Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Là Đại Vai Ác

Chương 47: Ảnh đế cặn bã bí mật kết hôn

« Chương TrướcChương Tiếp »
[Quả đúng là con gái kế sự nghiệp của mẹ, mẹ ruột cướp chồng của người ta, cô ta còn muốn cướp chồng của chị gái, sao lúc trước lại không phát hiện ra cô ta là người phụ nữ ác độc được nhỉ?!]

[Quá đáng sợ, nếu không phải ảnh đế yêu vợ của mình, không bị đồ tiện nhân đó câu dẫn thành công, nếu không không dám tưởng tượng bộ dạng bây giờ của anh ấy sẽ như thế nào.]

[Tra nam tiện nữ, Sở Thiên Hà mặc dù để Vu Tâm Đồng đội nồi, nhưng bản thân anh ta cũng chẳng phải thứ tốt đẹp gì, kẻ tám lạng người nửa cân, vô cùng xứng đôi, hai người nhất định phải bên nhau tới già, đừng ra ngoài làm hại người khác đấy.]

[Mạnh dạn suy đoán, mọi người đoán thử xem lần ảnh đế bị tập kích đó là do ai đã tiết lộ?!]

[Wow, suy nghĩ vô cùng tỉ mỉ, đó còn không phải là do người phụ nữ ác độc kia làm ra sao, cũng không biết bây giờ ảnh đế thế nào rồi, nếu như chẳng may xảy ra chuyện, hy vọng đồ tiện nhân đó sẽ phải đền mạng.]

[Theo tin tức đáng tin cậy, [Thú cưng tiến lên trước] đã sớm xóa toàn bộ những cảnh có liên quan tới Vu Tâm Đồng ngay sau khi ảnh đế xảy ra chuyện, trong này nhất định có nội tình, mọi người cẩn thận suy nghĩ xem.]

Mọi người rất nhanh đã tự có liên tưởng của mình, trong này cũng có sự dẫn dắt của tổ chương trình [Thú cưng tiến lên trước], bọn họ cũng không muốn thay Vu Tâm Đồng gánh nồi, có cô ta, tiêu điểm của mọi người cũng sẽ không đặt lên chương trình nữa, cô ta lần này cũng xem như đáng đời.

Vu Tâm Đồng và Lâm Thiến lúc này đang ngồi trong phòng chờ máy bay, bọn họ ai cũng không có tâm trạng xem điện thoại, chỉ là lcus nghỉ ngơi, cứ cảm thấy ánh mắt những người bên cạnh nhìn bọn họ có chút khác thường. Vu Tâm Đồng theo thói quen chỉnh lại tóc, vụ án của Sở Thiên Hà đã có phán quyết, chất cấm đó một chút cũng không liên quan tới cô ta, đám ngu ngốc này còn muốn làm gì cô ta nữa.

"Xin hỏi cô là tiểu thư Vu Tâm Đồng sao?"

Một người con gái ăn mặc thời thượng đi đến trước mặt Vu Tâm Đồng, nụ cười thân thiện.

"Đúng vậy."

Vu Tâm Đồng nghĩ lẽ nào đây là fan của mình?

"Vậy bà là mẹ của Vu tiểu thư, bà Lâm Thiến sao?" Người con gái nghiêng người nhìn về phía Lâm Thiến hỏi.

"Không sai." Lâm Thiến chỉnh chỉnh tóc, nụ cười hiền hòa.

"Hai đồ tiện nhân."

Cô gái xinh đẹp vốn đang cười dịu dàng đột nhiên cầm hai quả trứng gà từ sau lưng ra, trực tiếp ném thẳng vào mặt của Vu Tâm Đồng và Lâm Thiến, đây còn là trứng gà mà cô mua với giá cao ở cửa hàng KFC trong sân bay nữa, nghĩ tới việc dùng hai quả trứng gà tươi mới này lên người hai đồ tiện nhân này, cô ấy còn cảm thấy thiệt nữa.

"Cô điên rồi."

Vu Tâm Đồng cảm thấy mùi tanh của trứng gà trong mũi, thậm chí là cảm giác sền sệt trên mặt, cơn buồn nôn dâng lên tận cổ họng, cô ta nhảy cẫng lên vừa lau mặt vừa thét chói tai.

"Ném tốt lắm! Cô gái, làm tốt đấy!"

Người qua đường đi qua thấy một màn này, lại bởi vì vừa nhìn thấy tin tức trên mạng mà không ngớt lời khen cô gái, lúc Vu Tâm Đồng và Lâm Thiến định đi lên đánh cô gái kia, bọn họ lập tức đi lên kéo hai người đó lại.

Lúc này những phóng viên mẫn cảm cũng đã kịp đuổi tới sân bay, vây quanh hai mẹ con lang sói Vu Tâm Đồng chính là một trận ào ào như thác đổ.

Bởi vì phóng viên quá đông, bọn họ căn bản không kịp lên chuyến bay hôm đó, cũng trong những lời chất vấn của phóng viên, Vu Tâm Đồng biết được chuyện của bản thân đã bị lộ rồi.

Đợi đến khi bảo vệ của sân bay cứu người ra, hai mẹ con bọn họ vội vàng lên xe riêng về nhà.

"Lâm Thiến, chúng ta li hôn đi, tôi sẽ kêu luật sư gửi đơn cho bà, còn về Vu Tâm Đồng, nó đã trưởng thành rồi, sau này thế nào, tùy bà, nhưng gia nghiệp của tôi, nó một khắc cũng đừng nghĩ tới."

Trên xe, Lâm Thiến nhận được điện thoại của chồng gọi tới, đối phương không đợi bà ta giải thích đã lập tức cúp điện thoại. Lâm Thiến run rẩy nhìn điện thoại, hét lên một tiếng, tát bốp lên mặt con gái đang ngồi cạnh.

*******

Vết thương của Yến Chử không tính là nghiêm trọng, chỉ là nhất định sẽ để lại sẹo, may mắn đó là vị trí bả vai, mặc quần áo lên sẽ không còn ai nhìn thấy nữa.

Lúc này cậu đang ngồi trên giường bệnh, nhìn tình hình phát triển của sự việc, ngón tay gõ chữ như bay, không biết là đang làm gì.

"Em hầm canh cá cho anh, bác sĩ nói rồi, thời gian này anh phải ăn mấy thứ thanh đạm và nhiều protein một chút." Vu Tâm Đồng cầm hộp giữ nhiệt đi từ ngoài vào, Yến Chử thấy vậy bèn tắt điện thoại, tùy tiện để qua một bên.
« Chương TrướcChương Tiếp »