Chương 5

Chương 5

Edit: ShixynF

Ngày hôm sau đã bắt đầu tập huấn quân sự, Tô Lật dậy thật sớm chạy tới đại học Nam Kinh, còn mang theo đồ ăn sáng cho ba người bạn cùng phòng.

Hiệu trưởng đã báo danh thay cô, tài liệu và túi hồ sơ gửi ở chỗ dì quản lý kí túc xá.

Tô Lật chào hỏi với dì quản lý kí túc xá xong thì cầm đồ đi thẳng lên lầu.

Mở cửa phòng ngủ 111, cô xách vali hành lí và đồ ăn sáng đi vào, hai bạn cùng phòng thở phào nhẹ nhõm, họ nhìn Tô Lật mà không rời mắt nổi.

Áo sơ mi kiểu Pháp màu lam nhạt làm nổi bật lên làn da trắng phát sáng của cô, eo thon bị chiếc quần jean cạp cao ôm lấy, cặp chân kia thon dài thẳng tắp, đôi chân ấy chính là minh chứng cho câu ‘từ ngực trở xuống đều là chân.”

Quan trọng nhất chính là đối phương còn có khuôn mặt tiên nữ lạnh lùng không dính khói lửa trần gian.

Thiếu nữ có khuôn mặt trẻ con nhìn Tô Lật mà sáng lóe cả mắt, độ thiện cảm tràn cả ra ngoài: “Ai dô, tớ tên là Đồng Diệu Hàm, gọi tớ là Đồng Đồng được rồi.”

Nữ sinh khá trầm ổn nói: “Tớ là lớp trưởng Ngu Ngưng Ninh, còn một bạn cùng phòng nữa đã ra ngoài làm thêm rồi.”

“Tớ là Tô Lật, Lật trong hạt dẻ rang đường.” Tô Lật nói chuyện rồi đưa đồ ăn sáng qua: “Mời các cậu ăn sáng.”

Đây là phòng ngủ bốn người, áp dụng thiết kế phía trên là giường phía dưới là bàn, có thể tận dụng không gian lớn nhất, chỉ còn một chiếc giường cuối dựa vào nhà vệ sinh là còn trống.

Cũng không tính là trống.

Trên đó đặt một bộ quân phục màu rằn ri, tản ra hương lavender chắc là đã được giặt.

Ánh mắt Tô Lật rơi lên đó, Ngu Ngưng Ninh lập tức nói: “Chúng tớ thấy cậu vẫn không tới nên giặt quần áo giúp cậu trước.”

Tô Lật: “Cảm ơn.”

“Chúng tớ mới phải cảm ơn cậu, không cần đến nhà ăn xếp hàng.” Đồng Diệu Hàm nhận lấy đồ ăn sáng.

Ngu Ngưng Ninh và Tô Lật thêm bạn tốt, kéo cô vào nhóm lớp, lại gửi riêng cho cô một đống lớn hạng mục tân sinh viên cần phải chú ý, xong rồi mới rảnh ăn sáng.

Tô Lật đi vào phòng tắm thay đồ rằn ri ra xong nhìn mấy lần: “Ừm chuyện [Cần chọn ra hoa khôi trong tuần đầu huấn luyện quân sự] là sao vậy?”

Thức dậy quá sớm nên vẻ mặt Đồng Diệu Hàm vốn còn ngáy ngủ, nghe đến đề tài này mặt mũi cô ấy lập tức viết đầy mấy chữ ‘Cậu nói cái này thì tớ tỉnh lại liền!’.

Cái này tớ biết, người ta nói là hoa khôi sẽ là mặt tiền của đại học Nam Kinh, đồng thời cũng sẽ đại diện cho trường tham gia các hoạt động, đó là một thân phận được chính thức công nhận, khác với hoa khôi của các trường khác.”