Chương 10

Đồng tử Lê Tinh Thần hơi co lại, duỗi tay nhấn mở tin tức, thứ lọt vào trong tầm mắt cậu đó là hình ảnh hiện trường sự cố:

Xe vận tải lật nghiêng, hàng hóa rơi rớt khắp nơi, xe bị đè ở dưới xe vận tải cùng với xe bị nó va chạm nằm trên mặt đất đều là xe hơi nhỏ, cho dù bị đánh hiệu ứng mosaic cũng che giấu không được máu tươi đầy đất.……

*Hiệu ứng Mosaic (“ghép mảnh” hoặc “khảm”) là một trường phái nghệ thuật trang trí. Đây là kiểu thiết kế dùng những mảnh nhỏ của vật liệu xếp lại với nhau để tạo ra một tổng thể thống nhất thường có dạng hình vuông, còn được gọi là kỹ thuật khảm, chính là cái mờ mờ hay dùng để che video hình ảnh ấy.

Các cộng đồng mạng không một ai không chỉ trích tài xế xe vận tải, đồng thời cũng đau lòng tiếc hận cho người vô tội bị liên lụy.

Lê Tinh Thần nhìn thoáng qua nơi cùng với thời gian xảy ra sự cố, lập tức nghĩ tới tài xế taxi buổi sáng.

Hiện tại tài xế taxi đang ở đâu?

Lúc này ông ta đang trên đường về nhà, trong tay cầm quyển vở có chữ ký của Lê Tinh Thần, ngoài miệng mỉm cười nhẹ.

“Bảo bối mau xem ba ba mang cái gì về cho con……” Vừa đi vào cửa tài xế còn chưa kịp đổi giày đã hưng phấn nói to với con gái ở trong nhà.

Lời còn chưa nói xong đã nghe được vợ khóc nức nở chất vấn:

“Sao hôm nay trở về trễ như vậy? Tại sao em gọi điện thoại mà anh không nhận? Tại sao lại tắt máy? A? Tại sao tắt máy?”

Vợ ông ta quở trách đồng thời cũng không quên đánh một quyền lên người tài xế, phát tiết cảm xúc của chính mình.

“Tắt máy? Di động hết pin.” Tài xế lấy di động ra, có chút không hiểu: “Anh chỉ nghĩ đến việc phải nhanh về nhà nên quên sạc pin.”

Trước kia không phải chưa từng có tình huống như vậy, vợ khác thường làm tài xế ý thức được có lẽ đã xảy ra chuyện gì, vội vàng buông đồ trong tay xuống, ôm lấy vợ mình nhẹ giọng trấn an.

“Sau này anh chắc chắn sẽ luôn để di động bật máy……”

Tài xế vừa trấn an, tiếng khóc của vợ ông ta cũng dần dần ngừng lại, thấp giọng nức nở ở trong lòng ngực tài xế. Bởi vì cảm xúc vui buồn phập phồng nên dẫn tới thân thể có chút run rẩy.

“Đã xảy ra chuyện gì?” Chờ cảm xúc của vợ dần ổn định tài xế mới bắt đầu nhẹ giọng dò hỏi.

Vợ ông ta há mồm đang chuẩn bị nói chuyện thì phát hiện bởi vì vừa rồi khóc quá lâu nên hiện tại giọng nói đã nghẹn ngào, dứt khoát đưa điện thoại di động cho tài xế xem.

Tài xế liếc mắt một cái đã thấy được tin tức sự cố trên di động ——

Đại lộ Thông Phố, đây là con đường mà tài xế tan tầm đi về nhà mỗi ngày, mà sự cố lại xảy ra vào cùng thời gian cùng địa điểm, tài xế lập tức hiểu rõ, vội vàng hướng giải thích với vợ mình: “Hôm nay anh đi về bằng đường vòng, không có qua nơi này.”

“Sao hôm nay lại đi đường vòng?” Lúc này con gái cũng về tới nhà.

Vừa rồi cô đến hiện trường sự cố, xác định ba mình không nằm trong người bị hại nên vội vàng về nhà chuẩn bị nói cho mẹ tin tức tốt này, ai ngờ mới vào cửa đã nghe ba với mẹ ngồi ở trên sô pha nói chuyện.

Tại sao?

