Chương 4

14

Đặt vấn đề: "Nếu lỡ sau này bạn chợt nhận ra mình có tình cảm với trúc mã thì tương lai sẽ như nào?" thì Tạ Ngộ sẽ trả lời là: "Như thường thôi." Hai người họ cùng nhau lớn lên, giống như hai cây táo đối mặt sống với nhau hằng ngày, thích thì có sao đâu? Chỉ là một cây táo thích một cây táo và muốn cùng cây táo đó đâm hoa kết trái.

Nghĩ vậy, Tạ Ngộ im lặng xoay người, bởi Trình Ấu Ấu đang cởϊ áσ, chuẩn bị thay đồ ngủ.

"Tạ Ngộ, cậu có nghe không?" Trình Ấu Ấu quay người lại, Tạ Ngộ đang đối mặt với tường.

"Tạ Ngộ?"

Tạ Ngộ lui về sau hai bước, ho khan, đưa tay đỡ vai cậu.

Trình Ấu Ấu nhìn anh chằm chằm, tiến lại gần: "Gần đây cậu cứ sao sao í."

"Sao lại nói thế?" Tạ Ngộ rút tay về, nhưng Trình Ấu Ấu vẫn tiến tới áp sát anh, "Cậu.. Sao tim cậu đập nhanh thế?"

"Vì tớ thích cậu đấy." Nhịp tim vẫn đập như điên, Tạ Ngộ cực kỳ bình tĩnh bởi anh biết Trình Ấu Ấu chỉ----

Trình Ấu Ấu ôm chặt Tạ Ngộ, vao hứng trải lời: "Tớ cũng thích cậu!!"

"Nhưng sao cậu đột nhiên sến quá vậy, sau này đừng thế nữa." Cậu chớp mắt, đấm vào ngực anh.

Lại đấm anh vài phát.

Đây là hành động mà cậu mới học được từ mấy bộ phim mới xem gần đây, bởi cậu thấy hành động vô cùng có tính người giữa anh hùng và mấy người bạn sau cuộc phiêu lưu.

Tạ Ngộ thầm nghĩ, Trình Ấu Ấu có lẽ không bao giờ thay đổi trong suốt quãng đời còn lại.

15

"Tạ Ngộ gần đây nói thích tôi rất nhiều lần, cậu ấy bây giờ vừa kỳ vừa sến. Chắc có lẽ thấy nhân duyên của tôi tốt quá nên sợ đánh mất tôi chứ gì?"

"Trình nấu ăn của ba tôi càng ngày càng tiến bộ rồi, ngày mai tôi phải ăn 6 cánh gà chiên a~~"

"Bài tập khó quá đi à, bữa nay Tạ Ngộ nói muốn học cùng trường cấp 3 với tôi, cậu ấy còn muốn bắt tôi nghiêm túc học tập nữa."

Trong nhật ký hôm nay, Trình Ấu Ấu viết từng đoạn như thế, viết xong, cậu đóng quyển sổ lại. Tắt đèn ngủ, bóng tối nhanh chóng bao quanh cậu, Trình Ấu Ấu vùi mình sâu trong chăn, rất nhanh tiến vào mộng đẹp.

Tạ Ngộ đèn đối diện đã tắt, anh nghĩ chắc Trình Ấu Ấu đang ôm gối ôm hình quả cà tím quan trọng nhất của cậu, vùi mình trong chăn ngủ say. Cơ thể cậu chìm nổi theo hơi thở, mơ thì sẽ phát ra vài tiếng mớ ngọt ngào.

Tạ Ngộ gấp sách ngoại khác lại, cũng tắt đèn đi ngủ.

16.

Đại hội thể thao, Tạ Ngộ và Trình Ấu Ấu cùng nhau đăng ký chạy tiếp sức, 800 và 200.

Mồ hôi óng ánh dưới ánh mặt trời, đôi mắt Tạ Ngộ rời xuống yết hầu đang nhấp nhô của Trình Ấu Ấu, cậu mới chạy xong vòng loại, uống một lượt nửa chai nước.

Tạ Ngộ thu lại ánh mắt. Anh biết mình cần phải cảnh giác tránh làm nổ quảng bóng trong người vì ham muốn quá độ.

