Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Nấu Ăn Khắp Các Vì Sao

Chương 80: Ngày mồng tám tháng chạp

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khi Bạch Anh với Lê Phục tay lớn nắm tay nhỏ trước mặt Lương Ô Ô,

Lương Ô Ô gần như muốn nứt ra tại chỗ.

Cô bình tĩnh phân tích tình hình hiện tại.

Bé con của mình từ trước đến nay đều rất ngoan, cho nên bé con rất đúng.

Bé con của mình chưa thành niên, nên đó không phải là lỗi của bé con.

Cho dù bé con có sai, nhất định là hậu quả do người trưởng thành ở bên

cạnh.

Tổng hợp phía trên lại, kẻ cầm đầu, chính là Lê Phục.

Lương Ô Ô nheo mắt lại, "Lê thiếu tướng, ngài kkhông muốn nói gì sao?"

Lê Phục: ". . ."

Xem ra hôm nay tất cả mọi người rất muốn nghe mình nói.

"Tôi hẹn hò với Bạch Anh."

Lương Ô Ô: "? ? ? "

ấ ố

Rất tốt.

"Anh cảm thấy bây giờ hai người hẹn hò liệu có ổn không?"

Lê Phục thoáng nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Bạch Anh, ám chỉ cô đừng sợ.

"Không có gì không thích hợp, Bạch Anh hiện tại đã tốt nghiệp, chúng tôi

cũng có công việc, sau này không có gì phải lo. Huống chi, quan hệ yêu

đương của chúng tôi chính đáng. Mặc dù cô ấy không đủ tuổi hợp pháp để

kết hôn, nhưng cũng đến tuổi yêu đương."

Lương Ô Ô ngẫm lại mấy ngày trước Lương Mạn Mạn nói em ấy có bạn

trai, có chút chột dạ đã yên lặng.

Lại nhìn biểu hiện lén lén lút lút của Bạch Anh, Lương Ô Ô vừa tức giận

vừa buồn cười.

"Chị là gậy đánh uyên ương à?"

Nhóc vô lương tâm!

Bạch Anh lập tức rút tay khỏi Lê Phục, chạy tới ôm lấy cánh tay Lương Ô

Ô, "Sao có thể chứ? Chị Ô Ô, eem vừa xác định quan hệ đã đến nói ngay

với chị mà."

Lương Ô Ô cũng tạm hưởng thụ viên đạn bọc đường này, đưa tay nhéo mũi

Bạch Anh, "Coi như em còn có chút lương tâm."

Cô quay đầu cảnh cáo Lê Phục: "Tôi nói cho ngài biết. . . đối xử tốt với

Tiểu Anh Hoa của tôi một chút. Nếu như tôi phát hiện ngài bắt nạt con bé,

cho dù là thiếu tượng cũng vô dụng thôi. Nếu như ngài phụ con bé, tôi. . .

Tôi mỗi ngày chạy tới quân khu mấy người khóc lóc om sòm, bại hoại

thanh danh của ngài!"

Lê Phục không chú ý lời đe dọa này, chỉ có điều lời của Lương Ô Ô thật sự

là vì muốn tốt cho Bạch Anh, cho nên dù bị uy hϊếp anh cũng không so đo

gì.

Quả nhiên vẻ mặt Bạch Anh yếu ớt dựa vào vai Lương Ô Ô, "Chị Ô Ô, chị

tốt với em nhất!"

Lê Phục chua xót nhìn bé con nói dối.

Rõ ràng trên phi toa em bảo anh tốt với em nhất.

......

Thời gian qua cực nhanh, chỉ chớp mắt, đã đến mùa đông.

Cấp streamer của Bạch Anh, tạm thời vẫn còn rất nhiều chỗ để số lượng

Fans tăng lên.

Chỉ là bản thân cô cũng không lo lắng giờ, có thể nói cô vừa có tiền vừa

nhàn rỗi, mỗi ngày cùng khán giả phát sóng trực tiếp nấu nướng, trò

chuyện, cuộc sống nhàn nhã nhàn nhã.

Chỉ có một điều duy nhất không hoàn hảo —— Lê Phục đến tiền tuyến.