Nghe được con gái hỏi, tài xế không tự chủ được mà nhớ đến cảnh tượng hôm nay lúc ông ta tan tầm về nhà: Mới vừa đi đến giao lộ Thông Phố đã nghĩ đến câu nhắc nhở mang thâm ý của Lê Tinh Thần:

“Nếu không vội thì hôm nay ngài hãy về nhà bằng đường vòng, phong cảnh bờ sông không tồi.”

Cũng không biết tại sao ông ta lại muốn đến bờ sông nhìn xem, không ngờ bởi vì như thế nên làm ông ta thoát khỏi Tử Thần.

Tài xế nghĩ đến đây thì cả người đổ mồ hôi lạnh, đồng thời cũng cảm giác may mắn sâu sắc, ông ta nói chuyện này ra, hơn nữa còn không quên đưa quyển vở có chữ ký cho con gái.

Đối với việc tài xế trải qua, vợ cùng con gái đều cảm thấy ngạc nhiên, nghĩ mà sợ đồng thời cũng cảm thấy may mắn.

Tài xế là trụ cột trong nhà, vợ cùng con gái hoàn toàn không thể tưởng tượng được nếu tài xế xảy ra chuyện thì sau này bọn họ phải sống như thế nào.

“Lê Tinh Thần?” Nhận lấy quyển vở tài xế đưa qua, con gái phát hiện bên trên là một cái tên xa lạ.

Là một thiếu nữ truy tinh, phàm là người có tên có thể gọi được ở giới giải trí cô đều thuộc như lòng bàn tay, nhưng cái tên này cô lại chưa từng nghe qua.

Cô lên mạng tra xét một chút, phát hiện tin tức người này gần như không có, chỉ có thể tìm được mấy tấm ảnh chụp mơ hồ.

Hẳn là người mới.

Cô suy tư ở trong lòng, nhưng cũng không quên cất giữ chữ ký: Mặc kệ có phải là người mới hay không, người này đã cứu ba cô một mạng, chờ sau này tiểu ca ca xuất đạo, cô nhất định phải ủng hộ tiểu ca ca!

Người gặp phải tình huống tương tự tài xế còn có Chu Tuệ Giai tìm Lê Tinh Thần xem bói.

Trong căn phòng tráng lệ huy hoàng, Chu Tuệ Giai ngồi ở trên sô pha khóc thở hổn hển, ở bên cạnh là một ngươi phụ nữ cao quý đang an ủi cô.

Gia cảnh Chu Tuệ Giai ưu việt, cho nên từ nhỏ đã được cha mẹ bảo hộ rất tốt, ở phương diện tình yêu này cô đặc biệt đơn thuần, nhưng này cũng không đại biểu cho sự ngu xuẩn.

Ngược lại bởi vì là con gái duy nhất trong nhà nên ngày thường cô phải học tập rất nhiều.

Cho nên khi biết được chính mình có khả năng bị khuê mật cùng bạn trai song song phản bội thì Chu Tuệ Giai không có lộ ra, ngược lại làm bộ cái gì cũng không biết, vẫn giao lưu thân mật với khuê mật cùng với bạn trai như cũ, nhưng lại âm thầm lưu ý động tĩnh của hai người.

Vừa lưu ý đã nhìn ra vấn đề.

Quan hệ của hai người kia thân mật vượt qua mức bạn bè bình thường thì thôi đi, quan trọng nhất chính là Chu Tuệ Giai còn tra được trước khi bạn trai cô yêu đương với cô thì đã ở bên nhau với khuê mật.

Mà nguyên nhân bạn trai cô theo đuổi cô chính là vì tài sản nhà cô.

Trong khoảng thời gian này bởi vì nguyên nhân chuẩn bị kết hôn nên Chu Tuệ Giai không ngừng nhắc tới đủ loại chi tiết để chuẩn bị cho hôn lễ với khuê mật, ai biết cô chỉ đơn thuần chia sẻ nhưng khi nghe vào tai khuê mật lại thành trần trụi khoe mẽ.

Khuê mật biết rõ hành trình cùa Chu Tuệ Giai, còn có thể tự do ra vào nhà họ Chu nên đã làm một ít việc nhỏ ngáng chân cô.

Như là chọc phá lốp xe ô tô, trộn một ít thuốc làm nổi mụn vào đồ trang điểm của cô, ở nơi không nhìn thấy bôi dầu lên làm Chu Tuệ Giai té ngã, phát tiết hận thù cá nhân.

