Chương 94: Tiểu kiều kiều hoài pi 4

Đối với tất cả chủng tộc trong tinh tế mà nói, trùng tộc thật sự là một chủng tộc khiến bọn hắn khó mà hiểu được.

Xã hội kim tự tháp rõ ràng khiến người khác khó hiểu, trong tinh tế cũng không có chủng tộc nào có kết cấu xã hội tương tự như vậy.

Trùng tộc là từ khi sinh ra đã được quyết định địa vị trong chủng tộc, trùng tộc ở giai cấp càng cao, năng lực càng mạnh, đây cũng là hợp lý.

Nhưng hiện giờ, trùng tộc bỗng nhiên có một vương.

Vương trùng tộc mới chỉ là ấu tể, nghe nói không có năng lực chiến đấu gì.

Vương như vậy đặt trong trùng tộc cũng không hợp lý, nhưng tất cả trùng tộc đều đồng ý phục tùng một người thống trị nhỏ yếu như vậy, hơn nữa còn cam tâm tình nguyện, khiến cho những chủng tộc khác trong tinh tế không hiểu nổi.

Thế nhưng mặc kệ những người khác có thể hiểu được hay không, nhóm trùng tộc dù sao cũng không để ý.

Vương đối với trùng tộc có ý nghĩa như thế nào, những chủng tộc khác không thể hiểu nổi, cho dù có thể hiểu được lý do về mặt lý thuyết, cũng không thể nào thật sự hiểu được ý nghĩa đó.

Lúc này ở trong phòng hội nghị quân bộ, một con ấu tể màu đen tròn tròn có đôi mắt màu vàng đang hoạt động tự do trên bàn hắc khế thạch trong phòng hội nghị, hoạt động thì hoạt động, chân trước còn đạp vào một phần văn kiện ở

trên bàn.

Đây là một phần văn kiện quan trọng ngoại giao giữa hai chủng tộc, nội dung của phần hiệp nghị này cũng rất quan trọng, nhưng con ấu tể màu đen hoạt động trên bàn hắc khế thạch cứ như vậy mà giẫm lên.

Sau một cuộc họp, con ấu tể màu đen dẫm lên phần văn kiện này ít nhất ba, bốn lần.

Cảnh tượng này không nên xuất hiện trong phòng hội nghị nghiêm túc.

Ngồi bên trái bàn vuông lãnh tụ người Walter cũng không dám phát biểu ý kiến, mà ngồi bên phải bàn vuông là nhóm trùng tộc—- ba gã quân đoàn trưởng và nhân viên cấp cao của Toussaint tinh đều không có biểu tình gì.

Mặc dù mặt không có biểu tình gì, nhưng ánh mắt của những trùng tộc này thật rõ ràng di chuyển theo con ấu tể màu đen ở trên bàn, lực chú ý có thể nói là nhìn cái là hiểu ngay.

“pi?”

Chưa thấy qua người Walter, Cố Hoài hơi tò mò đi tới gần người Walter ngồi đối diện trưởng bối nhà mình, tới gần bắt đấu quan sát bọn họ.

Bị quan sát người Walter động cũng không dám động, bọn hắn biết, lần này ngoại giao có thể thành hay không, chỉ sợ phải nhìn phản ứng của con ấu tể này.

Nghe chuyện này liền không thể tin tưởng được, chuyện lớn của chủng tộc như vậy mà lại để phản ứng của một con ấu tể quyết định, nhưng trùng tộc chính là không nói đạo lý như vậy.

“Pi pi.” Tò mò quan sát người Walter một hồi, phản ứng của ấu tể màu đen là phát ra một tiếng mềm mại.

Biểu hiện này ít nhất không cảm thấy phản cảm với bọn họ, người Walter trong phòng hội nghị hơi thả lỏng một chút.

Rốt cuộc là người xa lạ, đồng dạng cũng ở trên bàn vẫn không hề động đậy gì lúc này Alvis dùng cái đuôi của nó kéo lại con ấu tể màu đen đang ở đối diện.

Bị kéo trở về, Cố Hoài lại kêu

một tiếng, nhưng cũng ngoan ngoãn không hề đi qua.

Thế nhưng đi tới bên cạnh Alvis.

Theo lý lẽ ấu tể rất thích dính vào trưởng bối, nhưng làm bạn từ khi sinh ra, Alvis là đứng vị trí đầu tiên trong lòng Cố Hoài, Cố Hoài gần như có chuyện vui vẻ gì cũng sẽ kéo Alvis cùng nhau làm.

Chơi cũng phải chơi cùng nhau, ăn cũng phải ăn cùng nhau, đi ngủ càng muốn dựa vào nhau mà ngủ.

Đang còn nhỏ thật không thể nghi ngờ Cố Hoài thật dính người, mà nhóm trùng tộc đối với điều này rất vui vẻ.

Thỉnh thoảng Cố Hoài cũng dính bọn họ, những lúc như vậy, trùng tộc được ấu tể màu đen đi theo đều rất vui sướиɠ.

Đối với Alvis nhìn phản ứng của nó thì biết, ngay khi con ấu tể màu đen đến bên cạnh nó, cái đuôi của Alvis liền bảo vệ bên cạnh, hai con ấu tể liền rúc vào nhau nhìn rất là thân mật.

Cùng Alvis nằm cùng nhau một hồi, không bao lâu Cố Hoài lại đứng dậy, tới gần trước mặt trưởng bối nhà mình.

Cuộc hội nghị này cũng đã tiến hành được một thời gian, hoạt động ở trên bàn hội nghị rất lâu, Cố Hoài cảm thấy hơi đói.

