Chương 37.2

Hiện tại thời gian còn sớm, người tham dự thảo luận chỉ là số ít, nhưng chính số ít người này cũng đưa tiêu đề lên phần cuối của hot search.

Cùng lúc đó, cùng lên phần cuối của hot search còn có một tiêu đề # Phó Tử Trảm hư hư thực thực ăn cắp bị bắt #

Nội dung bài viết rất đơn giản, chỉ mở rộng tiêu đề nói thêm mấy câu mà thôi.

Trọng điểm ở trên hình chụp, mỗi một tấm đều có kèm chú thích thuyết minh.

Ví dụ như:

-- Phó Tử Trảm xuống từ xe cảnh sát, trong tay hư hư thực thực xách theo tang vật.

-- Cảnh sát tiếp nhận tịch thu tang vật, tiến hành kiểm kê.

-- Người đại diện vội vàng đến.

-- Phó Tử Trảm được nộp tiền bảo lãnh được ra ngoài, biểu cảm tiều tụy.

Một tin tức giật gân lập tức biến thành kể chuyện bằng hình, tài khoản marketing này hiển nhiên có năng lực kể chuyện bằng hình không tệ, kể chuyện y như thật vậy.

Cư dân mạng không hiểu rõ thành công bị dắt đi.

【 ụ á!!! Thật hay giả! Lúc xem “cơm no áo ấm” thích ảnh lắm á! 】

【 Ăn cắp? Hình gì cơ??? 】

【 Hôm nay chú định có người nào đó sẽ sập phòng! 】

【 không tin lời đồn không truyền lời đồn, Trâm Tử chờ một lời giải thích 】

【 nói thật nha, thật sự không nhìn ra được, nhưng đã vào đồn cảnh sát thì chắc là sự thật ấy nhỉ! 】

Đương nhiên cũng có một vài cư dân mạng lý trí.

【 đợi đã, hình như không đúng chỗ nào ấy…】

【 tui cũng phát hiện, ý bà là cái này đúng khum? [ hình ảnh ]】

【 mé nó! Đây không phải là anh zai vừa nãy tui còn nói là đẹp ngất trời sao? Từ trên xuống dưới đều khớp nè! 】

【 mới ra khỏi cmt dưới, hình như tui đã hiểu vì sao ảnh xuất hiện ở đồn cảnh sát 】

【??? Comment này có bí mật gì thế? Vì sao tui nghe không hiểu 】

【 chỉ đường cho nghe không hiểu # gần đường An Môn xảy ra vụ án kẻ ác cầm dao làm người bị thương #, ở top comment dưới đó 】

【 ha ha ha ha ha ha không biết vì sao tui lại buồn cười thế, đây là có người đang chơi ảnh nhỉ, kết quả…】

Cư dân mạng tốt bụng chỉ đường càng ngày càng nhiều, chờ một hai người rời khỏi link, tâm tình đều có hơi phức tạp.

Nói như thế nào nhỉ, hình như hôm nay lại có thêm mấy tên hề.

Hôm nay Phó Tử Trảm không có cảnh diễn buổi sáng, nhưng cũng vẫn dậy sớm.

Đương nhiên, sớm của hắn so sánh với các nhân viên công tác khác cũng là muộn.

Công việc chuẩn bị bận rộn tiến hành, hắn dọn dẹp xong thì ra ngoài, gặp được nhân viên công tác quen mắt.

“Chào buổi sáng!”

“Chào ~”

Giao lưu hữu hảo rất bình thường, nhưng hắn luôn cảm thấy hôm nay ánh mắt người xung quanh nhìn hắn có hơi kỳ kỳ.

Ánh mắt gì cũng có! Phức tạp đến mức hắn nhìn mà không hiểu.

“Ta có chỗ nào kỳ lạ à?” Hắn hỏi Chẳng Ra Gì Cả.

Chẳng Ra Gì Cả trả lời đúng sự thật: “Không có mà, chẳng lẽ là anh không ngủ ngon, mặt sưng lên?”

Phó Tử Trảm nửa tin nửa ngờ, “Đúng không?”

Cảm giác sự việc không đơn giản như vậy.

Trực giác này của hắn cũng được nghiệm chứng chỉ trong một giây tiếp theo, Tiểu Tề cầm một cái điện thoại bước nhanh đến, “Anh Phó, anh lên hot search rồi! Còn là ba cái!!!”

“???”

Hắn chỉ ngủ hơn hai tiếng mà thôi, thế giới thay đổi nhanh như vậy sao?

