Chương 11-2: Không phải con người

Khalida im lặng một lúc, cô ta phát hiện ra lỗ hổng trong phán đoán của mình——

Một con vật nhỏ bé có thể ném vào miệng giếng rộng nửa mét có thể to đến mức nào, sao nó có thể tạo ra lượng nước nhiều nhanh đến vậy?

Chẳng lẽ là vài động vật nhỏ đang hợp tác với nhau sau? Cho nên mới ngập nước thành từng tầng như vậy?

Trong lúc Khalida đang suy nghĩ, nam chủ nhà đã phát biểu ý kiến: “Rất xin lỗi, những gì cô nói không chính xác. Hai tháng trước chúng tôi đã lấp cái giếng khô đó rồi, hơn nữa ban đầu chúng tôi đã thuê máy dò chuyên nghiệp, không có xác động vật nào ở đáy giếng cả.”

Khalida không nói thêm gì, xoay người ra khỏi phòng.

Nhà ngoại cảm thứ hai là Bernie.

Đây là một ông cụ hơn bảy mươi tuổi, tóc bạc da mồi, nhưng khuôn mặt vô cùng hiền hậu.

Bernie là một nhà ngoại cảm nổi tiếng ở nước M, sở trường đồng cảm, ông cụ có thể phát hiện chính xác trạng thái tâm lý của người cầu cứu, đồng cảm với mọi suy nghĩ của người cầu cứu.

Ông cụ không lấy gì cả, thong dong ngồi xuống trước mặt cậu bé: “Tôi rất đồng cảm với con người và vật thể bị ma quỷ phụ thể.”

“Hiện giờ tôi không cảm nhận được bất kỳ cảm xúc nào trên người vật chết, cho nên hôm nay ở đây không có vật thể nào bị ma quỷ phụ thể.”

“Vận hạn của con không liên quan gì đến những đồ vật ở đây, cậu bé, hãy nắm lấy tay ông.”

Có lẽ vì ông cụ thực sự trông rất hiền lành, cậu bé không hề bất kỳ có chút kháng cự nào nắm lấy tay ông cụ.

Cộng tình giả nhắm mắt, như thể cảm nhận được điều gì đó, ông cụ chậm rãi nói:

“Con rất sợ hãi, cũng rất căng thẳng, đừng sợ, hiện giờ hãy nhớ lại những gì đã xảy ra với con.”

[Ông cụ thật hiền từ QAQ], [Ông cụ thật ấm áp.]

[Haiz, làm tôi nhớ đến ông tôi.]

[Ông ấy chính là nhà ngoại cảm nói rằng cảm nhận được “Cảm xúc hưng phấn” trên người búp bê, cảm thấy ông ấy rất lợi hại.]

Nhưng câu nói này hiển nhiên làm cho cậu bé nghĩ đến điều gì không tốt, thân thể cậu bé run rẩy kịch liệt, mẹ cậu bé nhanh chóng vỗ vai cậu trấn an.

Khi tâm trạng của cậu bé ổn định lại, ông cụ mới chậm rãi nói: “Trên người con có rất nhiều nước, mỗi khi đêm đến con đều rất sợ hãi, con nghĩ mình sẽ chết đuối."

Một đoạn video nhỏ chiếu lên phòng livestream, hình ảnh cậu bé với thân hình sưng phù, đôi môi tím tái, mắt đỏ ửng đầy tia máu.

“Khó thở, cả đêm không dám ngủ, nhưng nửa tháng trước mọi chuyện càng trở nên tồi tệ hơn.”

Khi cảm nhận được ngày càng nhiều cảm xúc và hình ảnh, ông cụ che trán: “Ngay cả khi con không ngủ, vết nước cũng sẽ rỉ ra khỏi cơ thể vào ban đêm, có mùi rất tanh khiến con muốn nôn.”

Cả người cậu bé cứng đờ, ông cụ lúc này cũng không đồng cảm nữa mà ôm lấy cậu bé.

"Xin lỗi đã bắt con nhớ lại những chuyện này."

Cậu bé không ngừng run rẩy, mẹ cậu bé rõ ràng trở nên lo lắng: "Ông bảo con trai tôi nhớ lại những chuyện này, vậy ông có biện pháp nào không?"