Cô xem ngày, âm lịch đã đến mùng tám tháng chạp.

Rõ ràng mới xác định quan hệ yêu đương không bao lâu, Lê Phục liền nhận

được nhiệm vụ tiêu diệt Zerg, ba tháng không về, đem thời kỳ yêu đương

ồ ấ ể

cuồng nhiệt nhất chuyển lên mạng. . .

Khiến cho Bạch Anh cũng có chút muốn dỗi.

"Nói không giữ lời, rõ ràng nói muốn tập cùng em."

Bạch Anh hiện tại mỗi ngày một mình đến quân khu huấn luyện, áp xuất vô

cùng thấp.

Mỗi lần có binh sĩ đi ngang qua phòng huấn luyện của Lê Phục, đều có thể

nghe thấy âm thanh đập rầm rầm bên trong, lúc trước chưa từng có tiếng

đấy.

Nguyên nhân có hai cái, một là tâm tình Bạch Anh không tốt, hai là. . . Số

liệu mô phỏng hiện tại rất khó đánh trúng cô.

Cường độ công kích của Bạch Anh không lớn, nhưng độ linh hoạt lại hết

sức kinh người.

Tuy nói dốc hết sức mười hàng, nhưng còn có một câu nói, gọi là "Thiên hạ

võ công, tuy nhanh không phá".

Tinh thần lực của Bạch Anh mạnh, phản ứng cũng rất nhạy cảm, chỉ cần cô

vào trạng thái tác tác chiến, bất cứ gió thổi cỏ lay nào xung quanh, chỉ sợ

đều chạy không thoát giác quan của cô.

Lại một lần đi ra khỏi phòng huấn luyện, Bạch Anh như một không có việc

gì tự trở về nhà.

Binh lính nhìn bóng lưng cô từ phía sau, cảm thán.

Không hổ là một đôi với thiếu tướng, lúc huấn luyện cũng biếи ŧɦái y

nhau......

Bạch Anh về nhà tắm rửa một cái, liền mở trực tiếp.

"Chào buổi chiều mọi người, hôm nay là mồng tám tháng chạp, một trong

những lễ hội truyền thống của Trung Quốc, chúng ta sẽ uống cháo mồng

tám tháng chạp vào ngày này."

【bắc cảnh: Nội tâm của tôi không hề lay động, thậm chí còn có chút muốn

ăn cơm gà kho.】

【 không ai đế là một tiểu đồ ngốc: Phì! Còn muốn Bạch Anh nấu cơm gà

kho mỗi ngày cho cậu á!】

【 ban ngày dựa vào núi cố gắng hết sức: Sao lại nấu lại món lúc làm yến

hội với thi đấu chứ? Hiện tại vốn là nên làm món mới.】

【rick là một nhà khoa học: Bảo bối, cơm gà kho thật sự rất ngon.】

【 rời rời nguyên bên trên cây cỏ: So......Cháo mồng 8 tháng chạp là cái

gì? Có điển cố nào ư?】

Khán giả xem trực tiếp đã đến trạng thái "bạn cũ", lúc Bạch Anh phát trực

tiếp nói chuyện, tựa như đang nói chuyện nhà cửa.

Bạch Anh cười với màn ảnh, "Ngày mồng tám tháng chạp hôm nay, trên

thực tế chính là ngày Thích Ca Mâu Ni thành Phật. Phật giáo từ Ấn Độ

chuyển vào Trung Quốc, sau đây cũng mang theo ngày lễ này."

ấ ề ẫ

Cô bày nguyên liệu nấu ăn ra, nói: "Tương truyền lúc Thích Ca Mâu Ni vẫn

còn là thái tử Tất Đạt Đa, khổ tu sáu năm, mỗi ngày chỉ ăn một hạt lúa

mạch, quanh năm đói khát, khiến cho thân hình ông gầy gò, nhưng tinh thần

ông vẫn mãi không chạm tới bóng của Đào Chánh*." (*đoạn này tui không

chắc lắm đâu á)

Bạch Anh nắm lấy một nắm nhỏ hạt đậu đỏ đã ngâm qua một ngày, nhìn nó,

"Một ngày nọ, một người chăn cừu đưa cho Thái tử Tất Đạt Đa một bát

rượu. Sau khi uống cạn, Thái tử Tất Đạt Đa quyết định dứt bỏ ý nghĩa vô

tình. Để thiền định dưới gốc cây bồ đề."

