Chương 46: Tiểu Bạch, Cậu Nghi Ngờ Năng Lực Của Tớ À? (2)

Sau khi kết thúc phát sóng trực tiếp, Thời Nhất giơ tay xé không gian trong phòng, mở Quỷ môn quan ra đi xuống địa phủ.

Thời Nghị vừa dừng bên cầu Nại Hà, đã cảm nhận được một luồng lực lượng vô cùng mạnh mẽ, muốn quạt cô bay thẳng về nhân gian. Cô vội vàng cất tiếng:

"Từ từ! Con về tìm Tiểu Bạch có chút việc, lâu nhất một tiếng nữa con sẽ đi."

Cảm nhận được sự uy nghiêm chỉ thuộc về Phong Đô Đại Đế đã biến mất, Thời Nhất kiềm chế nỗi xúc động muốn trợn mắt trắng về hướng biệt thự độc lập của Phong Đô Đại Đế, mà đi thẳng đến Điện Diêm Vương.

Hắc Bạch Vô Thường chính là người hầu trong Điện Diêm Vương.

Thời Nhất lấy trạng thái người sống đi về địa phủ, cô vừa đến, toàn bộ ma quỷ trong địa phủ đều có thể cảm nhận được hơi thở của người sống.

Những quỷ khác không biết ai dám đến địa phủ, nhưng chúng thần và những quỷ có chức vị cao trong địa phủ đều biết cô.

Chỉ trong chốc lát ngắn ngủi, Thời Nhất đã đến Điện Diêm Vương.

"Thời Nhất đến rồi à, đợi lát nữa..."

"Diêm Vương, con không có thời gian, ông cụ không cho phép con ở lại lâu, nên bây giờ con gấp lắm. Nếu lần sau có cơ hội, con sẽ trò chuyện với ngài."

Diêm Vương còn chưa nói hết lời, đã bị Thời Nhất cắt ngang.

Ngay sau đó, ông ấy nhìn thấy cô kéo Bạch Vô Thường sang một bên, hai người thì thầm to nhỏ.



"Sao cậu lại đến đây?"

Nhìn thấy Thời Nhất, Bạch Vô Thường có chút sợ hãi. Chủ yếu là trước kia cậu ấy đã bị cô đánh mấy lần rồi.

Thời Nhất ném điện thoại cho cậu ấy: "Cậu giúp tớ nhìn xem, tớ nên phát triển phòng phát sóng trực tiếp này theo hướng nào?"

Cô lười động não, sau khi nghĩ tới nghĩ lui, cô thấy cái tên quỷ nghiện internet là Bạch Vô Thường, là người thích hợp làm thuê cho cô nhất.

Bạch Vô Thường biết vị tổ tông này đã quay về nhân gian, thế nhưng cậu ấy không ngờ rằng tổ tông không những quay về nhân gian, mà còn mở một phòng phát sóng trực tiếp.

Nghĩ rằng mọi chuyện cũng đều vì cuộc sống ép buộc cả, cậu ấy nhận lấy điện thoại, vừa kiểm tra phòng phát sóng trực tiếp vừa trêu ghẹo cô:

"Cậu định một ngày bói mấy quẻ?"

Thời Nhất đùa nghịch gậy đại tang* của Bạch Vô Thường, sau hai giây trầm ngâm, cô đáp: "Ba quẻ."

* Gậy đại tang: lúc động quan, người con trai chịu tang chống gậy, trên đó có quấn một tờ giấy trắng

Cô quay về nhân gian là để hưởng thụ cuộc sống, một ngày bói ba quẻ là đủ rồi. Như vậy cô vừa có thời gian đi làm những chuyện khác, vừa có thể kiếm được tiền.

Ừm, hoàn hảo.