Khuê mật không ngờ tới chính là Chu Tuệ Giai lại bởi vì mấy việc xui xẻo nhỏ đó nên đi tìm thầy bói, một lần tính này đã giúp cô nhìn rõ những động tác của cô ta.

“Được rồi, được rồi.” Bà Chu vừa giúp con gái lau nước mắt vừa an ủi: “Mẹ với ba con đã sớm nói họ Vương kia không phải người tốt con còn không tin.”

Ngữ khí có chút hận sắt không thành thép, nhưng nhiều hơn là đau lòng.

Động tác mấy ngày nay của Chu Tuệ Giai không có gạt được ba mẹ cô, cho nên tin tức ba mẹ cô nhận được cũng không ít hơn Chu Tuệ Giai.

“Lúc bắt đầu con nào biết……” Cho dù đã chia tay với bạn trai, tuyệt giao cùng khuê mật thì lúc này Chu Tuệ Giai cũng không khống chế được nước mắt của mình.

Một người là mối tình đầu kết giao ba năm chuẩn bị kết hôn, một người là khuê mật có giao tình tám năm, bị hai người song song phản bội, đổi thành ai cũng không dễ chịu.

Bà Chu nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng con gái trấn an: “May mà chưa có kết hôn, vẫn còn kịp.”

Nói đến cái này bà Chu cũng cảm thấy vô cùng may mắn, bà với Chu tiên sinh chỉ đơn thuần cảm thấy bạn trai cô không hợp với cô, còn nguyên nhân thì đó là do cảm thấy bạn trai con gái biểu hiện quá mức hoàn mỹ ở trước mặt bọn họ.

Nhưng hoàn mỹ lại không phải chuyện xấu, vợ chồng hai người họ thấy con gái thật sự thích nên sau khi thương lượng vốn dĩ đã quyết định thỏa hiệp.

Ai biết sau khi con gái ra ngoài một chuyến trở về thái độ đã thay đổi, không chỉ không thích chuẩn bị cho hôn lễ, thậm chí còn bắt đầu tìm người điều tra bạn trai cùng khuê mật của con gái, cuối cùng vậy mà thật sự điều tra ra vấn đề.

“Cặn bã! Bại hoại! Bạch nhãn lang!” Chu Tuệ Giai vừa khóc vừa mắng: “Con đã làm gì có lỗi với bọn họ chứ?”

Chu Tuệ Giai thật sự thương tâm, gia đình của khuê mật phản bội cô có điều kiện không tốt, lúc học đại học ngay cả học phí đều là do Chu Tuệ Giai trả.

Điều kiện gia đình bạn trai cũng rất bình thường, Chu Tuệ Giai sợ anh ta đa tâm nên không dám để bạn trai đến công ty nhà mình làm, không chỉ nghĩ mọi cách sắp xếp cho anh ta vào công ty của một người bạn mà còn trộm nhờ bạn cô tăng lương gấp đôi cho bạn trai, ai biết vậy mà lại nuôi ra hai bạch nhãn lang!

“Đúng đúng đúng, đều là bạch nhãn lang!” Bà Chu vội vàng nói theo Chu Tuệ Giai, tức giận mắng chung với cô: “Không có ai tốt, nhưng con yên tâm, ba con đã chào hỏi qua, hai bạch nhãn lang kia đừng nghĩ sống được ở thành phố H!”

Tuy nhà họ Chu không thể nói là hào môn đỉnh cấp, nhưng đối phó với hai người không có bối cảnh vẫn dễ như trở bàn tay, huống hồ hai người kia đã đυ.ng phải điểm mấu chốt của nhà họ Chu.

“Vâng!” Chu Tuệ Giai hít hít cái mũi, hung hăng gật gật đầu, cô cũng không muốn nhìn thấy hai người kia, rất chán ghét.

“Người trẻ tuổi các con không phải thường xuyên nói cái gì nên từ bỏ thì từ bỏ, người tiếp theo sẽ tốt hơn sao? Sau này chúng ta lại tìm một người soái hơn!” Bà Chu là người thời thượng, đối với những thứ lưu hành trên mạng đều rất rõ ràng: “Giai Giai nhà chúng ta vừa có nhan sắc vừa quyến rũ, còn sợ tìm không thấy chó săn nhỏ đẹp sao?”