Đói thì tìm trưởng bối, ấu tể màu đen đi tới bên mép bàn, cũng tới gần vị trí của trùng tộc, rồi mới phát ra thanh âm: “pi pi.”

Tham âm muốn ăn của ấu tể so với tiếng kêu bình thường sẽ có sự khác biệt nho nhỏ, nghe có vẻ nhẹ nhàng hơn một chút, mà đối với trùng tộc Cố Hoài kêu như vậy không thể nghi ngờ là rất nhạy cảm.

Tiếng kêu này làm giãn đoạn cả cuộc hội nghị, nhân viên bên trùng tộc nháy mắt hành động.

Ngồi ở đối diện người Walter trợn mắt nhìn nhóm trùng tộc ở trong phòng hội nghị quân bộ lấy ra sữa bột và nước Pabano, cùng với một bình sữa nhỏ, chỉ trong mười giây ngắn ngủi liền pha xong một bình sữa.

Các người có thể tôn trọng không gian trong phòng hội nghị được không??

Trong lòng người Walter muốn nói lời này, nhưng vẻ ngoài thì ngồi ở chỗ của mình không nhúc nhích.

Giây tiếp theo, trùng tộc dùng hành động cho hắn biết đáp án.

—- không thể.

Không chỉ pha sữa bột trong phòng hội nghị, một trong những quân đoàn trưởng, Capelia cầm lấy bình sữa không hợp với cô, động tác cẩn thận đút thức ăn cho ấu tể màu đen vừa phát ra tiếng kêu với bọn hắn.

Trong lúc đút thức ăn, trong phòng hội nghị chỉ còn có âm thanh nút sữa.

Thanh âm từng hồi từng hồi vang lên, nhẹ nhàng, còn rất có quy luật, nhóm trùng tộc ở đây nghe thấy thanh âm này, lại

nhìn vương nhà mình ngoan ngoãn uống sữa, dựng đồng lập tức sáng lên.

Cô pi cô pi uống xong nửa bình sữa, rất nhanh Cố Hoài lại muốn đi ngủ, thế là cứ co lại trên bàn hội nghị như thế mà ngủ.

Vẫn chỉ là một con ấu tể, Cố Hoài nghe không hiểu nội dung của buổi hội nghị này, cũng không biết hành động của mình

sẽ có ảnh hưởng gì tới buổi hội nghị này.

Nhưng dù sao nó ngủ như vậy, trùng tộc ngồi đối diện người Walter liền không lên tiếng trao đổi, đổi thành dùng chữ để phát tin tức.

Cả phòng hội nghị đều rất im lặng, con ấu tể màu đen nằm ở trên bàn ngủ thật thoải mái.

Trùng tộc rất là yêu thương vương bọn hắn——

Thông qua lần ngoại giao này, người Walter triệt để chấp nhận chuyện này.

Bởi vì trong hội nghị, con ấu tể màu đen hoạt động trên mặt bàn không thể hiện ra thái độ không vui với người Walter, nên quan hệ ngoại giao của hai chủng tộc lần này thuận lợi thành lập.

Ban đầu trùng tộc ở trong trạng thái độc lập tuyệt đối vì sao lại đồng ý tiến hành ngoại giao, điều này vẫn là do Cố Hoài.

Vội vàng nuôi ấu tể trùng tộc không có thời gian, cũng không có hứng thú tiến hành chiến tranh với bên ngoài.

Quan trọng hơn là, bọn hắn không hy vọng vương nhà mình nhìn thấy cảnh chiến tranh.

Đối với trùng tộc trước kia mà nói, chiến trành là một trong những tính từ, không tốt cũng không xấu, trùng tộc có thiên tính cướp đoạt, bọn hắn đã quen với chiến tranh.

Nhưng khi ấu tể vương ngây thơ nhìn thế giới này, nhóm trùng tộc bỗng nhiên cảm thấy, chiến tranh hình như không phải là thứ gì tốt đẹp, bọn hắn không muốn để Cố Hoài thấy.

Sau khi có ý tưởng này, lại có chuyện tinh đạo xuất hiện ở tinh vực lân cận Toussaint tinh, còn biến thành trận địa pháo, đối với trùng tộc mà nói đây là sự khıêυ khí©h.

Cho nên trùng tộc đem tinh đạo ở tinh vực lân cận Toussaint tinh tiêu diệt nhanh chóng, nhóm dân cư bên cạnh đột nhiên nhận được hoàn cảnh an vui, nhịn không được suy đoán trùng tộc tại sao lại đột nhiên đi giúp đỡ bọn họ, còn muốn ngoại giao với người Walter.

Thành lập ngoại giao có lợi cho thúc đẩy hòa bình, thảo luận một phen, trùng tộc đồng ý viếng thăm người Walter.

Có một…. thì…. Có hai, sau người Walter, ngoại giao của trùng tộc càng được mở rộng hơn.

Vượt qua vài năm yên ổn nuôi ấu tể, trùng tộc bỗng nhiên chào đón một động tĩnh lớn—-

Cố Hoài và Alvis vẫn còn nhỏ mà đã tiến giai thành hình người.

Mặc vào quần áo nhỏ do trùng tộc đặc biệt chuẩn bị, Cố Hoài ngồi ở trên sô pha cơ thể cao chỉ khoảng một mét.

Trong hình thái người Cố Hoài có mái tóc đen mềm mại, còn có một đôi mắt đen to tròn, da dẻ trắng nõn. Khuôn mặt mặc dù còn non nớt, nhưng thoạt nhìn cũng rất khả ái xinh đẹp.

