Chương 89. Chết đuối

Theo khăn tắm bay xuống, Phó Trường Xuyên rốt cuộc có thể nhìn thấy toàn cảnh áo tắm của Thành Tố, là một bộ áo tắm cổ thấp màu đen, tuy Thành Tố mang thai nhưng bụng cô vẫn chưa nổi lên, áo tắm bó sát người tôn lên đường cong cơ thể cô, dáng người yểu điệu hiện ra rõ ràng.

Cổ áo hơi thấp, tiểu bạch thỏ gần đây có chút lớn hơn đang bị nâng lên càng hấp dẫn người ánh mắt, Phó Trường Xuyên vừa cúi đầu liền có thể thấy nốt ruồi đỏ phía trên tiểu bạch thỏ của cô.

* Tiều bạch thỏ: là bộ ngực

Còn có lỏa lồ eo sườn cùng phía sau lưng cô.

Hai sợi dây mỏng tinh tế thắt hình con bướm ở sau gáy cô, cố định mảnh áo tắm trước người cô, lõα ɭồ toàn bộ từ sau gáy đến sau eo. Eo nhỏ một tay có thể ôm hết, mật đào mông khiến người thèm nhỏ dãi.

“...”

Phó Trường Xuyên trong lòng thở dài, gần nhất anh ăn không đủ thịt, vốn dĩ Thành Tố tùy tiện mặc bộ quần áo bình thường đã rất thơm ngọt ngon miệng, hôm nay mặc áo tắm này quả thực đang khảo nghiệm ý chí định lực của anh.

Phó Trường Xuyên xuống nước trước, Thành Tố ngồi bên cạnh bể bơi trước tiên dùng chân dò xét, nước trong bể vốn trải qua ánh mặt trời vẫn còn hơi nóng, ngâm một chút cũng không lạnh. Cô ngồi vào bên cạnh bể, đem chân ngâm vào.

Phó Trường Xuyên đứng ở trong nước, giúp cô rót một ít nước lên trên đùi, để cô thích ứng nhiệt độ của nước. Kết quả Thành Tố vui cười đá đá nước, cố ý đá nước lên người Phó Trường Xuyên.

“Đừng làm rộn.” Phó Trường Xuyên trảo một cái đã bắt được mắt cá chân Thành Tố, mảnh khảnh mắt cá chân còn chưa đủ một nắm tay của anh. Tầm mắt anh dừng ở trên chân cô, lả lướt tú khí ngón chân cuộn cuộn, cô đạp đạp, đạp lên cơ ngực căng chặt của Phó Trường Xuyên.

“Buông em ra.” Thành Tố tránh tránh, không tránh thoát.

Tầm mắt Phó Trường Xuyên theo mắt cá chân cô hướng lên trên...

“Em muốn xuống nước nha! Anh buông em ra!” Cảm giác được tầm mắt cực nóng của Phó Trường Xuyên, Thành Tố quẫn bách đá chân, ầm ĩ muốn xuống nước.

Lúc này Phó Trường Xuyên mới buông lỏng Thành Tố, giống như không có việc gì duỗi tay đỡ Thành Tố chậm rãi tiến vào trong nước. Nước ở bên cạnh bể bơi không sâu, Thành Tố có thể chạm tới đáy bể, nhưng cô sợ đáy bể trơn khiến cô không đứng vững, chặt chẽ ôm tay Phó Trường Xuyên.

Hai luồng mềm mại chặt chẽ dán ở trên cánh tay Phó Trường Xuyên, giống như đám mây, nhấn một cái liền hãm xuống.

Phó Trường Xuyên hít sâu một hơi, lại tưới nước tới trước ngực và đầu vai cô, đến khi cô hoàn toàn thích ứng bể bơi hoàn cảnh.

Nốt ruồi đỏ trước ngực không ngừng chuyển động ở trước mắt anh, anh gian nan đưa tầm mắt rời khỏi chỗ kia.

“Anh dẫn em đi một vòng nhé.” Thành Tố chờ mong nhìn Phó Trường Xuyên.