Phó Tử Trảm cầm điện thoại của Tiểu Tề, theo thứ tự từ trên xuống dưới của bảng hot search lần lượt là:

# Phó Tử Trảm cứu người #

# Phó Tử Trảm hư hư thực thực ăn cắp bị bắt #

# gần đường An Môn xảy ra vụ án kẻ ác cầm dao làm người bị thương #

Phó Tử Trảm: “???”

Cái thứ nhất, cái thứ ba hắn đều có thể hiểu, dù sao thì thật sự có việc này, mà cái thứ hai là cái quỷ gì?

Hắn ăn cắp khi nào?

Tuy rằng bây giờ hắn nghèo thật, nhưng quân tử yêu tiền cũng phải giữ đúng phẩm chất nha! Hắn chính là công dân tốt tuân thủ pháp luật!

Không biết sự tình, hắn cũng chỉ có thể tìm hiểu thông qua hot search, kết quả vừa click mở, tất cả đều là hình ảnh hắn đi xuống từ xe cảnh sát.

Xem hình ảnh thì rất giống có chuyện như vậy, ba lô hắn đem lúc ghi hình chương trình, lúc thì ở trong tay hắn, lúc thì lại ở trong tay chú cảnh sát, trông rất giống như là bị tịch thu.

Phó Tử Trảm biết chân tướng: “……”

Đó chỉ là cảnh sát trẻ tuổi tốt bụng có lòng giúp hắn xách một chút mà thôi! Chỉ thế mà thôi!

Bình luận phía dưới đã từ sự khϊếp sợ ban đầu, thoát fan hoặc là lòng đầy căm phẫn biến thành một mảnh tiếng cười.

【 ha ha ha ha ha, không được rồi, tui sắp cười chếc rồi, từ khi nào mà hot search lại tự hỏi tự đáp vậy! 】

【 là một Trâm Tử, bản thân tui có được sảng khoái! 】

【 hay quá, thật sự là quá hay luôn! 】

【 hôm nay thật đáng vui mừng 】

【 đây có được coi là lần bác bỏ tin đồn nhanh nhất không, fans và chính chủ còn chưa làm gì nữa 】

【 có phải người đằng sau account marketing này sắp tức chết rồi hay không, người qua đường đang lo không tìm thấy anh zai Lôi Phong đẹp trai ngất trời kia là ai cơ 】

【 ha ha ha ha ha, tôi chỉ muốn biết là ai muốn đạp ảnh, bây giờ có tâm tình gì, hối hận không? 】

Chỉ ngủ một giấc ngủ làm đẹp thật ngon, Đới Khúc vừa tỉnh đã bị trợ lý gõ vang cửa nhà.

Trong phòng khách, trợ lý đứng ở bên cạnh run bần bật.

Người trên sô pha thì cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại, đầu ngón tay cầm điện thoại đã trở nên trắng bệch, dường như muốn bóp nát thứ trong tay.

Giao diện trên cùng, hiển thị tiêu đề # Phó Tử Trảm cứu người #.

Bình luận phía dưới cực kỳ chói mắt.

【 a a a cảm ơn người tung tin nha, cuối cùng tui cũng tìm được anh bé cứu người rồi! 】

【 đậu moá! Buổi sáng tui còn lướt được tin tức này, còn đang suy nghĩ chắc chắn là anh lớn của võ quán nào đó, thế mà lại là một minh tinh sao? Hơi thích rùi làm sao bây giờ! 】

【 cách vung cách kéo này cực kỳ giống thánh sứ biếи ŧɦái, chính là kiêu ngạo như vậy! 】

【 đây thật sự thật sự thật sự không phải hiện trường quay phim sao? 】

【 thần tượng có giá trị vũ lực bùng nổ lại mang năng lượng tích cực! Là một Trâm Tử, tôi kiêu ngạo! Đây là chồng của tôi! Anh ấy tên Phó Tử Trảm!! 】

Đới Khúc cầm điện thoại, hốc mắt dần dần đỏ lên.

Cả người tràn ngập nghẹn khuất.

Dường như anh ta đã nhìn thấy hai chữ tên hề dính trên trán anh ta!

Có phải Phó Tử Trảm này có độc hay không! Gặp được tội phạm gϊếŧ người mà cũng dám xông lên!

……▼⁠・⁠ᴥ⁠・⁠▼

Trong phòng khách, trong khoảng thời gian ngắn tràn ngập khói bốc ra từ thất khiếu.(tức xì khói)