Chương 2-2

8

Khu dân cư Tây Khang nơi Trình Ấu Ấu sống nằm trong một khu học chánh rất tốt, tất cả người dân sống ở đây đều vì môi trường giáo dục tốt. Trường tiểu học Xuân Phong, trường trung học trực thuộc Đại học Nam Quảng, trường trung học Cao Trung đều là những trường học xuất sắc và danh tiếng gần đó.

Ngay cả bố mẹ gặp nhau cũng quan tâm đến điểm số. Chỉ có Trình Ấu Ấu có phong cách riêng, phong cách làm càn không kiêng kể ai vang danh cả khu Tây Khang này.

Có thể nói, cả Trịnh Giai và Trình Tế đều tốt nghiệp trường danh tiếng. Một người có bằng cử nhân, thạc sĩ, tiến sĩ, hiện là bác sĩ tại Bệnh viện Mắt tỉnh; người còn lại đã nhảy lớp 3 lần liên tiếp, đoạt giải Olympic Toán và làm giáo sư ở Đại học Nam Quảng, nhưng hai người đã sinh ra một...đứa trẻ hư hỏng như Trình Ấu Ấu.

Trước khi Trình Ấu Ấu trở về nhà, cậu đã dặn Tạ Ngộ không được nói cho bố mẹ biết kết quả bài thi, nhưng.....xếp hạng lớp đã được thông báo ở nhóm phụ huynh.

Trình Ấu Ấu vừa mở cửa liền biết tình thế nghiêm trọng, rón rén lẻn vào nhà.

“Ba” đèn bật sáng. Trình Ấu Ấu sững sờ tại chỗ, trong tay vẫn cầm đôi dép.

Trịnh Giai và Trình Tế ngồi trên sofa, vẫy tay với cậu, mỉm cười nói: "Lại đây, Ấu Ấu."

Trình Ấu Ấu run rẩy nói: "Ba... Ờ...Mẹ...buổi tối tốt lành."

"Tốt lành.. tốt cái đầu con ấy! Con lại đây cho mẹ! Lần này toán được 30 điểm! Chuyện này là sao hả?"

.........

"Huhuhu.....huhuhu Tạ Ngộ" Trình Ấu Ấu nức nở trong điện thoại: "Truyện tranh của tờ bị tịch thu hết rồi huhu."

"Tớ muốn đến nhà cậu ngủ. Tớ không để ý tới họ nữa, còn nói không ép tớ học....."

Đêm đó, Trình Ấu Ấu ôm chăn gối tới. Hai người chen chúc trên giường nhỏ của Tạ Ngộ, trên đầu là những ánh sao lấp lánh của đèn ngủ, Tạ Ngộ kể cho cậu nghe cậu chuyện thần thoại Hy Lạp, về Zeus và thần mặt trời Apollo

"Vậy tớ là thần gì?" Trình Ấu Ấu không vui, cứ trốn trong chăn.

"Cậu là thần Aphrodite."

"Là thần gì?"Cậu chui khỏi chăn, đôi mắt sáng lên, tò mỏ hỏi.

"Thần trí tuệ đó."Tạ Ngộ nhắm mắt lại, như buồn ngủ.

Quả nhiên, Trình Ấu Ấu rất nhanh vui vẻ trở lại.

"Cậu đang khen tớ thông minh sao?"

Thật lâu về sau, Trình Ấu Ấu mới biết Athena mới là thần trí tuệ.

Còn Aphrodite là hiện thân của tình yêu và sắc đẹp.

9

Trình Ấu Ấu đổ bệnh.

Trong ấn tượng của Tạ Ngộ, Trình Ấu Ấu không hay bị bệnh, lần lớp 5 đó là nghiêm trọng nhất.

Mùa đông năm đó đến rất nhanh và rất lạnh. Trận tuyết đầu mùa rơi rất sớm, tuyết rơi làm đường đóng băng, anh cùng Trình Ấu Ấu đến trường phải vô cùng cẩn thận.

Khi Trình Ấu Ấu đi bộ, cậu thích tung tăng nhảy nhót, trò chuyện vui vẻ sẽ đạp lộc cộc hoặc nhảy lên. Tay phải Tạ Ngộ nắm chặt tay trái của cậu, sợ cậu ngã xuống.

Bởi vì trời lạnh, hai người đều quấn khăn quàng cổ, đeo găng tay, cảm giác lông xù chồng lên, rõ ràng là mùa đông nhưng lại nóng đến chảy mồ hôi.

Hôm đó, nóng đến mức Trình Ấu Ấu cởϊ áσ khoác ra ngay khi mới vào lớp. Mặc dù Tạ Ngộ đã nói với cậu như vậy sẽ bị bệnh đó, nhưng Trình Ấu Ấu không nghe, thậm chí trong giờ ra chơi chạy xuống lầu chơi ném tuyết.

"Thân thể tớ...Siêu khỏe mạnh!" Cậu nói thế đấy.

Nhưng kết quả không phải như thế.

"Nay Ấu Ấu bị sốt rồi, Tiểu Ngộ đi học một mình nhé."

Tạ Ngộ nghĩ, mặt mình nhất định vô cũng lo lắng. Bằng không Trịnh Giai sẽ không mời anh vào xem Ấu Ấu mới đi học.

Trình Ấu Ấu trốn ở góc giường, bởi vì sốt cao, hơi thở khi ngủ nóng vô cùng, cậu co rúm lại, khóe mắt còn có vệt nước mắt.