Nhìn trong ánh mắt cô nhảy lên ngôi sao, Phó Trường Xuyên làm sao có thể nói ra lời cự tuyệt. Anh đưa đã chuẩn bị tốt phao bơi tới trên người Thành Tố: “Giữ chặt.”

Thành Tố ngoan ngoãn ôm lấy phao bơi, sau đó Phó Trường Xuyên lôi kéo phao mang theo cô chậm rãi hướng khu vực nước sâu bơi đến.

Đi theo Phó Trường Xuyên, Thành Tố ở trong nước đá đá chân, tư thế ra dáng ra hình, nhưng mỗi một chút đều đưa đến thật lớn bọt nước. Phó Trường Xuyên ở bên cạnh bị xối hết trên đầu, loát tóc một lượt lau sạch nước trên mặt: “Không cần nâng chân quá cao.”

Nghe vậy, Thành Tố rất nhanh điều chỉnh, bọt nước nhỏ hơn chút, cô cảm giác được bản thân di chuyển, vui sướиɠ không ngừng. Phó Trường Xuyên mang cô bơi một vòng quanh bể bơi, Thành Tố có loại cảm giác thành tựu như thể bản thân vừa tự bơi được một vòng bể bơi vậy, một hồi đến khu nước cạn liền ném xuống phao, hứng thú học tập càng cao.

“Mau dạy em.” Thành Tố gấp không chờ nổi.

Phó Trường Xuyên tới gần Thành Tố, bắt được tay cô: “Thả lỏng thân thể, đầu tiên để thân thể nổi trên nước.”

Thành Tố nỗ lực thả lỏng thân thể, nhón mũi chân một cái, thân thể liền chậm rãi nổi lên. Thoạt nhìn cô có vẻ thành thạo, nhưng cánh tay nắm lấy Phó Trường Xuyên lại phi thường dùng sức, rõ ràng vẫn có chút sợ hãi.

Kết quả không được vài giây, thân mình căng chặt của Thành Tố làm cô rất nhanh lại chìm xuống.

Thành Tố hoảng loạn dùng chân tìm đáy bể, ôm chặt lấy cánh tay Phó Trường Xuyên.

“Đừng sợ, anh đây.” Phó Trường Xuyên nâng Thành Tố lên giúp cô đứng vững, “Mông cùng chân đều phải thả lỏng, làm lại.”

Thành Tố không bởi vì lần thất bại vừa rồi mà nhụt chí, liên tục thử lại vài lần, rốt cuộc nổi lên. Cô bắt lấy cánh tay Phó Trường Xuyên ngẩng đầu nhìn Phó Trường Xuyên mong chờ nhận được khích lệ.

Phó Trường Xuyên như cô mong muốn gật gật đầu, khen ngợi: “Làm rất tốt.”

Thành Tố được khen ngợi nhoẻn miệng cười, hưng phấn muốn đánh chân, nhưng đánh không được vài cái, ngược lại thân thể lại chìm xuống.

Phó Trường Xuyên muốn buông ra tay cô để đi nâng thân thể cô, không nhờ anh vừa định buông tay, Thành Tố liền khẩn trương cuống quít lay tay anh: “Anh đừng buông ra em!”

Tuy Thành Tố biết Phó Trường Xuyên sẽ không để cô xảy ra chuyện, nhưng sau khi xuống nước theo bản năng cô như cũ có chút sợ hãi.

“Không buông.”

Một bàn tay của Phó Trường Xuyên lập tức nâng bụng nhỏ của cô, Thành Tố cảm giác được sức lực trên cánh tay anh, lập tức yên tâm không ít.

Phó Trường Xuyên lại sợ đè ép bụng cô, giật giật cánh tay, cuối cùng đặt ở trước ngực cô. Có anh nâng, bất luận Thành Tố đạp như thế nào cũng không thể chìm được.

Anh đứng ở bên cạnh hướng dẫn điều chỉnh tư thế cho cô, vỗ vỗ bờ mông đang nhếch lên của cô: “Hạ mông xuống.”

Chà, xúc cảm vẫn thích như vậy.

