Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Nấu Ăn Khắp Các Vì Sao

Chương 68: Wagashi cho quốc yến

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bởi vì có sáu món, thời gian nghỉ giữa giờ cũng không nhiều lắm.

Ăn xong bữa sáng tình yêu Lê mãnh nam đưa tới, Bạch Anh không còn

nhiều thời gian nghỉ ngơi nữa, chuẩn bị lên sân thi đấu

Mà trong phòng chờ cũng nhiều thêm một người—— Lê Phục.

Xét thấy thời gian còn chưa tới giữa trưa, lúc trước ban giám khảo cũng đã

thử qua rất nhiều món, Bạch Anh chọn đồ tráng miệng, làm nhân vật chính

cho bữa thứ ba.



Lần này, cô chọn làm wagashi.

Trong đó có sáu loại wagashi* khác nhau, bánh ngọt gà con, bánh dẻo dâu

tây, cùng với ba không dính kiểu Trung Quốc rất khó. (*tên gọi chung của

các loại bánh ngọt Nhật)

Luyện cắt, thực chất là một loại thức ăn có nhân đậu trắng làm từ đậu tây,

một ít bột nếp, đường.

Đây là loại thực phẩm dễ tạo hình, có thể tạo thành nhiều hình dạng tinh tế,

chiếm một tỷ lệ lớn trong wagashi Nhật Bản.

Theo các hình dạng khác nhau mà có các tên gọi khác nhau.

Bạch Anh chọn chính là sáu loại núi hoa anh đào, thỏ ngọc, túi xuân phúc,

cá vàng cơ, nắm cẩm y, cúc Ba Tư.

So với kỹ năng dùng dao, Bạch Anh có thể không phải là tốt nhất.

Nhưng để làm ra một món ăn vặt nữ tính như vậy, e rằng không ai có thể tài

tình hơn cô.

Dụng cụ để tạo hình cho món bánh ngọt rất đơn giản, không gì khác ngoài

mấy con dao, que tre. . .

Cô trộn nhân đậu trắng và bột gạo nếp, hòa vào nước đường, nhào cho đến

khi bề mặt mịn, sau đó dùng các loại nước hoa quả để nhào thành những

khối bột có màu sắc khác nhau.

Núi hoa anh đào, được nhuộm bằng màu hồng của dâu tây, nặn thành những

viên tròn nhỏ rồi dùng dao chia 5 cánh hoa từ tâm ra.

Sau đó nặn hình cánh hoa xinh xắn ở mép, vẽ vài nhụy hoa, dùng những

đường cắt màu vàng để trang trí chính giữa bông hoa là núi hoa anh đào đã

sẵn sàng.

Thỏ ngọc lại đơn giản hơn nhiều, chỉ cần nhào một chiếc bánh thành hình

giọt nước, dùng dao tre ấn 2 chiếc chân thỏ ra ngoài rồi tạo hình tai và mắt

thỏ.

Cá vàng dùng hai màu đỏ và trắng để thực hành cắt, xoắn nó thành hình

xoắn, lại nắm thành nắm, Sau khi bề mặt của chiếc bánh bao có hình dạng

tự nhiên của một con cá vàng, hãy dùng ống hút để chọc hình vảy cá lên bề

mặt, nặn vây và đuôi, là đã thành một bé cá vàng xinh xắn.

Kế tiếp đến túi xuân phúc, cúc Ba Tư..., cũng được Bạch Anh làm, đặt

trong những chiếc khay bằng sơn mài tinh xảo.

Làm xong những thứ này, Bạch Anh bắt đầu làm bánh dẻo dâu tây.

Vỏ ngoài bánh dẻo dâu tây, chỉ cần dùng gạo nếp để làm.

Cô cho bột nếp vào nồi, sau đó cho lượng đường vừa đủ, thêm nước vào

nhiều lần rồi khuấy đều tay cho đến khi không còn hạt sạn rồi đun trên lửa

nhỏ.