Lúc này Cố Hoài ngoan ngoãn ngồi trên sô pha, trông như một đứa bé ngoan tiêu chuẩn.

Hình thái người của Cố Hoài không có đặc điểm gì của trùng tộc, sừng ở hình thái ấu tể cũng không giữ lại, ánh mắt cũng từ màu vàng biến thành màu đen, hơn nữa đồng tử cũng là hình tròn.

Liếc mắt một cái là nhìn ra, hiện giờ Cố Hoài thực dễ bị lầm lẫn là ấu tể của nhân loại.

Nhưng nhóm trùng tộc không có cảm giác này, bọn hắn lần đầu tiên nhìn thấy hình thái người của Cố Hoài ánh mắt liền sáng lên.

ở trong mắt trùng tộc, hình thái người lúc còn nhỏ của Cố Hoài rất là đáng yêu.

Mà đồng dạng cũng tiến giai ra hình thái người, Alvis lại có khác biệt rất lớn với Cố Hoài, hình thái người của Alvis chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra đặc điểm của chủng tộc, ánh mắt của hắn là dựng đồng màu vàng nhạt, phía sau còn có một cái đuôi màu xám bạc lạnh như băng.

Thân thể Alvis cao hơn Cố Hoài một ít, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có 1m1, hiện giờ hắn cũng chỉ là một ấu tể 3 tuổi rưỡi mà thôi.

Cố Hoài không cảm thấy hứng thú với hình thái người của mình, nhưng lại rất hứng thú với Alvsi ở trước mặt, giống như khi là ấu tể thì tùy ý dựa vào, lúc này Cố Hoài cũng tới gần nhìn đuôi của Alvis.

Cố Hoài nhìn đuôi của Alvis, lại quay đầu nhìn phía sau của mình, chớp mắt nói: “Cái đuôi.”

Ý tứ của Cố Hoài là hắn không có đuôi.

Chỉ nói một từ, những người khác không nhất định sẽ hiểu được ý của hắn, nhưng Alvis nghe liền hiểu, lúc này không rên một tiếng đem đuôi của hắn tới bên cạnh tay Cố Hoài.

Cố Hoài không có đuôi, Alvis liền đem đuôi của mình cho hắn.

Cố Hoài ôm lấy đuôi của Alvis một lúc, chờ ôm đủ mới bỏ ra.

“Bệ hạ, quần áo chuẩn bị cho ngài, ngài có thích không?” Aye nửa quỳ trước mặt hắn, ánh mắt nhu hòa.

ấu tể thật khó có sở thích gì về quần áo, cảm thấy mặc rất thoải mái, thế là Cố Hoài gật đầu.

hình thái người so với hình thái ấu tể dễ hoạt động hơn một chút, lần này Cố Hoài lại có hứng thú với hình thái này, hắn ở trong đình viện chạy theo một con chim nhỏ, sau khi đuổi theo mười phút, đáng tiếc đuổi thế nào cũng không theo kịp.

con chim nhỏ này có lông tơ màu vàng, hình như không hề sợ người, khi có người bắt nó thì mới bay lên, bay đi một đoạn ngắn một lần nữa lại rơi xuống mặt đất.

mình không bắt được chim nhỏ thì làm sao bây giờ?

Đối với Cố Hoài mà nói, không cần tự hỏi vấn đề này, bởi vì hắn đã được nuôi thành thói quen ỷ lại vào Alvis và trưởng bối.

Cố Hoài liếc mắt nhìn con chim nhỏ kia, xác định chim nhỏ còn chưa bay, hắn rất nhanh chạy tới bên người Alvis.

Nếu có cái gì không chiếm được, Cố Hoài ở trước mặt Alvis rất dễ làm cho mắt ươn ướt.

Hiện giờ cũng vậy, ánh mắt màu đen của Cố Hồi nổi lên ánh nước, rồi mới giơ tay chỉ con chim nhỏ màu vàng rơi trên mặt đất không xa.

“Muốn.” Cố Hoài rất nhanh đưa ra yêu cầu.

Trong thời gian ngắn Alvis liền bắt được con chim kia cho Cố Hoài, rồi mới thả trên tay hắn.

Alvis không có làm tổn thương con chim này, hắn nghĩ chắc là Cố Hoài muốn sống.

Tay nhỏ của Cố Hoài thực khó để cầm một con chim, nhưng chắc là do bản năng sinh tồn của động vật, Alvis đứng ở bên cạnh, con chim nhỏ này cũng không dám vùng vẫy.

Cố Hoài cũng không làm gì con chim nhỏ này, hắn chỉ nhẹ nhàng sờ lông vũ của con chim nhỏ này, rồi mới tò mò sờ cánh của con chim nhỏ này.

Sau khi sờ xong, Cố Hoài liền mở hai bàn tay ra, để cho con chim nhỏ này bay đi.

Chim có thể bay, bay cao như vậy thì sẽ nhìn thấy cảnh vật gì, Cố Hoài tự nhiên tưởng tượng như vậy.

Hắn sẽ không bay, nhưng cũng có thể tới nơi rất cao.

Nghĩ như thế, Cố Hoài chạy tới trước mặt con Tucker trùng tộc đang bảo vệ hắn đòi ôm, sau khi thuận lợi ngồi trên vai trưởng bối, Cố Hoài liền rất vui vẻ.

Vẫn được trùng tộc yêu thương mà lớn lên, khiến cho tính tình Cố Hoài có chút được sủng mà kiêu.

Từ khi phá vỏ sinh ra tới nay, Cố Hoài chưa từng muốn cái gì mà không được, khó tránh hắn tùy hứng.