Phó Trường Xuyên nhìn tấm lưng trần trắng nõn cùng bờ mông bị bao lấy bời áo tắm của cô, có chút tâm viên ý mã. Cánh tay anh rất gần ngực cô, khi cô chuyển động thường xuyên có thể chạm đến.

Gần đây ngực cô hơi đau, đã lâu anh chưa sờ hai tiểu bạch thỏ này.

“Anh đừng sờ lung tung...” Thành Tố buộc chặt mông hướng dưới nước trốn.

“Anh đang dạy em.” Phó Trường Xuyên nghiêm trang nói.

Thành Tố bĩu môi không thể phản bác, cô giống như trả thù mà dùng sức đá chân bắn lên bọt nước thật lớn, toàn bộ dừng ở trên người Phó Trường Xuyên.

“Em đang học tập.”

Phó Trường Xuyên nghe tiếng cười đắc ý của cô, bất đắc dĩ lau mặt.

Anh cứ như vậy nâng Thành Tố giúp cô tập di chuyển chân cùng khống chế hô hấp, chờ các động tác của cô từ từ thuần thục và đúng tiêu chuẩn, anh thử buông tay.

Anh không nói cho Thành Tố bản thân sẽ buông tay, mà một chút một chút giảm bớt lực độ đang nâng cô, để cô chậm rãi tự nổi trên mặt nước. Cô đang nghiêm túc luyện tập, cũng không đem lực chú ý đặt tới chuyện lực nâng đang ngày càng giảm bớt, cho đến khi Phó Trường Xuyên hoàn toàn buông cô ra, tự cô đã đánh tay đánh chân di chuyển ra ngoài một chút.

Cô rốt cuộc cảm nhận được kỳ quái, quay đầu nhìn thoáng qua Phó Trường Xuyên, động tác tay chân đều dừng, nháy mắt thân thể liền bắt đầu trầm xuống.

“Ục ục ục...”

Thành Tố cả kinh, còn chưa kịp kêu sợ hãi, nước đã bao phủ miệng mũi.

Kỳ thật anh vẫn luôn đi theo bên cạnh cô, vì có thể nhanh chóng nâng cô lên. Không ngờ Thành Tố trong cơn hoảng loạn lung tung duỗi chân, đá ngay vào chỗ nhạy cảm trên người Phó Trường Xuyên.

Phó Trường Xuyên bị đá đau đến mức hít một hơi, trên tay vừa trượt, không bắt kịp đang giãy giụa Thành Tố, làm cô lại chìm xuống.

Thành Tố kinh hoảng thất thố, động tác đều rối loạn, chỉ cảm thấy thân thể trở nên trầm trọng, nước không ngừng rót vào miệng mũi, lỗ tai cũng bị dòng nước ngăn chặn, cái gì cô không nghe được, bởi vì sợ hãi nên cô gắt gao nhắm mắt lại, nên cái gì cũng không nhìn thấy.

Tuy giây tiếp theo, Phó Trường Xuyên liền đem Thành Tố vớt lên, nhưng Thành Tố lại cảm thấy bản thân dường như vừa trải qua một thế kỷ, lòng còn sợ hãi cô bị sặc nước, không ngừng ho khan, tim đập thùng thùng, cảm giác trái tim muốn nhảy ra khỏi l*иg ngực.

“Tố Tố...” Phó Trường Xuyên vội vàng vỗ lưng cô, lo lắng ôm lấy cô.

Thành Tố gắt gao bám lấy anh, đôi tay treo ở trên cổ anh, hai chân cũng chặt chẽ triền ở bên hông anh, cô ho khụ khụ một hồi lâu, rốt cuộc dừng lại, lau vệt nước trên mặt cùng hỗn độn đầu tóc, sau đó ghé vào đầu vai Phó Trường Xuyên khóc oa oa.

Thành Tố khóc lóc anh anh ô ô, trong miệng khụt khịt nói: “Em, em thiếu chút nữa, chết rồi...”

Tuy cô vào nước chỉ khoảng hai giây Phó Trường Xuyên liền đem cô vớt lên, nhưng ngắn ngủn sợ hãi cực kỳ chân thật, trong nháy mắt kia Thành Tố thật sự cho rằng bản thân sắp chết đuối.