Trong quá trình đun, Bạch Anh liên tục dùng thìa khuấy để bột gạo nếp dần

dần thành tinh thể sáp trắng.

ế ẩ ể ể ể

Nhúng bánh gạo nếp đã chuẩn bị với tinh bột, để sang một bên để nguội để

dùng sau.

Lấy phần cuống của dâu tây đỏ ra, phủ một lớp bột đậu đỏ, bọc lại bằng

bánh gạo nếp rồi cất vào ngăn mát tủ lạnh.

Sau đó, bánh gà con được làm bằng cách trộn lòng đỏ trứng gà, bột mì ít

gluten và sữa đặc để tạo thành vỏ bánh, phủ nhân đậu đỏ, nhào thành hình

con gà rồi nướng trong lò.

Ngay khi bánh ra khỏi lò, dùng tăm nhúng chocolate đun chảy, vẽ các

đường trên mắt và cánh là một đĩa bánh gà con ra đời.

Cuối cùng, đã đến lúc làm món ba không dính khó nhất.

Ba không dính cũng là một món ngon nổi tiếng triều đại nhà Thanh, nó là

một món ăn nổi tiếng trong ẩm thực Hà Nam.

Người ta đồn rằng, Hoàng đế Càn Long đã từng ăn món tráng miệng này

khi đi du ngoạn phía nam sông Dương Tử, do có vị thơm như sáp, không

dính vào đĩa, đũa, răng nên được đặt tên là ba không dính.

Thành phần của ba không dính cũng không phức tạp, chỉ có trứng, đường

hoa quế, tinh bột đậu xanh, mỡ lợn.

Điều thực sự phức tạp là sự khéo léo trong chế biến.

Bạch Anh tách lòng đỏ và lòng trắng trứng, bỏ lòng trắng.

Dùng nước hòa tan đường, cho thêm đường hoa quế với nước tinh bột, sau

khi nguội cho vào âu trộn với lòng đỏ trứng gà, khuấy đều.

Lúc này Bạch Anh hít sâu một hơi, cho mỡ lợn đã nấu chín vào nồi, đun

nóng đến 30% rồi đổ bột trứng lên.

Vì làm ra ba không dính đúng chuẩn, Bạch Anh phải dùng cả hai tay, vừa

đảo nhanh bột trứng trong nồi theo một chiều, vừa từ từ đổ mỡ lợn đã nấu

dọc theo thành nồi.

Theo chiều Bạch Anh quấy, đợi cho đến khi bột trứng thấm mỡ lợn và

không dính vào thìa, là được.

Ba không dính có một số điểm kiểm tra, đó là "bốn không", "ba nhìn" và

"mịn".

Bốn không có nghĩa là món tráng miệng không được quá chặt hoặc quá

cứng, không dính, không quá nóng làm cho món tráng miệng chảy mỡ và

không cho ra khỏi nồi quá nhanh khiến món tráng miệng bị đọng hơi nước.

Tóm lại, độ nóng vừa phải và thấm hết mỡ lợn, đó mới là món ba không

dính chuẩn.

Mà ba xem, chính là muốn nhìn màu sắc ba không dính, hình dạng cùng

hương vị.

Màu sắc phải có màu vàng vàng, bề mặt bóng nhờn, không có các phần bị

cháy, không được quá chín và chín không đều.

Bề ngoài phải đầy đặn, căng đầy, không bị chồng chất trên đĩa và không bị

vón cục, dùng thìa xúc từng thìa, ba không dính phải đảm bảo không bị

chảy ra khỏi thìa, không bị vương vãi hoặc luộm thuộm.

Về hương vị thì phải ngọt và thơm chứ không béo ngậy.

Hương vị phải mềm mịn, dai vừa miệng, không quá ngấy.

Tổng thể mà nói, ba không dính là một món có độ khó khá cao mà bất cứ

độ tuổi nào cũng thích.