Trong ba ngày qua, tiếng cổ vũ do lớp trưởng phát cho các thành viên ủy ban văn nghệ như bông tuyết bay đến đài phát thanh của trường, tên của Tạ Ngộ và Trình Ấu Ấu liên tục được nhắc đến. Mỗi khi nghe được một bài cổ vũ mình, Trình Ấu Ấu đều ngẩng đầu lên, ngượng ngùng né tránh. Trong mắt người khác, cậu và Tạ Ngộ gần như kề vai sát cánh, thì thầm tràn ngập sự thân mật: “Cậu nghe, tớ nhiều hơn cậu một bài cổ vũ lận đó.”

Tạ Ngộ nhìn cậu, cùng nhau cười, anh đưa tay lau đi những giọt mồ hôi rơi trên tai và trên má cậu. Tất cả họ đều biết rằng mồ hôi đều có vị mặn.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của Trình Ấu Ấu, Tạ Ngộ tự nhiên thu tay lại: "Cậu từ xưa đến nay đều rất lợi hại."

Thầy giáo phụ trách truyền thông của trường cầm camera chạy xung quanh chụp hình, chuẩn bị cho ấn phẩm thường niên của trường. Tạ Ngộ với Trình Ấu Ấu sóng vai bên nhau bước vào bán kết, rồi chung kết. Nắng gay gắt lại tuyệt vời, giống như lời chúc mừng----

Họ mỉm cười nhìn vào ống kính, chụp xong, Trình Ấu Ấu nghe Tạ Ngộ nói: "Không biết đây là tấm thứ mấy chúng tay chụp chung rồi."

Suy nghĩ Trình Ấu Ấu chạy ngoài sân, nghĩ đến mấy quyển album dày cộm ở nhà, trong lòng có chút hoảng hốt.

Tạ Ngộ....Dạo này kỳ kỳ sao ấy.

17

Trình Ấu Ấu lấy ra hai hũ sữa chua trái cây mà cậu đã vội vã mang theo vào buổi sáng, một hũ để trên bàn Tạ Ngộ, Tạ Ngộ còn đang bận sửa bài tập vật lí của Trình Ấu Ấu làm tối qua, mí mắt nhấc lên rồi lại cúi xuống. Trình Ấu Ấu nhìn chằm chằm hũ sữa chua. Hồi lâu không nhúc nhích, cuối cùng cậu lấy đuôi bút chọt cánh tay Tạ Ngộ.

"Tạ Ngộ, Tạ Ngộ, tớ muốn uống." Bởi vẫn là đang buổi tự học, giọng Trình Ấu Ấu rất nhỏ.

"Cậu uống đi." Tạ Ngộ cũng nhỏ giọng trả lời. Hai người lén lút như vậy, khiến anh nhớ đến lúc trò chơi băng đảng ngầm hai người chơi lúc nhỏ, họ sắm vai thành chiến sĩ bảo vệ quốc gia, phải nhỏ giọng như vậy để bên địch đừng phát hiện và lẻn vào pháo đài.

Trình Ấu Ấu có chút ngượng ngùng.

Tạ Ngộ hỏi: "Cậu không muốn nhìn thấy cậu liếʍ nắp sữa chua sao?."

Trình Ấu Ấu gật đầu, "Hehehe."

Bởi vậy, Tạ Ngộ lột nắp sữa chua của anh, liếʍ sạch sẽ dính trên nắp.

"Trình Ấu Ấu vậy mà cậu còn không dám ăn thì cậu là chó con." Tạ Ngộ để sữa chua lên bàn, quay người đi.

Trình Ấu Ấu cũng liếʍ sạch sẽ nắp sữa chua của mình.

"Tạ Ngộ, xem này tớ không phải chó con." Trình Ấu Ấu nắm lấy cánh tay anh.

"Biết rồi. Tớ biết rồi."

Bàn sau vẫn duy trì tư thế cúi đầu viết bài, miệng không ngừng lẩm nhẩm: "Tôi phục rồi hai người đúng là trời sinh một cặp."

