếng.

Không hỏi thật giả.

"Lúc đó anh đã xem video đám cưới của em."

Tôi sửng sốt: "Anh..."

"Cha anh là một con nghiện c ờ b ạ c, lúc đó mẹ anh muốn ly hôn với ông ấy, nhưng không thuê nổi luật sư."

"Ông ta đến xin tiền mẹ anh, mẹ anh không cho, sau đó ông ta liền nghĩ ra một biện pháp, chính là... Chụp mẹ anh loại ảnh đó."

"Sau đó, anh thi lên đại học, mẹ anh vì trả học phí cho anh mà không đưa tiền cho ông ta, ông ta liền gửi ảnh chụp cho những người xung quanh. Mẹ anh chỉ là một phụ nữ nông thôn bảo thủ bình thường, thôn cũng chỉ lớn như vậy... Bọn họ nhìn thấy mẹ anh thì..."

Thanh âm Văn Tự dừng lại, xoay người.

"Mẹ anh vì anh đã chịu đựng những tin đồn bịa đặt như vậy đến khi anh tốt nghiệp đại học, anh vừa tốt nghiệp thì bà liền t ự s á t."

"Rõ ràng là cuối cùng anh cũng đã trở thành luật sư mà bà ấy có thể thuê không cần tốn tiền, nhưng bà ấy lại không cần nữa."

"Thật ra chúng ta thường xuyên gặp nhau, nhưng em thường cúi đầu và trông không vui."

"Anh nhìn thấy video đó... Anh đã nghĩ em là... Một người rất dũng cảm. Anh không thể yêu cầu sự dũng cảm của mẹ khi bà đã trải qua những chuyện đó, nhưng anh rất hối hận vì đã không nói thẳng với bà ấy rằng đó không phải là lỗi của bà."

"Em đã xuyên tới vào ngày hôm đó phải không?"

Tôi xoay người, vô cùng kiên định ôm lấy hắn.

Giọng điệu nửa thật nửa giả: "Ừ."

Chính là tôi ngày hôm đó.
« Chương TrướcChương Tiếp »