Muốn làm gì là làm, hắn quá tự do tùy ý, cũng rất ít khi quan tâm tới cái gì, hành động tùy tiện.

Thế nhưng cũng bởi vì vẫn được yêu thương, vẫn được nhóm trùng tộc khuyết thiếu tình cảm ôn nhu chăm sóc, trong lòng Cố Hoài cũng có một cảm xúc ôn nhu tương tự.

Cho dù làm bất cứ điều gì, Cố Hoài sẽ không chủ động làm tổn thương người khác.

Mà trưởng bối và Alvis nói với hắn những chuyện không thể làm, hắn liền ngoan ngoãn nghe lời.

Trưởng bối nhà hắn và Alvis tuyệt đối sẽ không làm tổn thương hắn, cho nên không để cho hắn làm chuyện gì nhất định là muốn tốt cho hắn.

“Carol.” Cố Hoài gọi tên con Tucker trùng tộc mà mình đã đặt cho nó.

Bị ấu tể gọi tên con Tucker trùng tộc phát ra thanh âm nhẹ nhàng.

“Carol cao nhất.” ánh mắt Cố Hoài sáng ngời khi nói câu nói này.

Tất cả các trùng tộc mà Cố Hoài đã thấy qua, xác thật là chỉ có Tucker trùng tộc bên cạnh hắn là cao nhất lớn nhất, mỗi lần hắn ngồi trên vai Carol, đều có thể nhìn thấy những cảnh

vật ở rất xa.

Lại phát ra thanh âm trả lời, Tucker trùng tộc ở giai cấp thấp nên không nói chuyện, chúng nó chỉ có thể phát ra thanh âm để trả lời ấu tể chúng nó yêu thương.

Tên của những Tucker trùng tộc này là sau khi Cố Hoài tiến giai thành hình người đặt, tất cả mọi người đều có tên, hắn cảm thấy trưởng bối nhà hắn cũng nên có tên.

Sau khi Cố Hoài tiến giai ra hình người, uống sữa sẽ không cần dùng bình sữa nhỏ nữa, khiến cho đám trùng tộc cảm thấy thật tiếc nuối.

Thế nhưng dáng vẻ của vương tự mình cầm ly uống sữa cũng rất đáng yêu….

Kỳ thật Cố Hoài cũng đã 3 tuổi rưỡi, cũng không cần phải uống sữa nữa, chính là Cố Hoài cũng không bài xích tình huống này, trùng tộc liền thuận theo tâm tư mỗi ngày cho Cố Hoài uống một ly sữa.

Dựa vào thân thể hiện giờ của Cố Hoài, ngồi ở trên sô pha, chân cũng không chạm được đất. trong khi Cố Hoài đang uống sữa,

tham mưu trưởng đứng ở bên cạnh, liên tục quay phim chụp ảnh.

Cố Hoài ở hình thái người và hình thái ấu tể cũng không có gì khác biệt, hắn vẫn như cũ sinh hoạt ở Toussaint tinh, nhóm trùng tộc vẫn trước sau như một yêu thương hắn.

Cho tới một ngày, Cố Hoài bỗng nhiên chỉ vào một trang web trên tinh võng được chiếu thành không gian ba chiều nói hắn muốn đi học.

Nhóm trùng tộc bên cạnh Cố Hoài nhìn chằm chằm vào trang web trên tinh võng.

—- nhà trẻ Helourian.

Đây là nhà trẻ được tinh minh thành lập thu nhận tất cả các học sinh từ mọi chủng tộc trong tinh tế, cơ sở thiết bị rất vượt trội, hầu như ở các phương diện đều làm rất thỏa mãn, là nhà trẻ được tinh tế công nhận có điều kiện tốt nhất.

Tốt thì tốt thật, nhưng để Cố Hoài đi nhà trẻ, trùng tộc ở Toussaint tinh một vạn phần luyến tiếc.

Vương nhà mình muốn đi nhà trẻ, đó không phải là muốn rời khỏi bọn họ hay sao?

Vương bọn hắn vẫn là ấu tể, cần bọn hắn chăm sóc, thế nào có thể đi tới nơi mà bọn hắn không thấy được—–

Nếu tại

nơi đó, vương bị người ta ức hϊếp, bọn hắn lại không tới kịp thì làm sao bây giờ?

Trong vài giây ngắn ngủi, trong não tất cả các trùng tộc ở đây đều tưởng tượng ra mọi tình huống, hiện giờ cả đầu đều là thông tin từ chối.

“Không thể đi sao?” Cố Hoài ngồi ở trên sô pha nhìn chằm chằm, thu lại tay đang chỉ màn hình, ngoan ngoãn nhìn nhóm gia trưởng nhà mình.

Nhóm trùng tộc thực dễ dàng nhìn thấy sự chờ mong trong mắt Cố Hoài, thông tin từ chối trong đầu bọn họ bỗng nhiên bị đập vỡ, trong lòng vùng vẫy kịch liệt.

Cùng lúc rất muốn thỏa mãn nguyện vọng của Cố Hoài, nhưng bọn hắn cũng luyến tiếc để cho Cố Hoài rời khỏi Toussaint tinh.

“Ngài rất muốn đi sao?” Capelia nhỏ giọng dò hỏi.

Cố Hoài gật đầu, lại lộ ra một nụ cười: “Pi pi…. Alvis cũng muốn cùng đi.”

Câu trả lời khẳng định của Cố Hoài khiến cho trùng tộc khó có thể từ chối, cho dù luyến tiếc như thế nào, nhóm trùng tộc vẫn sẽ đặt ý nguyện của Cố Hoài lên hàng đầu.

