Chương 12: Ba, có việc gì không?

Lâm Đào vào phòng bếp nhìn, người thì sẵn sàng, còn có đủ loại nguyên liệu nấu ăn, chiên xào nấu hấp hầm, mấy nồi đang hấp cùng một lúc, anh dở khóc dở cười hỏi “Dì Lý, nhiều món ăn như vậy, ba người chúng ta ăn hết không?” Anh có cảm giác rằng cho dù gọi tất cả các chàng trai trong đội đến đây cũng không thể nào ăn hết...

“Đây không phải là vì hoan nghênh Đóa Đóa về nhà sao, Đóa Đóa ở trường một tháng này nhất định là không được ăn ngon, cậu xem người đều gầy đi một chút rồi, đứa nhỏ bây giờ đã lớn rồi, mỗi ngày học tập còn mệt mỏi như vậy, nhất định phải bổ sung thật tốt! Đóa Đóa, từ ngày mai mỗi ngày dì đều nấu cho con một ít canh, cho vào bình giữ nhiệt, con mang đến trường mà uống.” Bà vừa nấu ăn vừa nói.

Lâm Tinh Nhược ở bên cạnh ngọt ngào đồng ý: “Được ạ, con cảm ơn dì!”

Nhìn hai người nói chuyện với nhau, Lâm Đào làm sao lại có cảm giác mình giống người ngoài, kỳ thật một tháng này anh cũng không dễ chịu chút nào, ngoại trừ lúc trở về để thay quần áo, thì ngay cả nhà anh cũng không muốn về, ăn ở căng tin, ngủ ở văn phòng, cả người đều hoàn toàn ở căn cứ.

Lúc ăn cơm dì Lý không ngừng gắp thức ăn cho Lâm Tinh Nhược, về nhà nên tâm tình Lâm Tinh Nhược cũng tốt hơn, vì cổ vũ cho dì Lý, nên bụng nhỏ của cô ăn đến tròn trịa. Nhìn Lâm Tinh Nhược ăn cơm, cảnh tượng đã lâu không gặp lại xuất hiện trước mắt, trong lòng Lâm Đào có chút phức tạp, nghĩ đến đứa nhỏ sắp học đại học, về sau còn có thể có gia đình của mình, cuộc sống như vậy thật sự là trở nên tồi tệ hơn mỗi ngày.

Sau khi Dì Lý đi, Lâm Tinh Nhược trở về phòng làm bài tập về nhà, viết xong nhìn thời gian trên điện thoại di động, hơn chín giờ, cô duỗi sống lưng, vươn vai ngã xuống giường, nhớ chiếc giường nhỏ mềm mại của cô, chỉ chốc lát sau cơn buồn ngủ đã ập đến.

Đang chuẩn bị đi tắm rồi đi ngủ, thì Lâm Đào gõ cửa phòng cô.

“Vào đi.”

Lâm Đào mặc đồ ở nhà đi vào, trong tay cầm một cái hộp.

“Con chuẩn bị đi ngủ chưa Đóa Đóa?”

Cô gật đầu, “Ừm, con hơi buồn ngủ rồi. Ba, ba có việc gì không?”

Nhìn bộ dạng cô dụi dụi mắt, đôi mắt mệt mỏi như mở lên không nổi, trong lòng Lâm Đào cảm thấy cô rất đáng yêu, đưa tay xoa xoa đầu nhỏ của cô, ngồi xuống bên cạnh cô, mở cái hộp ra. Bên trong là một vòng cổ đồng xu may mắn hình tròn, trên đó có in hình bóng rổ, bên cạnh còn khắc tên của Lâm Đào.