Chương 1: Xem thử có như lời đồn

"Sakura" là một quán bar đồng tính nổi tiếng ở thành phố này, nó khác với những quán bar đồng tính đầy gợi cảm khác. Không gian của "Sakura" yên tĩnh hơn, trang trí và đồ uống khá cao cấp hơn với thu nhập của Lạc Định, anh ấy sẽ không chọn đến đây để giải trí, nhưng ai bảo rằng người bạn thân duy nhất trong vòng bạn bè của anh ở lại đây vĩnh viễn cơ chứ, vì vậy anh ta sẽ đến "Sakura" hai hoặc ba lần một tháng. Khi anh đến sẽ gọi một ly bia trắng lúa mì của Bỉ, tán gẫu với người bạn Âu Dương Nhã về tình hình hiện tại hoặc buôn chuyện phiếm gặp gỡ những anh chàng đẹp trai, để có thể có một đêm vui vẻ.

Nói về sự quen biết giữa Lạc Định và người bạn tốt của anh ấy là Âu Dương Nhã nó thực sự rất kịch tính. Lúc đó Lạc Định mới bắt đầu đi làm, cầm trên tay đồng lương mới được phát, anh lo lắng bước vào quán bar dành cho giới đồng tính nổi tiếng này, vừa ngồi xuống không bao lâu, Âu Dương Nhã đã cầm một ly rượu đi tới để bắt đầu một cuộc trò chuyện. Thể chất của Lạc Định thực ra cũng không tệ, anh cao 1m8, ngoại hình đẹp trai như sáng loáng, ăn mặc chỉnh tề, vừa vào cửa đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

Âu Dương Nhã dựa trên nguyên tắc tấn công trước để liên lạc với Lạc Định, nhưng sau khi nói chuyện vài câu, lai lịch của Lạc Định hoàn toàn bị bại lộ. Thấy Lạc Định lo lắng nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh, Âu Dương Nhã bắt đầu quan tâm, sau đó hai người trao đổi thông tin liên lạc và gặp nhau nhiều lần, Âu Dương Nhã bắt đầu đưa muốn đưa anh lên giường, và lần nào Lạc Định cũng từ chối, lấy lí do kỹ năng của Âu Dương Nhã không đủ Âu Dương Nhã ngạc nhiên, anh ơi, em có thiện chí giúp anh nói lời tạm biệt với việc còn trinh, em không muốn đυ. anh, mà là anh đυ. em, anh muốn diễn kịch làm gì như một cậu bé ngoan à.

Cuối cùng, Lạc Định không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nói với Âu Dương Nhã rằng anh có cùng vị trí trên giường với anh ta. Âu Dương Nhã nói rằng điều đó thực sự lãng phí, nhưng anh ấy vẫn từ bỏ kế hoạch đưa anh lên giường một lần nữa, nhưng kêt từ đó hai người đã trở thành bạn tốt vì điều này.

Ở chung vài năm, Âu Dương Nhã phát hiện Lạc Định từ chối tất cả những người đến bắt chuyện với mục đích lên giường, một gay như vậy đặc biệt là một gay có điều kiện tốt, Âu Dương Nhã cảm thấy anh thật sự rất tốt đã kết giao được với một người bạn độc đáo.

Anh ấy cũng nghĩ đến việc giới thiệu đàn ông cho Lạc Định nhưng Lạc Định nói rằng chỉ cần bạn bè là được, chỉ cần đi ngủ là xong. Vì vậy, cho đến nay, sau 6 năm quen nhau, Lạc Định, 28 tuổi vẫn còn độc thân và là một trinh nữ.

Trên thực tế, không phải Lạc Định không có nhu cầu tìиɧ ɖu͙©, anh ấy có thể được coi là một người đàn ông khỏe mạnh cả về thể chất lẫn tinh thần. Tuy nhiên, phần thân dưới của Lạc Định có điều gì đó kỳ lạ khác với người thường, kể từ khi anh ấy trở nên nhạy bén, ngay cả cha mẹ nuôi của anh ấy cũng chưa từng nhìn thấy phần thân dưới kỳ lạ của anh.

Chính vị trí đặc biệt này đã khiến Lạc Định từ chối tất cả những ai có ý định với mình, khi ham muốn đến thì tự tay giải quyết hoặc dội gáo nước lạnh dập tắt. Dù sao một mình cũng có thể sống tốt, thỉnh thoảng có thể tán thưởng mỹ nam, Lạc Định đối với những thứ này tương đối cởi mở.

Ban đầu, Lạc Định không định ra ngoài chơi hôm nay, nhưng anh ấy đã nhận được một cuộc gọi từ Âu Dương Nhã trước khi tan sở, nói rằng Tiết Minh Lượng chủ sở hữu của "Sakura" và người yêu Thái Hiểu của anh ấy sẽ tổ chức một buổi tiệc đơn giản buổi lễ để công khai mối quan hệ của họ. "Sakura" tối nay "Nó chỉ mở cửa cho bạn bè của họ và miễn phí.