Thế là ba gã quân đoàn trường và những cao đẳng trùng tộc khác ở Toussaint tinh căng mặt mở một cuộc hội nghị vài giờ, cuối cùng quyết định để cho Cố Hoài và Alvis cùng nhau đi nhà trẻ helourian.

Tháng chín nhà trẻ mới khai giảng, hiện giờ là tháng tám, bây giờ mà đi báo danh đã không kịp.

Nhóm trùng tộc không có khả năng đã đồng ý với Cố Hoài rồi còn để cho Cố Hoài thất vọng, dưới sự chỉ huy của ba gã quân đoàn trưởng, tham mưu trưởng trực tiếp liên lạc với tinh minh, muốn thảo luận vấn đề này.

Mấy năm gần đây, trùng tộc thành lập ngoại giao với những chủng tộc khác, tinh minh có vài chuyện cũng được trùng tộc giúp đỡ, hiện giờ tinh minh đối với trùng tộc cũng không còn đề phòng như lúc trước nữa, ít nhất cũng đã rút khỏi danh sách nguy hiểm.

Đột nhiên nhận được thông tin muốn báo danh vào trường mẫu giáo, cao tầng tinh minh ngơ ngác.

“Xin hỏi tên của hai vị muốn báo danh?” bên này tinh minh không thể không nghi ngờ đưa ra nghi vấn, phải biết trùng tộc ở thời kì trưởng thành mới có thể biến thành hình người, nên cũng không thể đi mẫu giáo được.

Tham mưu trưởng trả lời: “Bệ hạ và Alvis đại nhân.”

Nhóm nhân viên cấp cao tinh minh vừa nghe, não giống như bị kẹt.

Bọn hắn nghe lầm hay sao?

Vương trùng tộc, còn có một trùng tộc khác có thân phận rất cao…. Hơn nữa là hai người trùng tộc này, muốn đi học ở trường học tinh minh sao?

Ngơ ngác xong, tinh minh bên này rất nhanh đồng ý, lại kết nối liên lạc đem chuyện này giao cho cấp dưới.

Tham mưu trưởng của trùng tộc tự mình liên lạc với bọn hắn, tổng bộ của tinh minh cứ tưởng có chuyện gì lớn trong tinh tế buộc trùng tộc phải lên lạc với bọn họ.

Kết quả là chuyện báo danh đi nhà trẻ.

Sau khi kết thúc liên lạc, nhân viên cấp cao của tinh minh liền không biết nói gì, mà sau khi nhận được mệnh lệnh của cấp trên người phụ trách công việc ở nhà trẻ cũng ngơ ngác, sau khi biết rõ tình huống liền đau đáu sợ hãi.

Trùng tộc vương cùng một gã alpha trùng tộc, thân phận của hai người đều vô cùng tôn quý, không cần thận sẽ mất mạng như chơi.

Nghĩ tới chuyện này, người phụ trách nhà trẻ Helourian—- tức hiệu trưởng không hiểu vì sao trên trán lại toát ra mồ hôi lạnh.

Bình thường không thể từ chối những chuyện mà cấp trên đã giao cho, hiệu trưởng như thế nào cũng chỉ có thể căng da đầu mà làm, trước tiên hắn cho giáo viên nhập thông tin của Cố Hoài và Alvis, đương nhiên cũng thực thức thời sắp xếp hai người vào cùng một lớp trong ngày khai giảng.

Nên tới cũng phải tới, nháy mắt, tháng tám đã trôi qua, chào đón tháng chín khai giảng năm học mới.

Nhà trẻ Helourian nằm trên Leonard tinh, cách Toussaint tinh cũng không xa, dựa vào tốc độ của Euler chưa tới nửa ngày đã tới nơi.

Trước một ngày Cố Hoài đi nhà trẻ, tất cả tâm tình của trùng tộc trên Toussaint tinh đều thấp tới mức trước nay chưa từng có, mỗi người đều mang vẻ mặt lạnh lùng không biểu tình, vừa nhìn liền biết tâm tình không tốt.

Nếu không bọn hắn cho nổ trường học—-

Trong tâm tình cực thấp, tất cả trùng tộc trên Toussaint tinh trong nháy mắt liền có ý tưởng này.

Bọn hắn dùng chiến hạm Euler đi qua, dùng pháo bắn vào trường học, như vậy vương sẽ không muốn tới trường nữa.

Nhưng Cố Hoài muốn đi, tưởng tượng tới điều này, nhóm trùng tộc chỉ có thể chấp nhận sự thật.

Nghe nói bạn nhỏ đi học đều phải có cặp sách, mà những thứ ấu tể khác có, nhóm trùng tộc đương nhiên sẽ chuẩn bị cho Cố Hoài.

Trước một ngày đi học, Cố Hoài liền đeo cặp nhỏ màu vàng ấm áp trống không chạy tới trước mặt trưởng bối nhà mình.

Giống như con chim nhỏ muốn khoe lông chim xinh đẹp của nó cho trưởng bối nhà mình, hiện giờ Cố Hoài làm như vậy cũng có ý nghĩa tương tự.

“Nếu ngài thích thứ này như vậy, thuộc hạ có thể cho người mua nhiều loại không giống nhau về.” tham mưu trưởng cúi đầu nói, “Ngài thích loại nào và màu sắc như thế nào?”

Cố Hoài đem cặp sách màu vàng đeo trên lưng chuyển tới ôm trong lòng, rồi mới nói với nhóm gia trưởng trước mặt: “Không cần thứ khác, tôi thích cái này.”

