Chương 5

Đôi mắt này khi mới gặp tôi cảm thấy cực kỳ đẹp, giờ nhìn lại thấy cũng chỉ thế thôi.

Không sáng không trong bằng tuyết ở Hy Nhĩ.

Tôi nở nụ cười mỉa mai.

“Anh có chạm vào cô ta hay không không liên quan đến việc anh đã thối nát. Bùi Kỳ, anh biết giới hạn của tôi mà.”

Tôi quay đầu bỏ đi, phía sau, Bùi Kỳ không đứng thẳng nổi, cả người lắc lư hai lần.

Diệp Thư vội vàng tiến lên đỡ anh ta.

Bùi Kỳ, sớm biết có hôm nay, hà tất lúc trước phải vậy?

Ngay khi anh để cho người khác có cơ hội chen vào mối quan hệ này, chúng ta đã kết thúc rồi.

Giờ anh có làm gì cũng thật nực cười.

Tình cảm tám năm, mắt tôi không chứa nổi một hại bụi.

Tôi ngồi chuyến bay trở về ngay trong đêm, dọn đồ ra khỏi nhà.

Bùi Kỳ gọi cho tôi vô số cuộc điện thoại.

Tôi chặn mọi phương thức liên lạc của anh ta, đổi số điện thoại mới.

Tôi yêu Bùi Kỳ, nhưng chỉ yêu một lần thôi.

Sau đó, tôi ngồi xuống bàn, lấy bút máy, mở nhật ký ra.

【Hôm nay, mình với Bùi Kỳ chia tay hoàn toàn.】

Thật ra tôi cũng giấu anh ta một chuyện.

Ba tháng trước, tôi phát hiện mình bị bệnh.

Tôi thường xuyên mất ngủ, hay bồn chồn, những ký ức trong đầu dần dần mất đi.

Tôi chuẩn bị quyển nhật ký này để tự nhắc nhở bản thân.

Tôi giấu Bùi Kỳ, một mình đến bệnh viện khám.

Bác sĩ nói tôi mặc một hội chứng mất trí nhớ cực kỳ hiếm gặp, được tạm gọi là “đánh mất thời gian”.

Hiện nay khoa học vẫn chưa thể giải thích hội chứng này, triệu chứng đầu tiên là cơ thể tôi sẽ trẻ lại.

Ngược lại, trí nhớ sẽ dần dần mất đi.

Kết quả xấu nhất là tôi có thể ch.ế.t.

Trước đây, tôi lo lắng rằng một ngày nào đó mình sẽ không nhớ được những kí ức ở Hy Nhĩ.

Giờ đây, Bùi Kỳ đã biến tình cảm giữa chúng tôi thành hư vô.

Tôi không cần anh ta nữa.

Anh ta không xứng với tình yêu tám năm qua của chúng tôi.

✿﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏✿

Tiểu An: Lúc đầu tui để ngôi thứ 3 nữ chính gọi Bùi Kỳ là anh, sau khi phát hiện bị phản bội thì đổi thành anh ta. Tui cố tình để vậy chứ không phải nhầm lẫn nha

Chứng mất trí nhớ đặc biệt này cũng không hẳn là tệ.

Ngoài vấn đề mất dần đi ký ức, ít nhất di chứng trên cánh tay tôi đã hồi phục được một chút.

Tôi mất 8 năm chữa khỏi tâm bệnh của chính mình.

Cuối cùng cũng có thể mang những hình ảnh đẹp nhất của Hy Nhĩ đến với mọi người.

Dù sao Bùi Kỳ vẫn có chút thế lực, sau khi tôi cắt đứt toàn bộ liên lạc, anh ta vẫn tìm được đến chỗ ở mới của tôi.

Quầng mắt anh ta thâm đen, thần sắc tiều tụy như đã lâu không ngủ ngon giấc.