Bạch Anh cho đậu đỏ vào nồi, thêm nhiều nước, đun lửa vừa.

"Tất Đạt Đa ngồi lặng lẽ dưới cội bồ đề, cuối cùng giác ngộ và trở thành

Phật vào ngày mồng tám tháng chạp, vì vậy mọi người đều uống cháo vào

ngày này để tưởng nhớ Thích Ca Mâu Ni."

【 rời rời nguyên bên trên cây cỏ: Như vậy tức là cháo mồng tám tháng

chạp được nấu từ sữa dê?】

【Summer: Sao có thể có thứ đơn giản như vậy được?】

Bạch Anh cũng lắc đầu, "Cháo mồng 8 tháng chạp ở Trung Quốc, bắt đầu

từ thời nhà Tống, được gọi là cháo thất bảo, tượng trưng cho thất bảo phật

giáo, là món ăn có từ ngày mồng tám tháng chạp khi Thích Ca Mâu Ni sinh

ra, khác với Ấn Độ."

Huống chi người ta sau này mới sửa thành Ấn Độ giáo. . .

Bạch Anh nói xong, lấy ra một ít quả óc chó, dùng búa nhỏ đập quả óc chó,

lấy những hạt thông mở ra và bóc một ít hạt thông.

Sau đó, cắt hạt dẻ sống đã bóc vỏ thành 4 miếng nhỏ, và cắt quả hồng khô

thành từng khối nhỏ là có thể bắt đầu nấu món cháo mồng tám tháng chạp.

Bạch Anh đổ gạo, nếp, đậu tây và các loại hạt chung họ vào nồi đậu đỏ đã

được đun sôi, nở bung, rồi dùng thìa khuấy nhẹ.

Đợi đến khi nước sôi trở lại, đậy vung đun nhỏ lửa trong 40 phút.

Đậu tây đã ngâm mềm được luộc cho đến khi hơi nở, lộ ra tinh bột ngọt và

dẻo.

Bạch Anh mở nắp và cho quả hồng khô vào đó.

Sau một lúc đun nhỏ lửa, tắt bếp, thêm đường phèn là cháo mồng tám tháng

chạp đã sẵn sàng.

"Nguyên liệu cho cháo mồng 8 tháng chạp cũng không cố định, mọi người

có thể phối với hoa quả khô hoặc loại hạt mình thích, như là long nhãn, hạt

sen, gạo nếp, hạnh nhân. . . đều được."

Cháo mồng tám tháng chạp ngọt ngào đặc sệt được múc ra, đặt trước màn

ảnh, Bạch Anh quay người lấy mấy cái bình nhỏ từ phía sau, bắt đầu làm

ngũ nhân tương đinh.

Cắt củ cải khô đã ướp thành từng miếng vuông nhỏ, thêm một chút hạt tiêu

băm nhỏ, đậu xanh, hạt dưa và mè trắng, sau đó cho tương ớt, muối, đường



và nước tương nhạt vào đảo đều.

Sau khi đã trộn đều gia vị, bạn rưới hai thìa cà phê dầu mè lên trên là đã có

thể sẵn sàng cho một đĩa ngũ nhân tương tinh.

Nhắc tới cũng kỳ quái, theo lý thuyết, cháo ngọt sẽ không hợp với dưa muối

chua.

Nhưng đối với Bạch Anh mà nói, lúc ăn cháo mồng 8 tháng chạp, không có

một đĩa ngũ nhân tương đinh, vậy ngày mồng tám tháng chạp sẽ không còn

hoàn hảo.

Người xem trực tiếp cũng càng ăn càng nghiện.