Ông cụ đứng dậy cúi đầu xin lỗi. "Thật xin lỗi, tôi còn tưởng rằng sẽ nhìn ra nguyên nhân, nhưng bị vướng vào những chuyện này cũng không phải là vô duyên vô cớ, nhưng thật xin lỗi, tôi thật sự không tìm ra được."

Cậu bé căng thẳng đến mức trí nhớ hỗn loạn, chưa kịp tìm ra nguyên nhân thì tinh thần đã cạn kiệt.

[Không phải? Thái độ của phụ huynh có thể tốt hơn không, nhiệm vụ chỉ có thế này, cô ta cũng không thể bắt ép ông nội ngừng làm nhiệm vụ.]

[Haiz, từ góc độ phụ huynh tôi có thể hiểu được, dù sao thì ông ấy cũng không có thật sự đưa ra giải pháp, thậm chí còn không nói cho ra được nguyên nhân.]

Cậu bé hồi phục lại cảm xúc mất một lúc lâu, tổ chương trình mới gọi nhà ngoại cảm tiếp theo.

Nhà ngoại cảm thứ ba lên sàn là Leno.

Chiếc mặt nạ mỏ chim che kín khuôn mặt của anh ta, bởi vì trang phục có chút đáng sợ, cộng với ánh sáng mờ ảo trong phòng, trong phòng livestream nhất thời không ai nói chuyện.

Alena vô thức mím đôi môi khô khốc, Leno luôn mang đến cho cô ấy một cảm giác khủng khϊếp, cảm giác này rất giống với cảm giác mà một thầy tà thuật đã cho cô ấy mùa trước.

Khi Leno bước vào, anh ta không hề nói nhảm, trực tiếp nhỏ một giọt máu lên lòng bàn tay của cậu bé, sau đó cẩn thận quan sát hình dạng của giọt máu.

Sau khi quan sát mất không bao lâu, Leno đi đến kết luận: "Các người đã bị nguyền rủa."

"Đối tượng của lời nguyền có một mối hận thù rất lớn đối với các người."

Leno từng học theo một bậc thầy về cổ thuật, cho nên anh ta rất nhạy cảm với lời nguyền.

“Hơn nữa.” Leno nhìn gia đình ba người, quả quyết nói: “Người hạ lời nguyền không phải là con người.”

Vẻ mặt của ba người đột nhiên thay đổi: “Không, không phải con người?”

“Đúng vậy.” Leno nhìn đi chỗ khác, anh ta đứng lên và nói: "Để tránh bị trả thù, tôi sẽ không nói nhiều đâu."

"Chắc hẳn các người đã tiếp xúc với rất nhiều loài động vật phải không? Tôi cảm nhận được trong người các người có rất nhiều năng lượng hỗn loạn."

“Thứ hạ lời nguyền với các người là một sinh vật rất thông minh, một loài linh trưởng, loài động vật có vυ", hãy nghĩ xem liệu các người có xúc phạm những sinh vật đó hay không."

[Tôi đoán bừa là voi, vòi voi có thể phun ra rất nhiều nước.]

[Loài linh trưởng, khỉ đột có được coi là linh trưởng không?]

[Tất nhiên là có tính. Vậy có lẽ cô gái mèo nói đúng, một số loài động vật nhỏ cũng rất có tính người.]

[Không, câu hỏi đặt ra là làm thế nào họ có thể tiếp xúc được với những loài động vật như voi và đười ươi??]

Lúc này, trong phòng livestream đột nhiên đăng ảnh chụp màn hình của một tờ báo, đó là tin tức từ hai năm trước——

"Do quản lý kém, sở thú đầu tiên ở Hải Thành chính thức tuyên bố đóng cửa. Các loài động vật trong công viên tạm thời không thể sắp xếp ổn thỏa, hy vọng rằng sẽ có những sở thú có ý định thu nhận có thể liên hệ kịp thời với nguyên lãnh đạo của sở thú, Hanson Yales.”

***Thấy hay thì cmt hoặc đề cử ủng hộ team tụi mình với nhé>