“Phụt ——” Ngữ khí nghiêm trang của bà Chu làm Chu Tuệ Giai nhịn không được nín khóc mỉm cười, nào có ba mẹ an ủi con gái thất tình như vậy?

Nhưng nụ cười này đã làm tâm tình Chu Tuệ Giai tốt hơn không ít, lau khô nước mắt trên mặt, không quên kéo phương thức liên lạc của tra nam cùng khuê mật vào sổ đen.

Biết con gái đã nghĩ thông suốt bà Chu cũng thở phào nhẹ nhõm, lòng người hiểm ác, bà sợ con gái bởi vì chuyện này bị đả kích đến không gượng dậy nổi.

“Sao con lại phát hiện bọn họ có vấn đề?” Thấy cảm xúc con gái đã ổn định, bà Chu mới hỏi vấn đề đã hoang mang từ lâu.

Một loạt động tác gần đây của Chu Tuệ Giai đều có chứa sự mãnh liệt, nói ngay từ đầu con gái bà không biết gì thì bà không tin, bởi vì con gái sẽ không vô duyên vô cớ đi điều tra một người.

Con gái thường xuyên treo ở bên miệng câu nói “Không thể bởi vì nhà chúng ta có tiền mà dùng ác ý đi phỏng đoán người khác, nếu muốn điều tra rõ ràng của cải nhà người ta mới kết giao thì còn gì là thật tình nữa?”

Cũng chính bởi vì vậy nên Chu tiên sinh cùng bà Chu chưa từng nghĩ tới việc đi điều tra bất kì bạn bè nào của con gái.

“Bởi vì thầy bói.” Đến lúc này Chu Tuệ Giai cũng cảm thấy có chút không không thể tưởng tượng được, cô không phải một người mê tín nhưng lại vô cùng tín nhiệm lời nói của Lê Tinh Thần.

Nếu muốn nói ra một cái lý do……

Thì hẳn là do nguyên tắc của một nhan cẩu.

“Là người bán bùa bình an kia cho con sao?” Bà Chu không ngờ sẽ có đáp án như vậy.

“Không sai, là người đó.” Chu Tuệ Giai miêu tả cảnh tượng lúc đó sinh động như thật cho bà Chu nghe: “Ngay cả việc năm con mười tuổi thiếu chút nữa bị chết đuối cũng biết.”

“Xem ra không phải bọn bịp bợm giang hồ.” Lúc này bà Chu cũng động tâm vài phần: “Hay là ngày mai con dẫn mẹ đến đó đi, mẹ cũng muốn tính xem?”

Mấy ngày trước sau khi con gái trở về đã hưng phấn đưa cho bà cùng Chu tiên sinh mỗi người một lá bùa bình an, còn nói cái gì mà nhất định phải mang theo trên người, có thể bảo vệ bình an.

Lúc ấy Chu tiên sinh còn trêu đùa nói con gái là một người nối nghiệp của xã hội chủ nghĩa thế kỷ mới, vậy mà còn mê tín hơn hai người già bọn họ.

Nhưng đó là quà con gái đưa, Chu tiên sinh vẫn đặt bùa bình an vào trong bóp tiền.

Lúc nghe con gái nói mua ba vạn một lá, tuy trên mặt Chu tiên sinh chưa nói gì nhưng buổi tối nghỉ ngơi cùng trò chuyện với bà Chu lại thốt ra miệng, nói cái gì mà thật dễ kiếm tiền của con gái.

“Không thành vấn đề.” Chu Tuệ Giai vỗ ngực đồng ý, cho dù mẹ cô không đề cập tới cô cũng muốn đi, chỉ đơn thuần là đi liếʍ nhan sắc cũng không tồi.

Vào lúc hai mẹ con nói đến Lê Tinh Thần, Chu tiên sinh chạy vội vã từ bên ngoài vào, không biết áo khoác trên người đã ném ở đâu, áo sơ mi nhăn dúm dính không ít vết bẩn màu đen, bộ dáng rất chật vật.

Không chờ hai mẹ con quan tâm, ông ấy đã mở miệng trước một bước, ngữ khí rất nôn nóng:

“Giai Giai, bùa mấy ngày hôm trước cho ba, là mua từ đâu?”