Âm thanh ấu tể thực non nớt và mềm mại, hơn nữa Cố Hoài còn có mái tóc đen rất là mềm mại, có vài sợi tóc đen lõa xõa trên khuôn mặt thanh tú, khiến hắn nhìn rất là ngoan ngoãn nghe lời.

Dáng vẻ này khiến trùng tộc không thể chống cự, tất cả trùng tộc đều cho rằng, trong tất cả những đứa trẻ ở tinh tế, vương nhà mình nhất định là bạn nhỏ đáng yêu nhất.

Đến buổi sáng ngày hôm sau ra cửa, cảng hàng không ở Toussaint tinh có đầy trùng tộc đang đứng nhìn Cố Hoài và Alvis đi vào chiến hạm Euler, mỗi một đôi mắt đều trông mong nhìn.

Cố Hoài đứng ở trước cửa, mặc dù chỉ là một ấu tể mới 3 tuổi rưỡi, Cố Hoài có thể cảm nhận được sự luyến tiếc của trùng tộc với hắn.

Cố Hoài nghĩ nghĩ, dùng vẻ mặt nghiêm túc nói: “Tôi sẽ nhớ mọi người.”

Câu nói này khiến cho tâm tình của trùng tộc nâng lên một chút, nhưng vẫn thật luyến tiếc.

Cố Hoài trên lưng đeo cặp sách nhỏ lại chớp chớp mắt: “Ba ngày sau mọi người sẽ tới trường học đón tôi về sao?”

Nhà trẻ Helourian có chế độ đi học ba ngày nghỉ ba ngày, cho nên Cố Hoài hỏi như thế.

“Đương nhiên, thuộc hạ nhất định sẽ đi đón ngài.” Tham mưu trưởng ở bên cạnh trả lời.

Đàn chiến hạm quy mô kinh người cứ như vậy mà khởi hành, ngoài chiến hạm chủ, tất cả những chiến hạm khác đều là chiến hạm hộ vệ.

Cố Hoài và Alvis cùng nhau nhìn ra bên ngoài khoang trong suốt thấy những tinh cầu mà mình không biết tên, đều cảm thấy xinh đẹp, cho nên muốn chỉ cho những Tucker trùng tộc bên cạnh hắn xem.

“Tê tê….”

ấu tể nói đẹp là được rồi, đàn Tucker trùng tộc yêu thương Cố Hoài phát ra âm thanh trả lời, con Tucker trùng tộc cầm đầu nâng lên cẳng tay bên trái của nó, ở trên tóc đen mềm mại của Cố Hoài nhẹ nhàng chạm chạm.

đây là động tác “vuốt ve” của Tucker trùng tộc.

Leonard tinh bị đàn chiến hạm Euler bao vây sợ không nhẹ, nhóm người trên tinh cầu bất an nửa ngày, sau đó mới biết được, thì ra trận địa hùng hổ này là do trùng tộc đưa vương bọn họ đi nhà trẻ.

Trùng tộc vương đi nhà trẻ Heleorian, khi tin tức này được truyền ra ngoài, cả tinh võng liền nhộn nhịp, trong lúc nhất thời trên tinh võng đều tràn ngập bình luận.

Mà người đang ở trung tâm nghị luận, Cố Hoài được trùng tộc đưa tới cửa trường học, sau khi chào tạm biệt trưởng bối, hắn cùng Alvis cùng nhau tiến vào phòng học.

Nhà trẻ được chia làm ba lớp, ấu tể ba và bốn tuổi học cùng một lớp, lớp của Cố Hoài và Alvis học là lớp một.

Nhà trẻ Helourian sẽ tiến hành học vào buổi chiều, Cố Hoài và Alvis đi vào phòng học, không có nhiều bạn nhỏ trong phòng học.

Chỗ ngồi thật ra đã sớm được sắp xếp trên màn hình, Cố Hoài nâng đầu lên nhìn màn hình, tìm được tên của mình và tên của Alvis ở bên cạnh.

“Chúng ta ngồi cùng nhau.” Cố Hoài đang nói, liền cầm lấy tay Alvis đi tới nơi đã được sắp xếp.

Cố Hoài và Alvis ngồi cùng nhau, thoạt nhìn giống như ấu tể nhân loại và ấu tể trùng tộc đứng cùng một chỗ.

Hình ảnh này khiến cho một số ấu tể thông minh sớm, đã thấm nhuần khái niệm về mối quan hệ tồi tệ giữa trùng tộc và con người, bọn hắn không khỏi hơi lo lắng.

Nghe nói trùng tộc là chủng tộc thực đáng sợ, ấu tể trùng tộc cũng thực đáng sợ….

Rời khỏi gia trưởng nhà mình ấu tể ít nhiều cũng có một chút cảm giác không an toàn, những ấu tể cùng lớp nhìn thấy Alvis đang ngồi ở hàng ghế đầu tiên trong lớp học, quan sát một lúc lâu, tất cả mọi người đều sinh ra cảm giác không dám tiếp xúc.

So sánh với những ấu tể của chúng tộc khác, Alvis là ấu tể duy nhất khiến bọn nó cảm thấy áp lực.

Kỳ thật hình người còn nhỏ của Alvis cũng rất đẹp, nhưng mặt hắn

không có biểu tình gì, dựng đồng màu vàng nhạt cũng lạnh như băng, cái đuôi màu xám bạc ở phía sau khiến cho một bộ phận ấu tể cảm thấy nguy hiểm.

Nhà trẻ Helourian cũng có ấu tể là nhân loại, trong lớp Cố Hoài có hai người, bọn hắn đều lo lắng nhìn chằm chằm Cố Hoài ngồi bên cạnh Alvis.