Âu Dương Nhã tình cờ có chút tình bạn với Tiết Minh Lượng, vì vậy anh ấy đã rủ Lạc Định tham gia cuộc vui. Đây thực sự là một sự kiện hạnh phúc, một đôi đồng đội đã tìm thấy tình yêu đích thực của nhau, Lạc Định cũng muốn gửi lời chúc phúc cho chính mình, sau bữa tối, Lạc Định tự chăm sóc bản thân và đi đến quán bar.

Là một người nổi tiếng trong giới, Tiết Minh Lượng có khá nhiều bạn bè, vì vậy "Sakura" tối nay rất sôi nổi, Lạc Định đi theo Âu Dương Nhã đến nâng ly chúc mừng hai người dẫn chương trình, sau đó Âu Dương Nhã ngồi một mình trong một gian hàng trong góc sau khi đã đi chào những người bạn khác.

Mặc dù theo một ý nghĩa nào đó, đây được coi là lễ cưới của ông chủ, nhưng rất nhiều người có mặt không chỉ đến chúc phúc mà còn lên kế hoạch nhân cơ hội này để tìm người qua đêm. Lạc Định, người thường xuyên đến "Sakura" trong 5 năm qua nhưng chưa từng thành công với ai, cũng trở thành mục tiêu của một số người, anh có chút bất lực, định đứng dậy đi vào phòng tắm để trốn tránh.

Lúc đi ngang qua giữa sân, đột nhiên có một bóng người lao tới, Lạc Định không kịp né tránh đã bị người đó đυ.ng phải, người đó nồng nặc mùi rượu, hiển nhiên là đã uống say, Lạc Định vô thức đưa tay ra đỡ lấy cơ thể đang xụi lơ của người đàn ông đó ôm vào. Nhìn thấy cảnh này, một người khác tiến lên, Lạc Định nhìn kỹ hơn, hóa ra là nhân vật chính của đêm nay, Tiết Minh Lượng, ông chủ của "Sakura".

Anh thấy anh ta lịch sự nói với Lạc Đinh: “Thật xin lỗi, Lư Mặc uống say, vô ý va vào anh sao?” Nhưng gã say lại khoác vai Lạc Định thản nhiên nói: “Đừng lo cho tôi, anh đi đi, để cái này…” Anh dừng lại, nhướng mi nhìn Lạc Định, “Anh đưa tôi về phòng đi.”

Tiết Minh Lượng nghe thấy những lời này có chút xấu hổ nhìn Lạc Định, Lạc Định vẫn còn đắm chìm trong sự ngạc nhiên khi anh ấy đang ôm Lư Mặc, phải mất một lúc để hoàn hồn, và sau khi nghĩ lại, cũng không có gì để làm, vì vậy anh ấy nói với Tiết Minh Lượng: "Anh có thể chơi đi, tôi sẽ đưa anh ấy đến đó, tôi biết phòng ở đâu." Thấy bạn mình khăng khăng, Tiết Minh Lượng không còn cách nào khác ngoài việc cảm ơn Lạc Định, vì vậy Lạc Định đi về phía sau quán bar với một người đàn ông to lớn trong vòng tay.

Đang đi giữa chừng, Lạc Định nhớ tới vừa rồi Lục Mặc đã nói chính xác họ của mình, anh có chút kinh ngạc, muốn hỏi Lục Mặc, lại phát hiện người này tựa hồ đã ngủ say, toàn bộ đều không có. Sức mạnh của cơ thể anh ta dồn vào anh, nặng chết người, nếu anh không luyện tập cơ thể trước đó, có lẽ cả hai sẽ ngã xuống đất, khó trách Lư Mặc đã chọn anh làm người bảo vệ .

Lư Mặc này thực sự là một người nổi tiếng trong "Sakura", không chỉ bởi vì anh ta có điều kiện cá nhân tốt và là bạn thân của ông chủ Tiết Minh Lượng mà còn bởi vì trong giới có tin đồn rằng anh ta rất giỏi trên giường, và mọi thứ anh ấy đã làm với anh không tệ.

Hơn nữa, Lư Mặc dường như chưa bao giờ có mối quan hệ bền chặt với bất kỳ ai, giống như ngọn cỏ trên núi cao, dù sao thứ bạn không thể có được luôn là thứ tốt nhất. Cho nên bây giờ trực tiếp cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của danh nhân này phả vào cổ mình, Lạc Định vẫn không khỏi có chút kích động trong lòng.

"Sakura" không chỉ là địa điểm rộng rãi trong quán bar mà còn có cơ sở vật chất đầy đủ, phía sau quán bar có một số phòng dành cho những vị khách sẵn sàng trả giá cao để nghỉ ngơi. Tuy nhiên, với tư cách là bạn của ông chủ, Lư Mặc đã được một phòng độc quyền miễn phí cho mình.

