Chương 20

Truyện: SAU KHI MẤT TRÍ NHỚ, TÔI KẾT HÔN

Dịch: Sắc - Cấm Thành

Thật ra, việc này cũng không trách cô được, ai bảo vóc dáng anh đẹp như vậy, tốt như vậy, khiến cô không thể kiềm chế được.

Nguyễn Văn Văn vô ý làm chuyện xấu và cố ý làm chuyện xấu, cách dỗ dành người cũng không giống nhau, cái trước xin lỗi, cái sau thì lại trêu chọc.

Cô nhìn anh, chọt vào ngực anh: "Anh giận sao?"

Nhưng Lộ Phong lại không tức giận, chỉ là thân thể rất khô nóng như có một ngọn lửa đang lan rộng. Anh nhìn thẳng vào cô, trong ánh mắt mang theo cảm xúc không biết tên.

Nguyễn Văn Văn chỉ lo đùa giỡn nên không nhìn kỹ, nếu nhìn kỹ, cô sẽ dừng lại kịp thời, không để mình chết. Ôi, sai rồi, không thể để mình nghịch ngợm bậy bạ như vậy được!

"Tức giận thật sao?" Cô sờ yết hầu anh cười hì hì, cô còn muốn nói gì đó thì tay đã bị Lộ Phong giơ cao, ấn lêи đỉиɦ đầu.

Nguyễn Văn Văn thử rút tay nhưng không rút được ra, cuối cùng quyết định không rút nữa, anh muốn nắm thì cứ để cho anh nắm chặt là được.

Hết cách rồi, cô cưng chiều anh như vậy mà!

Lộ Phong cũng không nghĩ gì, sở dĩ giữ tay cô lại là để ngăn cô làm loạn, anh vốn tưởng rằng cô sẽ tức giận, ít nhất giống như lúc trước.

Anh nhớ có lần trời mưa, cô cố ý muốn ra ngoài, anh lo lắng cô lái xe trên đường không an toàn nên thuyết phục cô ở nhà, còn giữ chặt tay cô lại.

Cô nhìn vào hai bàn tay nắm lấy nhau của bọn họ, ánh mắt tối dần, giọng nói cũng rất lạnh lùng.

"Quản tôi đi à?"

"Anh bị điên hả?"

Vào lúc đó, cô chính là như vậy, muốn làm bất cứ cái gì thì phải làm cho bằng được.

Nói xong cô hất tay anh ra, nhấc chân đi về phía trước, vì đi gấp nên chân không vững, thân thể ngã về phía trước.

Anh thấy vậy nhanh chân bước tới, ôm lấy vòng eo của cô, kéo cô vào lòng. Theo quán tính, hai người lại xoay một vòng và anh đẩy cô vào tường.

Tư thế cũng giống như lúc này.

Tư thế đứng rất thân mật.

Sau khi cảm nhận được sự đυ.ng chạm của anh, Nguyễn Văn Văn càng sửng sốt, nói chuyện cũng không khách khí: "Để tôi nhắc nhở anh một câu, điều 5 của thỏa thuận trước hôn nhân, không có sự đồng ý của tôi thì không được tiếp xúc cơ thể. Anh đã vi phạm hợp đồng, hiểu không?"

Dứt lời, cô đẩy anh ra.

Lộ Phong nghĩ tới đây, cũng sẵn sàng bị đẩy ra bất cứ lúc nào, anh lo lắng nếu cô dùng sức quá mạnh thì phía sau đầu sẽ vô tình đυ.ng vào tường nên anh còn cố ý để một bàn tay di chuyển ra sau đầu cô.

Nguyễn Văn Văn không biết trong lòng Lộ Phong nghĩ gì, dù sao cô cũng rất vui vẻ, đây chính là tư thế kabe don* trong truyền thuyết sao?

*kabe don: là tư thế áp sát đối phương vào tường.

Ui ui, cục cưng thích chết đi được!

Giá như anh làm mạnh hơn thì tốt.

Bão táp đến đây đi, dữ dội hơn nữa đi.

Cô đảo ngược ý nghĩ không muốn đùa giỡn lúc trước, đột nhiên cảm thấy đùa giỡn một chút cũng được mà.

Nguyễn Văn Văn sợ Lộ Phong phát hiện tâm tư của mình nên cố ý bày ra vẻ mặt nhàn nhạt, nhưng lòng thì vui như nở hoa, trong đầu không ngừng vang lên một giọng nói.

Đặt tay lên eo làm gì, bóp eo đi, lúc này chỉ có bóp eo mới có thể làm cho bầu không khí thăng hoa được thôi.

A a, gần hơn một chút, lại gần hơn một chút, cách một cánh tay làm sao hôn được.

Đầu cao quá, phải thấp hơn, đúng rồi, thấp hơn chút.

Ôi, cái cúc áo chết tiệt này, thật muốn kéo hết ra.

Này này này, không lùi lại, đừng lùi lại.