Chương 15

Không hiểu sao sếp Mã luôn cảm thấy lành lạnh, có lẽ là do hạ nhiệt độ điều hòa quá thấp chăng.

Nếu những gì Diệp Uẩn Ninh nói là đúng thì cô thực sự rất đáng thương: Người bạn trai luôn hết lòng vì cô lại có một người trong lòng khác, người đó lại là em gái cùng cha khác mẹ của cô, tệ hơn nữa là bạn trai còn dâng trái tim của anh ta cho người khác, không tức chết vì nhục nhã là tốt lắm rồi.

Nghĩ như vậy, Diệp Uẩn Ninh muốn bán cổ phần của mình cũng có thể hiểu, có lẽ cô ấy muốn báo thù Trần Diệp!

Diệp Uẩn Ninh xé một mảnh giấy, vội vàng viết mấy chữ đưa cho anh ta: “Đây là địa chỉ bệnh viện và số phòng bệnh, nếu sếp Mã không tin, anh có thể phái người đến kiểm tra."

"Hahaha, tất nhiên là tôi tin cô, Diệp Uẩn Ninh." Sếp Mã cười vang và không chút do dự cầm lấy tờ giấy rồi gọi trợ lý ngay lập tức để xác minh.

Diệp Uẩn Ninh bảo thư ký bưng hai tách cà phê, chậm rãi uống một ngụm: "Tôi nghĩ sếp Mã có thể chuẩn bị hợp đồng. Tôi không muốn lãng phí quá nhiều thời gian cho chuyện này."

Nhìn Diệp Uẩn Ninh dửng dưng khác hẳn lúc trước, sếp Mã đã bị thuyết phục, anh ta cho người đi kiểm tra chỉ vì muốn bảo đảm hơn một chút.

Chờ chưa đến một tiếng, trợ lý đã gọi điện báo cáo tin tức tìm hiểu được.

Sếp Mã trợn tròn mắt kinh ngạc, hóa ra là sự thật: Trần Diệp trao một trái tim khỏe mạnh cho Diệp Uẩn Thanh, chính mình nhận lại một trái tim yếu ớt, anh ta sợ mình sống lâu quá chăng!

Nhà họ Trần đã nhận được tin tức vội vàng chạy đến bệnh viện, hiện tại họ đang tranh cãi với nhà họ Diệp, tin tức này không thể nghi ngờ là sự thật.

Tuy nhiên, nghe nói chuyện này đã được Hoắc Tranh bí mật sắp xếp, cảnh sát vẫn đang ở trong bệnh viện chờ Trần Diệp tỉnh lại và xác nhận sự thật.

Nhưng việc Trần Diệp đã thay lòng đổi dạ là sự thật.

Sếp Mã đảo mắt một vòng, bất kể đầu óc Trần Diệp có vấn đề hay không thì đây chính là cơ hội của anh ta. Anh ta không chỉ có thể có được cổ phần đủ để kiểm soát công ty Tụ Tinh còn có thể nhân lúc Trần Diệp đang nằm trong bệnh viện để khống chế hoàn toàn, kể từ bây giờ, công ty Tụ Tinh sẽ hoàn toàn thuộc về anh ta.

Kẻ ngu ngốc mới không nhanh chóng bắt lấy bánh từ trên trời rơi xuống, sợ những người khác biết chuyện cũng đến xen vào, sếp Mã lập tức gọi điện thoại dặn luật sư soạn hợp đồng.

Một người muốn bán, một người muốn mua, giao dịch nhanh chóng hoàn thành, chẳng mấy chốc Diệp Uẩn Ninh đã đứng tên một số tài sản lớn, những thứ sau đó cũng sẽ được thêm vào tài khoản của cô theo hợp đồng.

Trước ánh mắt kinh ngạc và khó hiểu của thư ký, Diệp Uẩn Ninh đứng dậy rời đi: "Bây giờ công ty Tụ Tinh không liên quan gì đến tôi nữa, tạm biệt."

Sếp Mã rất hài lòng với bản hợp đồng: “Haha, Uẩn Ninh, sau này chúng ta cũng là bạn bè, có cơ hội sẽ hợp tác nhiều hơn.”

Diệp Uẩn Ninh không mang theo bất cứ thứ gì, cô đi ra khỏi tòa nhà theo cách cô đến, từ nay về sau, công ty cô từng dành rất nhiều tâm huyết sẽ không liên quan gì đến cô nữa.

Sếp Mã là người tài hèn chí lớn, anh ta luôn tự cho rằng mình có tầm nhìn kinh doanh nhạy bén và muốn giành quyền lên tiếng, cô đã có thể thấy trước được sự sụp đổ của công ty này.

Công ty Tụ Tinh chắc chắn có thể xếp vào top ba trong lòng Trần Diệp, nhường tâm huyết của anh ta cho người khác mới chỉ là chuyện nhỏ, Diệp Uẩn Ninh còn muốn anh ta bất lực nhìn quái vật khổng lồ do một tay mình xây dựng dần dần sụp đổ.

Bệnh viện.

Đây là phòng bệnh cao cấp, trên cửa sổ treo tấm rèm mềm trắng tinh, như mộng như ảo.

Ánh nắng ấm áp phủ lên căn phòng một tầng vàng nhạt, bên trong không chút bụi bẩn, trang trí tao nhã dễ chịu, nhìn không giống một phòng bệnh chút nào.

Trên bàn đầu giường có một bình hoa đơn giản mà trang nhã, bên trong cắm những bông hoa đan xen, tỏa hương thơm thoang thoảng.

Trên chiếc bàn vuông nhỏ có một đĩa trái cây pha lê, trong đó có đủ loại trái cây tươi, nho trong suốt, táo đỏ tươi và anh đào giống mã não, dường như đang chờ chủ nhân thưởng thức.

Trên chiếc giường trắng tinh có một cô gái giống như thủy tinh đang nhắm mắt nằm trên đó, toàn thân như được làm từ ngọc bích, mỏng manh và đẹp đẽ. Mái tóc đen dài như thác nước trải dài trên chiếc gối trắng, cho dù yếu đuối nhưng vẫn tràn đầy ánh hào quang quyến rũ, khiến người nhìn thấy vui mừng. Đôi lông mày dài và mảnh thoáng hiện chút u sầu, phía dưới là hàng mi rũ xuống tựa như cánh bướm an tĩnh. Chiếc mũi thanh tú và đôi môi nhợt nhạt khiến người ta muốn tô thêm chút son đỏ cho cô.

Hoắc Tranh chăm chú nhìn cô thật lâu, trong mắt tràn ngập tình yêu say đắm cùng du͙© vọиɠ chiếm hữu, đầy lưu luyến si mê.

Cuối cùng, hàng mi khiến lòng người mê đắm của cô gái cũng nhẹ nhàng rung lên, cô từ từ mở mắt ra mang theo chút mơ màng, trong phút chốc, dường như có hàng ngàn vì sao rơi vào trong mắt cô làm người đắm đuối.