【ùng ục ục: Cháo mồng 8 tháng chạp cùng ngũ nhân tương đinh quả là

tuyệt phối! 】

【Summer: Nhưng tôi cảm thấy rằng lượng muối ăn vào hơi quá cao.】

【Morty có chút ngốc: Tỉnh đi, mỗi lần chúng ta đều không có cơ hội ăn.】

Dữ liệu không thực sự khiến mọi người phải ăn muối thật, vì vậy tất cả

những lo lắng này có thể được coi là vô căn cứ.

Trong nồi có rất nhiều cháo mồng 8 tháng chạp, Bạch Anh vung tay lên,

quyết định rút hai mươi người xem may mắn, đưa một bát cháo mồng 8

tháng chạp với một hộp năm nhân tương đinh nhỏ.

"Chúc mừng Ma Cô, hạc lộc cùng xuân, mèo tam thể, đều là giả dối, một

cước đá bay các người. . . hai mươi người lấy được giải thưởng, hôm nay

đến đây thôi, lần sau chúng ta gặp lại, bye bye~"

Bạch Anh tắt trực tiếp, mặt liền ủ rũ.

Không có rắm cầu vồng của Fans số một, không vui.

Lúc này chuông cửa vang lên leng keng leng keng.

Bạch Anh giống như có thần giao cách cảm, lao ra cửa, mở cửa.

Trên người Lê Phục vẫn còn mặc trang phục tác chiến, kkhắp người là máu

Zerg vàng vàng xanh xanh, vô cùng chật vật đứng ở cửa ra vào.

"Nhiệm vụ lần này đã xong, anh. . . Anh muốn qua xem em trước, cho nên.

. ." Anh có chút lúng túng nhìn vết vẩn trên trang phục tác chiến.

Bạch Tiểu Anh tựa như chim về rừng, CHÍU. . .U. . .U! Mà thoáng một phát

nhảy dựng lên, ôm lấy cổ Lê Phục, bắt đầu tốn hơi thừa lời, "Anh còn biết

về à! "

Lê Phục như ôm một đứa bé, một tay đỡ chân Bạch Anh, ôm cô vào phòng.

Trong phòng khách mấy đậu đinh nhỏ đang xem TV, ngây thơ nhìn hai

người.

Phi Phi: "Không phải bế công chúa ư?"

Thần Tử gãi gãi đầu: "Hình như cũng có thể?"

Nói dối ghé nnằm thảnh thơi trên sofa lè lưỡi liếʍ móng vuốt.

A, mùa đông đã đến, mùa xuân còn có thể xa ư?

Quả nhiên nhân loại cũng phải tìm bbạn tình.

ắ ầ ấ ấ ổ ẩ

Bạch Anh bị bọn nhỏ vây xem, cô bắt đầu cảm thấy xấu hổ, đẩy Lê Phục

hai cái ý bảo để cô xuống.

Lông mày Lê Phục nhếch lên, đặt Bạch Anh xxuống ghế sofa trống.

"Anh. . . Có muốn đi tắm không?"

Lê Phục quay đầu, nhìn cô như thiêu đốt, "Dùng pphòng tắm của em à?"

"Cái kia, như vậy sao được chứ! Dùng, dùng phòng tắm của mấy đứa đi!"

Bạch Anh nghiêm khuôn mặt nhỏ nhắn, cưỡng ép trừng mắt.

Kỳ thực, trong mắt Lê Phục, bộ dáng này giống như là cố chấp, bướng bỉnh.

Sợ mình khiến bạn gái nhỏ phát bực, Lê Phục nhận khăn mặt Tiểu Vượng

Tử đưa, đến phòng tắm của đám nhóc con.

Bạch anh: "? ? ?"

Sao anh lại biết chỗ?

Bạch Anh rất chắc chắn, ngoại trừ một lần Lê Phục đưa cô về nhà, đi theo

Lương Ô Ô vào phòng ngủ của cô, trừ lần đó ra, có lẽ anh ấy chưa từng đến

phòng ngủ nào khác.

Nhưng bây giờ, tại sao có vẻ như người này còn hiểu rõ cấu trúc của ngôi

nhà hơn cô?

Đi tắm cũng phải dùng tinh thần lực quét qua cấu trúc phòng một lần ư?

Ngũ nhân tương tinh
« Chương TrướcChương Tiếp »