Chương 34: Ảnh đế cặn bã bí mật kết hôn

Chủ weibo kia sau khi đăng bài xong liền ẩn mình luôn, bộ phận công chúng của Thần Tâm yêu cầu weibo xóa bài đăng đó đi, nhưng đã có quá nhiều người tải ảnh xuống, tin tức này căn bản không áp xuống được.

Quan trọng nhất là, sau khi bài bóc phốt kia được đăng lên, có vô số đại thần chế ảnh đứng ra chứng minh những bức ảnh kia hoàn toàn không phải ảnh giả, cũng có bạn học cùng trường của Sở Thiên Hà và Chu Càn đứng ra làm chứng, bày tỏ rằng bản thân không ngờ hóa ra bọn họ lại là loại người như vậy.

Người tức giận nhất có lẽ chính là fan của Yến Chử, thần tượng của bọn họ hóa ra lại bị một tên tiểu nhân như vậy ép phải ra khỏi công ty. Trong lúc bọn họ không hay biết thần tượng của bọn họ phải chăng ở công ty đã phải chịu ủy khuất gì hay không, nhất là hành động nhanh chóng xóa bài đăng trên weibo kia của bộ phận công chúng của Thần Tâm, càng khiến người ta cảm thấy công ty thiên vị tên tiểu nhân Sở Thiên Hà kia, có lẽ việc Yến Chử lui giới, khó tránh có liên quan tới việc đãi ngộ không bình đẳng trong công ty.

Nhất thời, fan của Yến Chử lập tức bùng nổ, đến cả những người qua đường bị kinh sợ vì hành vi của Sở Thiên Hà cũng không thể xem nổi nữa, ào ào đòi Thần Tâm và Sở Thiên Hà đưa ra một lời giải thích.

Cũng có không ít người để lại bình luận dưới weibo của Yến Chử, hy vọng anh sẽ không vì mấy tên tiểu nhân kia mà lui giới, như vậy sẽ khiến bọn chúng hả dạ.

Có lẽ là những hành vi kia của Sở Thiên Hà khiến người ta quá mức kinh sợ, đến cả việc kết hôn bí mật của Yến Chử cũng không còn bị nhắc đến nữa, mọi người giống như bị mất trí nhớ vậy, hoàn toàn quên mất sai lầm này của cậu, ngược lại còn bắt đầu rối rít đau lòng thay cho Yến Chử.

Mà đương sự Yến Chử lúc này, sau khi chuyển nốt số tiền cuối cùng còn sót lại trong thẻ đến một số tài khoản vô danh xong, nhìn thấy hướng phát triển trên mạng, cậu liền thở phào một hơi, cuối cùng cũng để lộ một nụ cười.

Lúc tiếp nhận kí ức của nguyên thân, cậu phát hiện ra sự tồn tại của Chu Càn, dường như tất cả những scandals của nguyên thân đều có bóng dáng của anh ta. Khi cậu mới tới thế giới này, cậu liền phái người âm thầm điều tra mối quan hệ của anh ta và Sở Thiên Hà, cũng lôi được mối quan hệ bí mật này ra ánh sáng.

Có điều cũng may mà tên Chu Càn kia quá mức thận trọng, còn lưu lại những hình ảnh sau mỗi lần giao dịch của anh ta và Sở Thiên Hà, như vậy mới giúp cho Yến Chử có thể nhẹ nhàng đánh ra đòn phản kích này.

"Những tin tức trên mạng kia cậu đều xem rồi chứ?"

Lưu Giang Đào vội vàng đi vào, nhìn thấy màn hình máy tính trước mặt Yến Chử, biểu tình không được tốt cho lắm.

"Không ngờ là tên Sở Thiên Hà đó thực sự chẳng ra thứ gì, lúc trước anh còn nghĩ chuyện về Vu Tâm Đồng mà cậu nói có phải do cậu quá mẫn cảm rồi không, bây giờ xem ra, có vẻ đều là thật."

Lưu Giang Đào không biết rằng những chuyện này đều do một tay người đàn ông trước mặt này làm ra, nhìn bộ dạng ung dung của cậu anh ta còn tưởng rằng cậu chỉ đang cố gượng cười, còn đang nghĩ xem phải an ủi sao mới ổn.

"Dù sao cậu cũng chuẩn bị lui giới rồi, đừng vì lựa chọn của công ty mà thấy không vui vẻ, bộ phận công chúng xóa bài đăng không nhất định là đang thiên vị Sở Thiên Hà, chỉ là dẫu sao cậu ta vẫn là người của Thần Tâm, lộ ra một scandal như thế này đối với Thần Tâm mà nói cũng không phải chuyện tốt gì."

Anh ta vỗ vỗ vai Yến Chử. Tối hôm qua, anh ta vẫn còn khuyên Yến Chử đừng lui giới, bây giờ nghĩ lại trong giới này có quá nhiều người và chuyện ô uế rồi, thành danh nhiều năm như vậy, tiền và danh tiếng, Yến Chử đều có rồi, quả thực không cần phải gắng sức tranh dành trong vòng danh lợi này nữa.

Hơn nữa lúc này Yến Chử lui giới là độ tuổi tốt nhất của cậu ấy, nói không chừng mấy chục năm sau, khi nhắc về ngôi sao điện ảnh thời đại này, vẫn còn vô số người hoài niệm về cậu ấy, cảm thấy tiếc cho cậu ấy, thậm chí còn xem những bộ phim mà cậu ấy đóng thành phim kinh điển.

"Lưu ca, ở trong giới lâu như vậy rồi, còn có gì mà em không buông được chứ."

Yến Chử đương nhiên không tức giận, "Đợi sau khi quay xong "Thú cưng tiến lên trước", em sẽ ra nước ngoài một khoảng thời gian, vừa vặn có thể tránh được phong ba trong giới. Đợi khi em trở lại, những chuyện này hẳn cũng đã qua rồi, anh yên tâm, ra nước ngoài nhất định sẽ nhớ cầm quà về cho anh."

Xử lí xong một tên Sở Thiên Hà khiến tâm tình của Yến Chử không tồi, cũng có chút thời gian đùa giỡn.

"Sao, em dâu tha thứ cho cậu rồi?"

Lưu Giang Đào nghe xong lời cậu cũng cảm thấy yên tâm, biểu cảm trên mặt thả lỏng không ít, quay ra trêu ghẹo Yến Chử.

"Vẫn còn đang cố gắng."

Cậu uể oải duỗi người, rõ ràng không phải một động tác nhã nhặn gì, nhưng kết hợp cùng với khuôn mặt yêu nghiệt kia, nhìn thế nào cũng thấy vô cùng mị hoặc.

"Có điều vẫn còn một tin tức không tốt, anh phải nhắc nhở cậu." Lưu Giang Đào nghiêm nghị nói.

"Tin tức gì?" Yến Chử nhíu mày, cậu biết tính cách của Lưu Giang Đào, nếu không phải tin tức thực sự xấu, anh ta sẽ không nghiêm túc như vậy.