Em bé mỏng manh chắc bởi vì uống thuốc mới khóc nhỉ. Tạ Ngộ im lặng nghĩ.

Lần này, đường đến trường dài vô cùng, thời tiết lạnh lẽo, trên đường chỉ có vài học sinh vọi vàng vào lớp.

Tuy rằng thường ngày thấy Trình Ấu Ấu ríu rít không ngừng như chim sẻ, nhưng mà, Tạ Ngộ nhìn tay mình, chim sẻ không ở đây thật trống vắng. Về cho cậu đi bác sĩ đi, có thể chữa cho cậu...

Chắc là mai sẽ khỏe thôi đúng không? Trong đầu anh cứ nghĩ về Trình Ấu Ấu suốt quãng đường.

Buổi tối về nhà, cặp sách anh chưa kịp dẹp, đã gõ của nhà Trình, nhưng trong nhà không có chim sẻ tung tăng Trình Ấu Ấu, không có âm thanh vui vẻ, chỉ có Trình Tế đi lấy đồ.

"A,..Tiểu Ngộ, Ấu Ấu nằm viện không về nhà. Mấy ngày nữa, con phải đi học một mình rồi, chờ Ấu Ấu hết bệnh sẽ đi cùng con nhé."

Sắc mặt Tạ Ngộ khó coi.

"Không cần lo lắng đâu, Tiểu Ngộ." Trình Tế vỗ đầu anh.

9

Tuy nói là không cần lo lắng, nhưng Trình Ấu Ấu sốt cao mãi không ngừng, chuyển thành viêm phổi.

Cậu nằm viện.

"Tạ..Tạ Ngộ." Đôi mắt Trình Ấu Ấu sưng đỏ chắc vì khóc mấy ngày, nước mắt lưng tròng nhìn Tạ Ngộ.

"Lần sau không cho tùy tiện cởϊ qυầи áo." Tạ Ngộ từ của phòng chạy tới, nghiêm túc nói. Anh mở balo căng phồng ra, lấy biến thân kí của bộ phim hoạt hình nổi tiếng gần đây và một gấu bông nhỏ: " Cho nó chăm sóc cậu, không cần phải sợ nữa."

Đã lớp 5, nhưng Trình Ấu Ấu vẫn sẽ vì mấy đò vật nhỏ này mà kinh ngạc với kích động. Nhìn Trình Ấu Ấu đang vui vẻ hơn, Tạ Ngô thầm nghĩ.

Nhưng Ấu Ấu từ trước giờ là người có vết sẹo lành sẽ quên đau.

Trình Ấu Ấu vì sốt mặt mày đỏ bừng, cùng với Trình Ấu Ấu quật cường cởϊ áσ khoác xuống chơi tuyết trung hòa lên nhau.

Cậu đã cao lớn, nhưng bộ dạng không nghe khuyên bảo vẫn y như hồi còn nhỏ.

"Trình Ấu Ấu mặc áo khoác vào."

"Tớ không cần mà."

Đôi mắt Trình Ấu Ấu đảo qua đảo lại, như đang trầm tư suy nghĩ.

"Vậy mời cậu ăn lẩu với mousse xoài nhé."

"Được thôi."

Đây là lần thứ hai trong ấn tượng của Tạ Ngộ, Trình Ấu Ấu sinh bệnh.

Nhưng anh vẫn không làm gì được.

10

"Tạ Ngộ, Tạ Ngộ, Tạ Ngộ, Tạ Ngộ, Tạ Ngộ!" bởi vì bị cảm, giọng Trình Ấu Ấu nhão nhão dính dính, sát thương của làm nũng cũng tăng cao.

Nhưng Tạ Ngộ không để ý tới, "Tớ sẽ không giúp cậu làm bài tập đâu, cậu bị bệnh cũng không thể." lần trước dì Trịnh Giai tức giận, phạt không cho hai người không đi học chung. So với Trình Ấu Ấu nghỉ chơi linh tinh thì không thể thấy Trình Ấu Ấu càng khó chịu hơn.

Trình Ấu Ấu ôm lấy mặt, chán nản năm trên bàn: "Sao vậy.... Mỗi lần bị bệnh, cậu cũng không giúp làm bài tập. Đáng giận. Tạ Ngộ, tớ muốn nghỉ chơi với cậu."

"Xem đề này nè." Anh vừa nói, vừa đút dưa cho Trình Ấu Ấu: " Mở miệng ra nè, a."

Trình Ấu Ấu quay đầu đi.

"Tớ mới mua truyện tranh, đồ chơi, viết nhanh lên, khỏe nhanh lên, chúng ta cùng nhau chơi."

"Trình Ấu Ấu, Trình Tiểu Ấu, Trình dưa ngốc...."Tạ Ngộ chọc má cậu, nắm tóc cậu, cậu thỏa hiệp: "Được thôi."

"Cậu muốn làm gì?"

"Truyện----Tranh----Trò-----Chơi------Đều----Không---Đủ." Trình Ấu Ấu chán nản, kéo dài giọng.

"Vậy-----Cậu------Muốn------Gì?" Tạ Ngộ rất phối hợp.

"Muốn----Đi----Xem------Phim." Trình Ấu Ấu quay đầu, nhìn chằm chằm.

Tạ Ngộ giơ tay đầu hàng: "Được thôi."