Chương 4.2: Dẫn đường cấp E

Tiền chủ nhiệm khen ngợi Nguyên Bạch đến tận trời cao, cuối cùng cũng đi vào trọng điểm, hắn tới đây là để mời Nguyên Bạch gia nhập Hiệp hội.

"Cậu vừa mới thức tỉnh, có thể còn chưa hiểu những điều mà dẫn đường cần chú ý. Sau khi gia nhập Hiệp hội, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ cậu." Tiền chủ nhiệm thẳng người, để lộ huy hiệu Hiệp hội trên ngực. "Tất nhiên, hiệp hội cũng sẽ cung cấp cho cậu phúc lợi tốt nhất."

"À....." Nguyên Bạch không muốn tham gia.

Thấy cậu do dự, Tiền chủ nhiệm nhanh chóng gọi trợ lý phía sau, yêu cầu hắn mở dụng cụ mang theo ra: "Nguyên tiên sinh, xin hãy để tôi kiểm tra chỉ số tinh thần lần của cậu. Sức mạnh mà cậu đã giải phóng ra quá kinh người, tôi thực sự gấp không chờ nổi muốn biết cấp bậc của cậu."

Trợ lý là người trẻ tuổi đeo kính, hắn tháo những dụng cụ nặng nề xuống rồi nhanh chóng mở ra.

Tiền chủ nhiệm ân cần đưa cho Nguyên Bạch một miếng dán: “Mời cậu đội cái này lên đầu.”

Miếng dán trong tay lạnh ngắt, Nguyên Bạch nhìn thái độ của Tiền chủ nhiệm không khỏi dựng lông tơ, vô thức liếc nhìn Phương Tiêu.

Đối phương nhìn cậu khẽ gật đầu, ý bảo cậu không cần lo lắng.

Nguyên Bạch ấn miếng dán lên trán.

Tiền chủ nhiệm vẫn còn kích động nói với cậu: "Nguyên tiên sinh, nhìn biểu hiện của cậu thì ít nhất cậu cũng đã đạt tới cấp S, thậm chí có thể đột phá đến cấp 2S. Đế quốc đã lâu lắm rồi mới có người dẫn đường cấp 2S. Tôi thực sự hy vọng mình có thể chứng kiến

điều đó ngày hôm nay.”

Những dẫn đường cao cấp ở đế quốc rất hiếm.

Mỗi khi thức tỉnh được một dẫn đường cấp S, sẽ có vô số lính gác cấp S tranh đoạt, thậm chí có cả lính gác cấp 2S cũng theo đuổi.

Trong nguyên tác, Phương Lâm đã thức tỉnh thành dẫn đường cấp S, lại có vẻ đẹp trời ban nên có rất nhiều người theo đuổi.

Hiện tại đổi thành cậu, cậu giờ chả cảm thấy lạc quan, vui vẻ tí nào.

Thay vào đó lại vô cùng lo lắng, tim cậu đập thủy điện như có con thỏ đang chạy loạn.

Ánh mắt của mọi người trong phòng đều tập trung vào dụng cụ trên màn hình.

Trợ lý cũng có chút mong đợi, không chớp mắt nhìn chằm chằm lên đường cong, nhìn thấy số liệu ổn định, lập tức cúi đầu kiểm tra thiết bị, xác nhận không có vấn đề gì, không thể tin vào mắt mình: "83...?!"

"Làm sao có thể!" Tiền chủ nhiệm buột miệng nói, khi nhìn thấy con số, hưng phấn trong lòng tiêu tán không ít, cứng ngắc xua tay: "Ngươi thao tác có phải phạm sai lầm không? Thử lại đi."

Trợ lý nhanh chóng xóa kết quả và cẩn thận kiểm tra lại.

Dụng cụ này là sản phẩm mới được phát minh ra, có ít nút bấm, rất thông minh và hầu như không có khả năng xảy ra lỗi khi hoạt động.

Kết quả lần thứ hai vẫn như cũ, trợ lý trên đầu toát mồ hôi lạnh: "Vẫn... vẫn là 83!"

"Chuyện này không có khả năng xảy ra được." Tiền chủ nhiệm đẩy trợ lý ra, định tự mình kiểm tra, trước khi bắt đầu, hắn còn cố ý tháo miếng dán trên đầu Nguyên Bạch ra, cẩn thận đeo lại cho cậu.

Kết quả lần thứ ba vẫn là 83.

Sắc mặt của Tiền chủ nhiệm không ngừng thay đổi, lúc xanh lúc trắng, trông rất đẹp mắt.

"83, đây có phải là thức tỉnh của một.....dẫn đường cấp E?" Giọng điệu của cảnh sát Triệu trở nên vi diệu.

Sắc mặt của Tiền chủ nhiệm quá khó coi, trợ lý không khỏi áp lực nhỏ giọng nói: "Không lẽ dụng cụ bị hỏng rồi?"

"Đi bệnh viện mượn dụng cụ đi." Tiền chủ nhiệm cười không nổi, ánh mắt càng ngày càng phức tạp nhìn Nguyên Bạch.

Nguyên Bạch cảm thấy bây giờ không phải lúc để nói chuyện, nên chỉ im lặng.

Trợ lý nhanh chóng mượn dụng cụ, kết quả kiểm tra vẫn là 83.

Tiền chủ nhiệm chưa từ bỏ ý định, muốn trợ lý của mình mượn cái khác, Phương Tiêu giơ tay ngăn cản: "Không cần mượn, thử nhiều lần như vậy, mà kết quả vẫn là thế này, hắn là dẫn đường cấp E."

Dẫn đường cấp E...

Tiền chủ nhiệm hít sâu một hơi trong lòng, muốn nuốt hết những lời vừa nói ra, cả khuôn mặt dần dần đỏ bừng, hồi lâu không tìm được lời nào để giải tỏa xấu hổ của mình, cuối cùng rời khỏi phòng bệnh mà không quay đầu lại.

Trợ lý trẻ tuổi vội vàng thu dọn dụng cụ, trước khi đi, hắn nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Nguyên Bạch, liền mở ba lô đưa cho cậu một cuốn sách dẫn đường.

"Cái này có thể giúp được cậu." Nói xong, hắn vác cây đàn nặng lên lưng, đuổi theo Giám đốc Tiền.

Nguyên Bạch bị bọn họ làm cho bối rối, lật qua sách dẫn đường.

Bên trong giới thiệu dẫn đường cấp E rất ít, chỉ có vài câu.

Có lẽ do dẫn đường cấp E không có tinh thần thể, không có kết hợp nhiệt và không cần sử dụng chất ức chế nên họ không khác gì nhiều so với người thường.

Xem xong cậu chợt lý giải được tâm lý của Tiền chủ nhiệm.

Cứ tưởng đó là một vương giả nhưng hóa ra lại là đồng thau.

Ngược lại với Tiền chủ nhiệm, Nguyên Bạch lại rất thích kết quả này: "Ít nhất cậu không cần phải gia nhập Hiệp hội dẫn đường." Có thể dư sức yên tâm mà làm ruộng.

Cậu tỉnh lại liền không có việc gì làm, chuẩn bị đi thăm Phương Lâm.

Vừa bước ra ngoài không khỏi cảm thán, vai chính là vai chính, bất kể hắn ta thức tỉnh thành gì, cũng sẽ nổi tiếng như nhau.

Lúc này, một đám người đã tụ tập bên ngoài phòng bệnh của Phương Lâm.