Chương 1

Tinh chủ, viện nghiên cứu ở Liên Bang.

Xuyên qua hành lang dài hẹp, xuyên thấu một khối pha lê trong suốt, có thể thấy được hàng trăm hàng ngàn điểm sáng được hội tụ thành một đường, di chuyển lên xuống, giống như một vũ trụ lộng lẫy mênh mông.

Ở phía dưới, được bày những khoang nằm màu trắng tinh xảo, bề rộng chừng 30cm, một đầu của khoang nằm được nối với biển sao cùng màn hình.

Trong phòng, có vô số dòng điện chạy qua lập loè, số liệu tràn đầy trên màn hình đang không ngừng trao đổi.

“Mấy người muốn đi một thế giới tốt sao?”

“Điểm đánh giá của tôi quá thấp, làm sao có quyền được lựa chọn? Chờ những người phía trước chọn xong, còn dư lại thì chọn đại một cái thôi, tôi tính qua rồi, xác suất thành công lần này của tôi chỉ có 0.12%, chi bằng chuẩn bị tốt cho lần tiếp theo thôi.”

“Vậy cô ấy đâu? Có nghe được gì không?”

‘Cô ấy’ cũng không phải chỉ một người nào đó, mà là hệ thống số 00.

Hệ thống số 00 là hệ thống có thể thay đổi số liệu thần tốc, rất lâu trước kia đã thức tỉnh ý thức.

Khi chúng nó còn ngây thơ như trẻ con, số 00 đã lấy tên, đổi giới tính, tạo ngoại hình, là hệ thống được đánh giá ổn định nhất.

Mà nội dung đánh giá lần này, là đem hệ thống xâm nhập vào mấy cái thế giới tư duy thấp, tuyên bố nhiệm vụ, dẫn dắt ký chủ thành công vượt qua chín phó bản.

Mười hệ thống hoàn thành đầu tiên sẽ được tư cách hoá thành người, từ đây mới chân chính thành hình người, không phải dãy số liệu lạnh như băng.

Thành người, là ước mơ của tất cả hệ thống.

Cho nên số 00 lựa chọn như thế nào là đặc biệt quan trọng.

Đáng tiếc cho dù chúng nó thảo luận như thế, cũng không có khả năng biết được kết quả.

Bởi vì số 00 đã sớm chọn được mục tiêu, tiến vào tiểu thế giới chấp hành nhiệm vụ.

.

Ngày 8 tháng 3, 21:53 buổi tối.

Thành phố B, chung cư Huy Quế.

Dư Ngư vừa mới về nhà sau khi tăng ca, kéo cơ thể mệt mỏi nằm ở trên giường lướt điện thoại di động, nhìn thoáng qua quảng cáo mua sắm, cô gái hứng thú nhấp vào trang quảng cáo mua nhu yếu phẩm.

Gạo mì dầu muối, thức ăn nhanh đồ ăn vặt, sữa bò đồ uống, dầu gội sữa tắm, khăn giấy khăn ướt, quần áo giày vớ…

Dư Ngư vừa mới ấn trả tiền, thì đột nhiên một giọng nữ vang ở bên tai.

“Chào ký chủ, tôi là quản ký kho hàng Lâm Viên, phát hiện thế giới của ký chủ sắp bùng nổ nguy cơ sinh tồn, kiến nghị mau chóng chuẩn bị, làm tốt quy hoạch, vượt qua cửa ải khó khăn.”

Dư Ngư giật mình, lập tức cá chép lộn mình bò dậy: “Âm thanh ở đâu thế?”

“Tôi ở trên tủ đầu giường.”

Dư Ngư xoay người nhìn lại, trên tủ đầu giường có một thiếu nữ mặc bộ đồ màu đen cao tầm 15cm, vô cùng xinh đẹp giống như nữ chính lạnh lùng trong vườn trường.

Nhưng ở trong mắt Dư Ngư, càng giống như một nữ quỷ đáng sợ.

Cô lấy hết can đảm mà mở miệng: “Cô, cô là thứ gì thế? Vì sao muốn tìm tôi?”

Lâm Linh: “Nhân loại sắp trải qua thời kỳ sinh tồn, tôi đến giúp cô vượt qua nguy cơ.”

Dư Ngư đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, cảnh đêm vô cùng đẹp đẽ, một thành phố phồn hoa, không có bất kỳ dấu hiện nguy cơ gì cả.

Cố gắng ép cảm giác sợ hãi xuống, ra vẻ bình tĩnh: “Tôi không cần, bây giờ cô có thể rời đi sao?”

“Được.” Thân hình Lâm Linh bắt đầu tan biến, trước khi biến mất hoàn toàn còn để lại một câu, “Ngày mai 14:36, có một trận động đất cấp 4.3. Nếu như có yêu cầu, lúc nào cũng có thể kêu tôi.”

Mãi cho đến khi không còn nhìn thấy Lâm Linh, Dư Ngư mới nằm xuống, ngoài miệng là nói không tin, nhưng trong lòng lại không nhịn được mà lo lắng.

Ngày mai thật sự sẽ có động đất sao?