Nhìn khắp cả tinh tế, chủng tộc hiểu biết rõ ràng trùng tộc nhất không thể nghi ngờ là nhân loại, cho dù là trẻ con phần lớn cũng nghe người lớn trong nhà nói tới trùng tộc.

Cố Hoài không hề biết sự lo lắng của những ấu tể khác, cũng hoàn toàn không hề cảm thấy áp lực gì, học sinh trong lớp vẫn chưa tới, Cố Hoài ngồi một lúc thì thấy mệt mỏi, hắn nâng tay lên xoa xoa mắt.

“Cảm thấy buồn ngủ.” Cố Hoài nói với Alvis.

Câu nói này của Cố Hoài nghe thì có vẻ là nói lên cảm giác của mình, thực tế là đưa ra yêu cầu với Alvis.

Alvis nhìn vào đôi mắt màu đen láy đang buồn ngủ của Cố Hoài, dễ bảo đáp một tiếng: “Ừ.”

Trả lời xong, Alvis chủ động ngồi gần Cố Hoài một chút, Cố Hoài cúi đầu ghé vào trên bàn, đầu hường về phía Alvis, sau khi dựa vào, Cố Hoài yên tâm nhắm mắt lại.

Vốn Alvis sẽ ngủ cùng Cố Hoài, nhưng hiện giờ bọn họ đang ở một hoàn cảnh xa lạ, Alvis sẽ không ngủ trong hoàn cảnh này.

Ngồi ở hàng thứ ba Thẩm Mục và Hammer muốn trừng to đôi mắt, hai bạn nhỏ rất là lo lắng, sợ Cố Hoài bị Alvis công kích.

Nhưng kết quả bọn họ ở nơi này xây dựng tâm lý một hồi, sau khi cố lấy dũng khí, lại nhìn thấy ấu tể tóc đen dựa vào Alvis giống như không có ý công kích.

Bạn nhỏ có thể có một lần có dũng khí cũng không dễ dàng, nhìn thấy cảnh tượng này,

hai vị bạn nhỏ ngồi ở hàng thứ ba liền đánh trống lui binh.

Chủ nhiệm lớp là một cô giáo, đã ở trong lớp học ngay từ đầu, chờ tất cả các học sinh ở trong lớp đến đầy đủ, cô liền tổ chức cho các bạn nhỏ trong lớp tự giới thiệu bản thân mình.

Từng bạn nhỏ đi qua, tới phiên Cố Hoài, biết thân phận của Cố Hoài chủ nhiệm lớp không dám gọi Cố Hoài dậy, do dự có nên bỏ qua Cố Hoài hay không.

Tiếp theo Cố Hoài chính là Alvis, bị Cố Hoài dựa vào, Alvis không muốn đứng dậy, mặt hắn không có biểu tình gì nhìn cố giáo trên bục giảng.

Đối mặt với trùng tộc alpha có dựng đồng màu vàng nhạt, cho dù Alvis chỉ là một ấu tể, mí mắt chủ nhiệm lớp cũng không tự chủ được nhảy lên, đành phải lựa chọn bỏ qua.

Sau khi Cố Hoài thức dậy, chủ nhiệm lớp đã cho các bạn nhỏ thời gian tự do giao lưu, Cố Hoài dụi dụi mắt đi tới bên cửa sổ, tò mò nhìn ra bên ngoài.

Mà lúc này có hai đứa trẻ tới gần hắn, vừa tới gần liền nói với hắn: “Cậu vừa rồi như vậy thật nguy hiểm.”

Cố Hoài nghi hoặc nghiêng đầu, không hiểu bọn hắn đang nói gì.

Thẩm Mục và Hammer nhìn ấu tể tóc đen ngây thơ trước mặt bọn hắn, dùng vẻ mặt nghiêm túc giống như người lớn nói: “Ngồi bên cạnh cậu chính là trùng tộc, trùng tộc và nhân loại chúng ta có quan hệ không tốt, cậu ở gần hắn có thể bị hắn công kích.”

Người nhà của Thẩm Mục và Hammer đều giữ chức vụ trong quân bộ liên bang, trong gia đình như vậy, những thứ bọn hắn hiểu được đương nhiên nhiều hơn đứa trẻ bình thường.

Cố Hoài từ đầu tới cuối đều không nói gì, hắn lắc đầu, rất rõ ràng mà phản bác: “Alvis tuyệt đối sẽ không công kích tôi.”

Cố Hoài không hiểu được hai người này, hắn lại xoa xoa mắt, rất nhanh trở về bên cạnh Alvis.

Sau khi ngồi về chỗ, như là chứng tỏ cái gì, Cố Hoài trực tiếp ôm lấy đuôi của Alvis, ôm khư khư không buông.

Thẩm Mục và Hammer cùng mở to mắt, ngơ ngác đứng cách đó không xa.

Không chỉ là ôm đuôi, trong cả ngày hôm đó, Thẩm Mục và Hammer nhìn thấy ấu tể tóc đen vẫn dính vào trên người Alvis.

Hai người thậm chí còn tay cầm tay, bị Cố Hoài cầm tay mặt Alvis mặc dù không có biểu tình gì, nhưng cũng không từ chối Cố Hoài làm như vậy với hắn.

Xem ra tình cảm rất tốt, tốt đến mức Thẩm Mục và Hammer không thể hiểu nổi.

Có người nói quan hệ giữa trùng tộc và nhân loại không tốt, chẳng lẽ trưởng bối trong nhà lừa bọn hắn sao?

