Chương 23

Cô cũng không tin vào sự trùng hợp.

Hách Kính Nghiệp lòng nặng trĩu: “Tôi luôn cảm thấy rất bất an, con của trời, một người còn xem là bình thường, nhưng nhiều con của trời như thế, dị năng giả còn có thể giải thích, dẫu sao thiên thạch cũng đang đến gần, còn sống lại thì sao?”

Tưởng Ngư lắc đầu, không hiểu được.

Chẳng qua, lòng cô ấy vẫn có chút thất vọng.

Những tưởng mình là người được trời chọn, giờ xem ra, cũng chỉ là một trong số đó.

Ồ, còn là đứa con của trời bị người ta quản lý.

Tưởng Ngư lén nhìn Thịnh An.

Cô ấy dường như nghĩ đến gì đó, tò mò: “Đúng rồi, bốn dị đoan khác cũng là do chị Thịnh quản lý sao?”

Hách Kính Nghiệp lắc đầu: “Không phải.”

“Cục tình báo Tận thế được chia thành hai tổ, chị Thịnh phụ trách tổ B, một tổ khác do dị năng giả… Thu Vũ, ba dị đoạn còn lại đều do Thu Vũ quản lý. Hai tổ phải hợp tác với nhau, cùng nhau chống lại tận thế, nhưng chia ra hành động, không can thiệp lẫn nhau.”

“Thu Vũ?” Tưởng Ngư hiếu kỳ hỏi.

Hách Kính Nghiệp liếc nhìn Thịnh An, thấy cô không có biểu hiện gì, liền biết những chuyện này có thể nói cho Tưởng Ngư.

“Thu Vũ là một trong những dị đoan, vốn cũng là người phụ trách của Cục tình báo Tận thế, nhưng cô ta và người lãnh đạo trực tiếp ông Lý đều là những người khá cấp tiến, bên trên không dám để cả bộ môn cho bọn họ quản lý, sợ dị đoan mất khống chế, liền để chị Thịnh phụ trách tổ B, hy vọng chị Thịnh có thể áp chế tổ A.”

Bỗng dừng lại, Hách Kính Nghiệp bổ sung: “Đương nhiên, tổ A cũng muốn áp chể tổ B.”

Tưởng Ngư có chút đau đầu.

Cô ấy càng lo lắng hơn: “Thu Vũ là dị năng gì?”

Hách Kính Nghiệp hít sâu một hơi, chậm rãi nói: “Khôi lỗi, dị năng có thể điều khiển người khác.”

Tưởng Ngư hít một hơi lạnh.

Cô ấy gần như theo bản năng mà đề cao giọng nói: “Dị năng đặc biệt như thế, chị Thịnh có thể áp chế cô ta?”

Hách Kính Nghiệp lầm bầm: “Cô không biết đâu, chị Thịnh và Thu Vũ đều xuất thân từ đội 0, trước khi hai người mâu thuẫn với nhau, chị Thịnh vẫn luôn áp chế Thu Vũ, Thu Vũ khi chấp hành nhiệm vụ trước giờ chưa từng thắng chị Thịnh.”

“Vả lại, Thu Vũ chỉ là thức tỉnh dị năng trước, người như chị Thịnh, cô cảm thấy tận thế cô ấy sẽ không có dị năng?”

Hách Kính Nghiệp xoa cằm, mong đợi nói: “Tôi cũng muốn biết liệu tôi có thể có dị năng không, cũng không biết là dị năng gì nữa.”

Tưởng Ngư tò mò: “Mâu thuẫn? Trước kia quan hệ của họ tốt lắm sao?”

Hách Kính Nghiệp suy nghĩ một lúc, không quá chắc chắn mở miệng: “Có lẽ vậy, bọn họ đều là người của đội 0, đội 0 vẫn luôn cực kỳ ăn ý, tất cả đội viên đều có thể giao phó tính mạng của mình cho người khác.”

Thịnh An không nói gì, cô nhớ lại quá khứ.

Ký ức quay về mấy năm trước.

Cô và Thu Vũ đều được Chính phủ nuôi lớn, từ nhỏ đã được huấn luyện đặc biệt, cũng là những phụ nữ duy nhất trở thành thành viên của đội 0.

Không giống như Thịnh An luôn lý trí và kiềm chế, Thu Vũ từ bé đã ngoài lạnh trong nóng.

Quanh năm cô ta giúp Thịnh An giặt giũ, may vá quần áo, còn nửa đêm lén lút nấu bữa khuya cho Thịnh An, ra ngoài ăn được gì ngon đều để lại cho cô, giống như một cô vợ nhỏ…

Tất nhiên, đó đều là trước đây.

Tưởng Ngư trưng ra bộ mặt hóng chuyện: “Chẳng lẽ cùng thích một người đàn ông, phản bội, yêu hận dây dưa?”

Thịnh An liếc nhìn cô ấy qua gương chiếu hậu, cạn lời “Trong đầu cô ngoài chuyện yêu đương thì không còn thứ gì khác à?”

Nhóm dịch: Nhà YooAhin