Cuối cùng sau khi đưa được người đàn ông đến cửa phòng, Lạc Định muốn hỏi Lư Mặc chìa khóa nhưng anh ta không trả lời, vì vậy anh nói rằng anh xin lỗi và lục tung túi của người đàn ông say rượu, và nhanh chóng tìm thấy một đống chìa khoá một trong số đó là Có logo "Sakura" rõ ràng ở trên cùng.

Trên thực tế, đây là lần đầu tiên Lạc Định bước vào phòng dành cho khách "Sakura", căn phòng tuy nhỏ nhưng bài trí khá trang nhã, Lạc Định đóng cửa lại, đặt người nằm ngang trên chiếc giường đơn.

“Hừ… mệt quá.” Lạc Định thẳng người lên hít một hơi, tiết trời tháng sáu nóng nực toát mồ hôi.

Lúc này, chỉ có nửa người trên nằm trên giường, nhưng người đàn ông đặt hai chân xuống đất khẽ cử động và phát ra những âm thanh khó chịu.

Lạc Định liếc hắn một cái, thở dài nói: “Được, thỉnh Phật về Tây.” Nói xong cúi người giúp Lục Mặc cởi giày chỉnh tề, sau đó nhấc cặp chân dài kia lên, di chuyển anh ta lên giường, nhân tiện đặt đầu lên gối.

Bây giờ Lục Mặc cuối cùng cũng nhíu mày, Lạc Định kéo một chiếc ghế đẩu bên cạnh giường ngồi xuống, nhìn người đàn ông trên giường. Khuôn mặt của Lư Mặc thực ra không đặc biệt đẹp trai, nói thật ra thì nó phải thuộc về tướng mạo tốt và có chút anh hùng, nhưng có lẽ vì năm tháng mưa gió nên cảm thấy anh ấy tràn đầy sức hấp dẫn, hơn nữa anh ấy còn đặc biệt tốt ại kung fu trên giường theo tin đồn, Âu Dương Nhã nói rằng có khá nhiều người theo đuổi anh ta.

Nhìn Lục Mặc nằm trước mặt mình, ngủ không phòng bị và phó mặc cho người khác, Lạc Định đột nhiên cảm thấy lòng hiếu kỳ dâng trào, không biết phía dưới người đàn ông như thế này sẽ trông như thế nào, chẳng lẽ là phóng đại trong văn hóa? đồn?? người 20 cm? Anh thực sự muốn xem một chút ...

Ngay khi ý tưởng này xuất hiện, Lạc Định bất giác bắt đầu di chuyển. Vì hoàn cảnh đặc biệt của bản thân, có thể cả đời vẫn còn trinh, nhưng khi đột nhiên có cơ hội nhìn ngắm bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© số 1 được săn đón như vậy,Lạc Định không thể ngồi yên. Nếu không... Sau này làm gì có cơ hội đúng không?

"Lục tiên sinh? Lục Mặc anh còn tỉnh sao?" Lạc Định đầu tiên thấp giọng kêu vài câu, thấy nam nhân không có phản ứng, liền đi tới nhẹ nhàng đẩy thân thể Lục Mặc mấy cái, nhưng là vẫn không có phản hồi Bây giờ Lạc Định ngừng lo lắng, anh ấy chắc chắn đã say chết, vì vậy anh phải nhanh lên.

Đây là lần đầu tiên Lạc Định cởϊ qυầи của đàn ông khác, Lạc Định vẫn còn khá hồi hộp, anh cố hết sức để động tác tay đủ nhẹ nhàng, sau khi kéo khóa quần ngoài xuống, thứ hiện ra trước mặt Lạc Định là một chiếc quần sịp màu xám với một khối thịt mềm bọc bên trong.

Với một sự căng thẳng và mong đợi không thể giải thích được, Lạc Định hoàn toàn chú ý đến nội dung trước mặt, gần như quên mất rằng anh ta đang nhìn trộm bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của người khác mà không được phép. Anh khẽ dùng tay xé toạc chiếc qυầи ɭóŧ để lộ ra bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© thật bên trong, một cảm giác thất vọng tràn ngập trong lòng, anh không khỏi thầm nhủ: “À, hình như chẳng có gì hơn thế. Thật là có tiếng nhưng không có miếng."

Lúc này, Lục Mặc vốn muốn Lạc Định giúp anh ta rời khỏi đó , nhưng cuối cùng cũng không chịu nổi nữa, anh ta cho rằng người này ở trong quán bar bình thường có tiếng tốt, sau khi đưa anh về xong, tự nhiên sẽ rời đi.

Nhưng không phải vậy mà còn nhìn lên nhìn xuống và nói rằng bảo bối của anh ta "có tiếng không có miếng"?!. Giữa lúc Lạc Định kêu lên, Lục Mặc đột nhiên đứng dậy, vươn tay nắm lấy cổ áo của anh hướng bên giường đi tới, hai người tạo thành tư thế chồng lên nhau.