Chương 43: Vòng Bạn Bè Của Người Chết Ba Năm Vẫn Luôn Cập Nhật 3

Mãi đến hai ngày trước, có một cậu nam sinh đến chơi, thấy ngứa tay nên xé lá bùa trong gian mật thất khủng bố kia xuống quan sát. Điều này đã tạo cơ hội cho Hàn Bình ra ngoài.

Nhưng mà do làm chuyện đuối lý, nên trên người Trương Minh vẫn luôn đeo bùa, cho dù Hàn Binh đã có thể tự do di chuyển, nhưng lại không thể đến gần anh ta.

Chính vì thế nên Hàn Băng mới nảy sinh ý định để bàn tay dính máu, để tăng sát khí của mình lên. Mà Mạch Mạch, chính là đối tượng được anh ta lựa chọn.

Sở dĩ lúc này Mạch Mạch vẫn có thể sống sót, là vì nhân tính của Hàn Binh vẫn chưa hoàn toàn mất đi. Anh ta không ngừng do dự, rối rắm, nên mới chậm chạp không ra tay.

"Không phải chứ? Anh ta có bệnh không thế, ai gϊếŧ anh ta thì đi tìm người đó mà báo thù, tìm một người qua đường vô tội như tôi để làm gì?"

Mạch Mạch thật sự không ngờ nguyên nhân mọi chuyện lại giời ơi đất hỡi thế này.

May mà con quỷ nam này vẫn sót lại chút lương tâm, nếu không chỉ sợ bây giờ cô ấy cũng thành quỷ rồi.

Nghĩ thôi đã thấy sợ run người.

[Thật ra Hàn Binh cũng đáng thương lắm. Ôi...]



[Đáng thương đến đâu cũng không thể làm hại người vô tội được. Ồ, không đúng, may mà bây giờ anh ta bị đại sư tóm được, anh ta không còn cơ hội do dự xem có nên hại người không nữa rồi.]

[Mẹ nó, chuyện cấp thiết bây giờ không phải là nhanh chóng báo công an, để công an điều tra xem chuyện này có phải sự thật hay không ư?]

[Mẹ nó, Hàn Binh á? Có phải Hàn Binh - sinh viên khóa 16 học chuyên ngành Cảnh quan công trình của Trường Đại học Lâm Thành không? Tôi cũng có một người bạn học tên Hàn Binh, cũng đã tốt nghiệp và ở lại Lâm Thành để khởi nghiệp.]

[Điều kiện gia đình của cậu ta tốt lắm, nhưng quan hệ giữa cậu ta và người nhà cũng khá lạnh nhạt. Thế nhưng cậu ta vẫn chưa chết mà, vòng bạn bè của cậu ta vẫn thường xuyên cập nhật tình hình du lịch hết chỗ này đến chỗ khác kia kìa.]

[Liệu có người trùng tên trùng họ, lại tốt nghiệp trùng một trường không nhỉ?]

[Mẹ kiếp, rõ ràng là ban ngày ban mặt mà toàn thân tôi nổi da gà da vịt đây này. A a a a a, rốt cuộc có chuyện gì thế?]

Thời Nhất nhìn Hàn Binh đứng cạnh, sau đó bảo Mạch Mạch gọi điện báo công an: "Cô gọi điện thoại báo công an trước đi."

Mạch Mạch nghe lời Thời Nhất răm rắp, bây giờ cô là ân nhân cứu mạng của cô ấy, cô nói gì, cô ấy lập tức nghe theo.