Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Hận Anh! Lục Phong Lâm

Chương 53: Chống đối ( H+)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ánh sáng ban mai soi sáng đi màn đêm u tối , dưới căn biệt thự rộng lớn xung quanh có rất nhiều vệ sĩ đang canh gác .

Trong căn phòng sang trọng được trang trí theo phong cách châu âu ấy có hai thân ảnh tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đang dính vào nhau , hình dáng này nếu nhìn kỹ không phải Cố Giai Giai và Lục Lâm Phong thì còn ai vào đây chứ .

Trong không khí tràn đầy xuân sắc ấy Lục Lâm Phong nghe thấy được câu nói yếu ớt đầy khó chịu kia của Cố Giai Giai hắn bất giác nhíu mày .

Lục Lâm Phong hắn đã không kìm được cảm xúc của mình liền hướng đôi môi xuống cắn nhẹ vào đôi tai mềm mại kia của Cố Giai Giai .

Lục Lâm Phong cười lạnh lùng nói .

----Cô nghĩ là tôi làm tới đây sẽ dừng lại hay sao ? Nếu cô ngoan ngoãn nghe lời thì tôi sẽ nhẹ nhàng một chút !-----

Cố Giai Giai nghe được giọng cười và lời nói này của hắn thì lòng cô như chết lặng , bản thân cô biết rằng cái tên khốn kiếp này bây giờ có nói thứ gì thì hắn củng không ngừng lại .

Lục Lâm Phong nói liền đôi bàn tay to lớn ấy duy chuyển xuống vuốt ve toàn cơ thể cô và ngừng lại ở đôi gò núi cao vυ"t căn tròn kia mà xoa bóp .

Chiếc miệng to lớn ấy của hắn duy chuyển nhanh chóng hôn lên đôi môi mềm mại kia của cô đến khi muốn hết hơi mới luyến tiếc buông ra .

Bời môi hắn to lớn cúi xuống hôn lên chiếc cỗ trắng như bông tuyết kia của cô một cái , rồi duy chuyển xuống hôn lên xương vai xanh và dừng lại ở nụ hoa trên đôi gò núi kia mà **** *** .

Cố Giai Giai trong lòng uất ức không cam lòng , cô thật sự rất mệt mỏi ngoài cái công việc làm đồ chơi cho hắn thì chẳng được cái quyền gì cả .

Trong lòng cô bây giờ chỉ biết nhìn chiếc bóng đèn trên trần nhà mà thất thần như chết lặng , thật ra Cố Giai Giai chỉ muốn giả vờ như ngoan ngoãn cho cái tên khốn kiếp ấy nhẹ nhàng với mình một chút .

Nhưng mà hôm nay cô biết rõ là cho dù có ngoan ngoãn nghe lời đi nữa thì hắn củng không xem cô là người mà đối đãi .

Bây giờ trong đầu cô chỉ có biết cam chịu thầm đưa ra dự tính , Cố Giai Giai suy tính " Phải cố gắng cam chịu phải lấy được cái hợp đồng cô đã ký , còn nữ phải thu dọn một ít tiền của nhà họ Lục để đưa em trai cô mà bỏ trốn ".

Suy nghĩ xong thì cô liền cắn răng mà chịu đựng những hành động của Lục Lâm Phong đang làm trên cơ thể cô, hai tay nhỏ nhắn trắng noãn của Cố Giai Giai nắm chắt chiếc grad giường chắt cứng , cắn răng nhưng củng không lên tiếng .

Lục Lâm Phong không biết từ lúc nào hai bàn tay to lớn ấy không chịu an phận mà duy chuyển xuống hang động kỳ bí kia của cô mà dùng ngón tay ra vào .

Nhưng chiếc miệng to lớn ấy vẩn tham lam **** *** mật ngọt của nhị hoa trên đồi núi căn tròn cao vυ"t kia một cách mê mẩn .

Phải nói là Lục Lâm Phong hắn không kiềm chế được bản thân mình khi ở gần cô , nên hành động càng nhanh hơn bàn tay to lớn ấy càng duy chuyển nhanh hơn trong hang động kỳ bí kia của cô .

Lục Lâm Phong hướng khuôn mặt lên hướng về phía Cố Giai Giai thấy được biểu cảm này của cô thì hắn bất chợt nhíu mày .

Hình dáng Cố Giai Giai bây giờ khá giống lúc trước , hắn củng ở chung với Giai Giai khá lâu nên biết được biểu cảm này của cô là ghi hận mình đây mà .

Lục Lâm Phong hướng khuôn mặt tới bên đôi tai mềm mại kia của Giai Giai nói .

-----Cô đây là ghi hận tôi đúng không ? Có phải là muốn bỏ trốn hay là muốn gϊếŧ tôi phải không ? Nếu cô có ý định đó thì hãy nhớ bản thân cô có gánh nổi hậu quả hay không ?------

Nói xong hắn cúi người cắn lên chiếc cỗ trắng noãn kia của Cố Giai Giai một cái thật mạnh , không biết từ lúc nào cái vật đầy lo lớn kia của hắn đã vào bên trong hang động kỳ bí kia của cô .

------ a…a…a…!------

Cố Giai Giai bất giác không kiềm được cảm xúc của mình mà la lên một cái rồi hai tay cô lập tức nắm chắt lấy chiếc grad giường chiếc miệng liền ngậm chặt lại

Lục Lâm Phong thấy được hành động chống đối không biết điều này của cô liền nở nụ cười lạnh lùng , cái vật to lớn ấy của hắn càng duy chuyển nhanh hơn ,đôi bàn tay to lớn ấy lại không an phận mà xoa bóp đôi gò núi cao vυ"t .

Lục Lâm Phong cúi đầu xuống gần bên đôi tai kia của Giai Giai nói .

------Nếu cô gọi tên tôi , tôi sẽ nhẹ nhàng với cô !----

Nhưng lời nói nhỏ nhẹ như thuốc mê này vang ra truyền đến tai của cô thì càng chán ghét không thôi , ánh mắt Cố Giai Giai chả thèm nhìn hắn mà liết mắt đi nơi khác hai chiếc tay nắm chặt grad giường hơn .

Thấy hành động miệt thị này của Cố Giai Giai hắn liền nở một nụ cười tà ác duy chuyển vật to lớn ấy bên trong người cô .

Không biết là đã qua bao nhiêu thời gian cơ thể cô bị Lục Lâm Phong hắn tàn bạo , Cố Giai Giai đau không thể tưởng tượng nổi khi bị hắn tàn bạo nên liền bất lực khép mờ đôi mắt mà ngất đi .

Lục Lâm Phong vẩn duy chuyển cơ thể mình nhanh hơn như không kìm chế được , không biết thời gian đã trôi bao lâu chọt nghe tiếng gầm của hắn bao nhiêu thứ quý giá đều vào bên trong cô .

Hắn mạnh mẽ vung bàn tay to lớn ấy mà kéo thân thể đầy vết thương kia của Giai Giai vào lòng rồi khép mờ đôi mắt .
« Chương TrướcChương Tiếp »