Tất cả các món tráng miệng đã được gửi đến ghế giám khảo, chờ nhận xét

của ban giám khảo.

Bạch Anh không dừng lại ở đó, mà tiếp tục làm một số món ăn nhẹ cho

mình.

Bánh wagashi tinh xảo được đặt trên đĩa sơn mài màu đen được sơn vàng,

đẹp đến mức khiến người ta không thể kiềm lòng khi sử dụng.

Một số giám khảo anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, họ không biết nên chọn cái

nào.

"Bánh ngọt này hơi quá đẹp mắt, không biết có nên ăn không...." Một nữ

giám khảo do do dự dự mà cầm "Thỏ ngọc" lên.

Đậu tây làm thành bột đậu trắng, mà không như đậu đỏ, nhân đậu đỏ được

làm có cảm giác đậm đà hơn và chỉ thích hợp để làm nhân bánh.

Món bánh gà con nồng mùi sữa có nhiều hình dáng dễ thương cũng được

nữ giám khảo yêu thích.

Hương vị ngọt ngào của bánh ngọt, phối hợp với bạch trà nhẹ nhàng khoan

khoái, khiến người ta như có cảm giác đang đứng giữa rừng trúc, cùng uống

trà ngâm thơ với hai ba người bạn. Mọi thứ thật thư thái và tự nhiên.

Khán giả xem trực tiếp đã sớm phát hiện Lê Phục.

【 ùng ục ục: Quả nhiên, fan hâm mộ số một hỗ trợ mạnh hơn chúng ta

nhiều.】

【 hiệp: Tỉnh, chúng ta có muốn hỗ trợ cũng mua không được phiếu......】

【 bắc cảnh: Tôi nhớ hình như người xem ở đấy có cơ hội ăn thử.】

【Summer: Đừng bảo là, gió bão thút thít nỉ non! Tôi cũng muốn đến ăn

thử!】

Lúc này ban giám khảo đã ăn thử đến bánh dẻo dâu tây.

Bạch Anh cười híp mắt nhìn Thao Thiết.

Bánh bao béo sắp ăn bánh bao rồi!

Bàn tay béo núc ních của Thao Thiết cầm lấy bánh dẻo dây tây trắng hồng

như da ông, a... Một tiếng cắn một miếng.

Vị ngọt của đậu, dai dai của vỏ nếp, chua ngọt của dâu đồng thời bùng nổ

trong miệng khiến đôi mắt của chú hamster Thao Thiết béo ục ịch càng

thêm tròn xoe.

Bạch Anh nhìn từ xa, liền không nhịn được muốn cười.

Tuy Thao Thiết đã là ông chú trung niên, nhưng nhìn từ vẻ ngoài, bây giờ

vẫn vô cùng đáng yêu.



Ba tuổi!

Không thể nhiều hơn nữa.

Mấy cái bánh dẻo dâu tây không giống wagashi, không được ban giám khảo

thương hại, tất cả đều bị ăn sạch trong vài giây.

Lúc đến phiên ba không dính, ban giám khảo vẫn còn có chút chưa thỏa

mãn.

Chỉ là khi nhìn thấy ba không dính, ấn tượng đầu tiên của họ về món tráng

miệng này thực ra không tốt lắm.

Một chiếc bánh vàng với vài quả táo gai rắc trên đó, nhìn thế nào đi nữa thì

cũng không có gì lạ.

Tuy nhiên, khi lấy thìa ra, ba không dính tựa như thạch, múc ra rất dễ dàng,

không dính cũng không xê dịch nhiều, chỉ như slime vàng óng nằm trên

thìa.

Ba không dính vừa vào miệng, sự hòa quyện của vị ngọt với mỡ lợn tràn

ngập miệng của ban giám khảo. Hương thơm ngọt ngào của đường hoa quế,

hương vị mới lạ của hỗn hợp tinh bột đậu xanh và lòng đỏ trứng, hơi đàn

hồi nhưng hoàn toàn không dính vào răng.