Tự học kết thúc, giáo viên chủ nhiệm cầm phiếu giám sát vào. Ở bên trong người nào cũng sạch sẽ trống trơn, chỉ có tên Tạ Ngộ và Trình Ấu Ấu là được viết thêm một dòng: Trong giờ tự học không nghiêm túc đọc sách, ngồi liếʍ nắp hũ sữa chua.

Họ bị phạt hai bài thi toán.

18

Báo chí đưa tin ngày mai gió bão sẽ đến.

Buổi sáng trước khi ra cửa, hai người phân vân có nên đi xe đạp hay không, nếu buổi tối đổ mưa, sẽ không có xe về.

Chạy Chạy ở phía sau vui vẻ nhảy bịch bịch, sủa hai tiếng. Đó là thói quen thường ngày của Chạy Chạy, Trình Ấu Ấu quay đầu lại, a a a mấy tiếng đáp lại lời của chú chó, Chạy Chạy nghe vậy vui sướиɠ quay vài vòng, chạy vào nhà.

Tạ Ngộ vươn tay xoa tai Trình Ấu Ấu: "Đi thôi. Tớ biết cậu muốn lái xe mà."

Trình Ấu Ấu hung hăng trả lời: "Biết nhiều quá. Không cho chạm vào tai tớ."

Qua tiếng gió, Tạ Ngộ nghe Trình Ấu Ấu lắc lư nói: "Tiểu Ngộ, cậu bình thường lại rồi."

Bình thường lại là ý gì? Tạ Ngộ bất lữ, nhưng mà anh chưa bao giờ giấu giếm Trình Ấu Ấu cái gì, nên thẳng thắn trả lời: "Đúng vậy, bởi tớ nghĩ thông rồi, tớ thích cậu."

Nhưng Trình Ấu Ấu chưa bao giờ xem lời đó là thật, bởi vì từ sau chuyện công chúa, người trong nhà ai cũng trêu chọc hai người họ. Cho nên Trình Ấu Ấu chỉ haha cười đáp: "Đúng đúng, cậu thích tớ, tớ cũng thích cậu."

Ít nhất cậu chưa từng nghĩ, hai người con trai hằng ngày thú nhận thích nhau như vậy không có gì bất thường cả.

Cuối cùng Tạ Ngộ vẫn là bạn thân nhất. Mối quan hệ khắng khít, họ là thầy giáo tốt nhất trong đời nhau.Chuyện không ổn cũng đã xảy ra, vào một đêm trời đột đổ mưa to. Trên đường về, mưa như nhắm hai người mà trút xuống, nước mơ như có thể tách rời toàn bộ cơ thể của họ, bao gồm ý chí kiên trì về nhà.

Nhưng Tạ Ngộ đối với hành vi của Trình Ấu Ấu không lời oán trách, lúc đó Trịnh Giai gọi điện hỏi hai người có về nhà không, Trình Ấu Ấu kiên định muốn về nhà.

Trình Ấu Ấu lớn tiếng nói: "Tạ Ngộ! Rất xin lỗi!"

Tạ Ngộ cũng lớn tiếng nói: "Cậu thật là ngu ngốc mà!"

Bánh xe đạp trong dòng nước lăn tới lăn tới tạo ra con sóng nhỏ, bọn họ không mang dù, quần áo dính chặt vào người. Đến chỗ đèn xanh đèn đỏ, trong mưa to, Trình Ấu Ấu quay đầu nhìn Tạ Ngộ, đôi mắt cậu như sáng rực lên.

"Nhưng mà, Tạ Ngộ, cứ như vậy thì mạo hiểm lắm."

Tạ Ngộ một lúc lâu cũng không nói nên lời, "Trình Ấu Ấu, cậu ngu ngốc thật."

Nhưng anh nói thầm trong lòng, ông trời ơi hãy để con và tên ngốc này mạo hiểm đến năm 80 tuổi đi.

Hy vọng tên ngốc này vĩnh viễn không cần lớn lên, chỉ cần cậu ở đây, vĩnh viễn làm anh bạn nhỏ, chỉ muốn trở thành anh hùng, nhà thám hiểm và một tên gây rối vĩ đại.