Hai vị bạn nhỏ bắt đầu hoài nghi sự thật.

Ngày đầu tiên, nhóm ấu tể yên ổn vượt qua, đến ngày hôm sau—–

Mỗi một trường học sẽ có một tiểu bá vương, nhà trẻ Helourian cũng không ngoại lệ.

“Này, đưa thứ trên tay cậu cho tôi.” Otto chỉ vào một ấu tể vừa mới nhập học.

Cố Hoài cúi đầu nhìn viên kẹo mình cầm trên tay, không ngó ngàng tới đối phương, trực tiếp từ bên cạnh đi qua.

Làm tiểu bá vương ở nhà trẻ, chưa từng có người nào không đếm xỉa tới Otto, hắn trực tiếp cản đường đi của Cố Hoài, rồi mới đoạt đi đồ trong tay Cố Hoài.

“Nhìn cậu đẹp, tôi không đánh cậu.” tiểu bá vương Otto nói như vậy, nhưng đồ thì vẫn phải đoạt.

Bị đoạt đi tất cả số kéo Cố Hoài sửng sốt, được nhóm trùng tộc yêu thương như vậy, Cố Hoài hiển nhiên chưa từng trải nghiệm qua chuyện có người đoạt đồ của mình.

Otto là tiểu bá vương ở nhà trẻ, đó là bởi vì hắn là người Saatchi, người Saatchi trong tinh tế là chủng tộc có năng lực tác chiến mạnh nhất.

Nhưng nếu nói người Saatchi và trùng tộc bên nào mạnh hơn, tất cả các chủng tộc trong tinh tế không hề nghi ngờ đều nói là trùng tộc.

Tác chiến lợi hại cũng vô dụng, chiến thuật biển trùng của trùng tộc mới là nỗi sợ hãi lớn nhất của tất cả các chủng tộc trong tinh tế.

Càng đừng nói, năng lực chiến đấu cá nhân của cao đẳng trùng tộc giai cấp beta cũng không thua kém người Saatchi là bao, mà năng lực chiến đấu của giai cấp alpha trùng tộc chính là hoàn toàn nghiền nát.

Cố Hoài sửng sốt

hai giây, sau khi phản ứng lại, hắn ý thức được liền mím miệng, dáng vẻ tủi thân nước mắt lưng tròng, rồi dùng vẻ mặt này trở về tìm Alvis đang đợi mình trong lớp.

“Kẹo bị đoạt đi rồi.” ấu tể hoàn toàn không hề che dấu cảm xúc của mình, Cố Hoài tuổi nhỏ nước mắt lưng tròng đi tìm Alvis để méc.

Vốn là muốn tìm trưởng bối để méc, nhưng hiện giờ trưởng bối đang ở nhà không ở bên cạnh.

Cố Hoài tự hỏi mình dùng tinh thần liên tiếp đi méc trưởng bối nhà mình có được hay không, nhưng làm như vậy thì sẽ lớn chuyện, cuối cùng quyết định đi tìm Alvis.

Thẩm Mục và Hammer ngồi ở hàng ghế sau hơi bổi rối khi nghe thấy lời này.

Kẹo của cậu bị cướp, uất uất ức ức đi nói với trùng tộc làm gì? Không bằng nói với bọn họ, trùng tộc cũng sẽ không giúp cậu đoạt về.

Tưởng tượng như vậy, Hammer đang muốn đứng lên, đồng bào phải giúp đỡ lẫn nhau, hắn quyết định đi giúp Cố Hoài đoạt đồ về.

Nhưng mà vừa mới đứng lên, Hammer rõ ràng nhìn thấy Alvis vẫy cái đuôi màu xám bạc ở phía sau, rồi mới không nói lời nào kéo Cố Hoài rời khỏi phòng học.

Phát triển như vậy khiến Hammer ngây người, hắn vội vã kéo bạn cùng bàn của mình đi ra ngoài hành lang.

Đối với Otto, đa số ấu tể trong nhà trẻ đều nhận ra, cũng bởi vì đối phương không dễ trêu chọc, vừa rồi Cố Hoài bị đoạt kẹo, ấu tể xung quanh nhìn thấy cũng không dám đi giúp đỡ.

Nhưng không có đi xa, Alvis rất nhanh tìm tới mục tiêu, Cố Hoài nghĩ nghĩ có nên chú ý gì hay không, thế là nói với Alvis: “Ngày hôm qua cô giáo nói không thể đánh nhau.”

Hammer kéo Thẩm Mục đi ra ngoài, bọn hắn ở không xa còn nhìn thấy Alvis gật đầu với Cố Hoài, như là đồng ý cái gì.

Alvis thật sự là không đánh nhau, hắn chỉ cần dùng cái đuôi phía sau đập một cái hố thật sâu trên mặt đất bên cạnh Otto, liền dọa đối phương bật khóc.

Alvis lấy đi kẹo trên tay đối phương, rồi mới trở lại bên người Cố Hoài, đem kẹo bỏ vào trên tay Cố Hoài.

Mặc dù không rõ nguyên nhân, nhưng những ấu tể của các chủng tộc nhìn quá trình này có thể biết được, Alvis rất tốt với Cố Hoài, sẽ không để những người khác ức hϊếp Cố Hoài.

Mặc dù không phải Cố Hoài chủ động, nhưng bởi vì Alvis nghe lời hắn, trải qua chuyện lần này, Cố Hoài bỗng nhiên trở thành tiểu bá vương mới ở nhà trẻ Helourian.

Sau khai giảng một ngày, cả nhà trẻ không còn ái dám ức hϊếp hắn nữa.