Nữ giám khảo vốn thích ăn ngọt, cắn từng miếng, lực chiến cực mạnh,

nhanh chóng vét sạch cả một đĩa ba không dính.

Các vị giám khảo đã ăn thử mấy chục món, không biết lại tìm đâu ra chỗ

trống để ăn thêm đồ của Bạch Anh.

Nhìn lại một chút các đầu bếp khác còn thừa hơn phân nửa thức ăn, ai thắng

ai thua, vừa nhìn là hiểu ngay.

Sắc mặt những đầu bếp khác rất không tốt.

Nếu như Bạch Anh là người lên cấp năm đã lâu, càng lâu càng lão luyện,

thua bởi cô cũng không sao.

Chẳng qua Bạch Anh chỉ là một người mới năm nay mới bước vào giới đầu

bếp, điều này khiến người khác rất xấu hổ.

Bốn đầu bếp cấp sáu duy nhất nháy mắt với nhau, phàn nàn về nhau ——

sao anh vô dụng thế, còn không bằng một người mới?

Tóm lại các loại ghét bỏ lẫn nhau.

Tuy nhiên, mọi người đều là một đầu bếp có trình độ, không có khả năng

chơi bẩn khiến Bạch Anh mắc sai lầm.

Mặc dù vẻ mặt có chút bực bội, một số đầu bếp vẫn nói lời chúc mừng với

Bạch Anh.

Thắng liền ba trận, kết quả tuyển chọn cuối cùng, đương nhiên phần thẳng

của Bạch Anh lớn nhất.

Bạch Anh khiêm tốn nhìn về phía bọn họ nở nụ cười, lúc này mới bưng đĩa

bánh ngọt lên, chậm rãi đi về phía khán phòng.

【 vân hồ không thích: A... A... A... A... A... A...! Ghen ghét đến biến

hình! 】

ể ầ

【 {tiểu Tím}: Anh Đào nhìn tôi này, tôi đang cầu xin này! 】

Đương nhiên Bạch Anh không thấy việc này, tiếp tục đi về phía Lê Phục.

Khán giả trong sân đấu trực tiếp Ngân Hà nhìn Lê Phục với ánh mắt đầy

ghen tị.

Bạch Anh bước đến chỗ Lê Phục rồi đứng yên, lấy ra một cái bánh dẻo dâu

tây trong đĩa, đưa cho Lê Phục.

Lê Phục nhìn chằm chằm ân nhân nhỏ của mình không chớp mắt, cắn

xuống bánh dẻo dâu tây, nước dâu nhuộm đỏ đôi môi, anh dùng đầu lưỡi

liếʍ nhẹ.

Trông anh không giống như đang ăn bánh dẻo dâu tây mà như thể anh sắp

nuốt chửng vẻ đẹp trước mặt.

Bạch Anh đột nhiên đỏ tai, đặt cái đĩa vào tay Lê Phục, xoay người chạy lại

sân khấu, ôm chặt má mình.

Hừ!

Ăn cái gì thì ăn đi!

Nhìn chằm chằm mình làm gì!

Bạch Anh tức hừ hừ làm phần nhân đậu trắng còn lại thành món tráng

miệng, trong khi tạo hình những chiếc bánh, khuôn mặt cô bớt nóng.

Thực ra, động tác thè đầu lưỡi của Lê Phục chỉ là chớp nhoáng, tay của

Bạch Anh với bánh dẻo dâu tây đã chặn lại, không ai khác nhìn thấy.

Chỉ là ánh mắt của anh quá ấm áp, ánh mắt động lòng người, chỉ có một

mình Bạch Anh, nếu là cô gái khác thấy ánh mắt này có lẽ cũng sẽ đỏ mặt

như vậy.
« Chương TrướcChương Tiếp »