Chương 38.1

Lúc Phó Tử Trảm trả điện thoại lại cho Tiểu Tề, Thái Hộc cũng đi đến, hôm nay anh ta có việc khác, nghệ sĩ dưới tay đóng phim, anh ta cũng không có khả năng ở cùng đoàn phim mãi, người đại diện đều rất bận.

Phó Tử Trảm bình thản ung dung dưới ánh mắt phức tạp của người đại diện nhà mình, không hề cảm thấy mất tự nhiên.

Thái Hộc muốn nói lại thôi nửa ngày, cuối cùng chỉ nói ra hai chữ: “Khá tốt.”

Còn không phải là khá tốt sao?

Không cần mất chút sức lực nào, cứu người, loại bỏ nguy cơ, nhiệt độ cũng có.

Quả nhiên vòng này thật huyền học.

Bay giờ bug huyền học đang thuộc quyền quản lý của anh ta, vậy lại càng tốt.

Thái Hộc đi rồi, Phó Tử Trảm cùng với Tiểu Tề đi đến địa điểm quay phim, cảnh của hắn hôm nay không ít, còn có một cảnh diễn với nhiều người.

Một đường đi qua không ít người nhìn hắn với ánh mắt hóng hớt, giống như hắn bị bóc phốt tin tức yêu đương gì đó vậy.

Sau khi thay trang phục trang điểm xong, trong quá trình chờ diễn, không biết đạo diễn Cố đứng ở phía sau hắn từ khi nào, hắn chỉ cảm thấy bả vai của mình bị vỗ một cái: “Tiểu Phó nha!”

Phó Tử Trảm quay đầu chạm vào ánh mắt chứa đầy ý cười của đạo diễn Cố: “Dạ?”

Đạo diễn Cố vô cùng thần bí: “Nghe nói còn phát cờ thưởng cho cậu phải không? Trông như thế nào? Cho tôi xem thử!”

Phó Tử Trảm: “……”

Đạo diễn anh nhiều chuyện quá nha!

Anh như vậy đạo diễn Nhan có biết không?

Phó Tử Trảm: “Cờ thưởng trông đều như nhau cả.”

Cho nên có cái gì đẹp đâu.

Đạo diễn Cố không đồng ý: “Có thể giống nhau được à? Đây là Cục Cảnh Sát phát nha, có lẽ đời này của tôi cũng không thấy được một lần.”

“……”

Lời này nói ra thật sự làm người ta không cách nào phản bác.

Cho dù đạo diễn Cố đã lấy ra tiếng cả đời, cuối cùng cũng vẫn không được nhìn thấy, bởi vì đến lượt Phó Tử Trảm diễn rồi.

Đạo diễn Cố rất là tiếc nuối, sau đó lại rất là tán thưởng vỗ lưng Phó Tử Trảm: “Quay cho tốt! Bây giờ lão Nhan rất vừa lòng với cậu, phải biết rằng ông ấy chưa từng hiền hoà với người trẻ tuổi nào như vậy.”

Đúng không?

Phó Tử Trảm nhận lấy lời khen này: “Vậy cảm ơn đạo diễn Nhan.”

Cố Nông cười đuổi người: “Nói với tôi làm gì, nói với ông ấy kìa, đi lẹ đi, đang gọi cậu đấy.”

Diễn cảnh đánh nhau với Phó Tử Trảm mà nói thật sự không có khó khăn gì, nhưng…

Đó cũng chỉ là với hắn mà nói.

Một buổi sáng NG không biết bao nhiêu lần, Nhan Hưng An lấy cái loa to, nước miếng bay loạn: “Mấy người chưa ăn cơm hả? Đánh nhau mà giống như vờn nhau thế, trông cậu có giống như thâm cừu đại hận không? Cậu gãi ngứa cho người ta đúng không! Sức gãi ngứa của người ta còn mạnh hơn cậu nữa đó…”

Một đám người đứng ở nơi đó, ai ai cũng giống như chim cút, chỉ đạo võ thuật khẩn cấp online, chỉ đạo võ thuật được mời không chỉ có một, mọi người được dạy kèm một một, cảnh này nhìn như một học viện võ quán.

Ngoại trừ…

Phó Tử Trảm đứng ở bên cạnh ăn không ngồi rồi.

Quả nhiên thế giới của học sinh giỏi đều là cô độc!

Phó Tử Trảm nhìn một lát liền cảm thấy không thú vị, không có chuyện của hắn thì hắn đi nghỉ ngơi.

Mới vừa đứng dậy đã bị đạo diễn Nhan điểm danh, “Cậu làm gì đấy? Đi dạy một chút đi! Bọn họ không qua cửa thì cậu cũng đừng nghĩ đến nghỉ ngơi!”

Phó Tử Trảm: “……”

Nhưng mà, chưa đưa tiền chỉ đạo võ thuật mà!

Chẳng lẽ đây không phải cái giá khác sao?

Nghĩ thì nghĩ như thế, nhưng hắn vẫn gia nhập đội ngũ dạy học, bởi vì có người đến khiêm tốn mời dạy.

Phó · chỉ đạo võ thuật · Tử Trảm online!

Lúc nào ở phim trường cũng có camera quay lại, như vậy lúc phát sóng, các fan còn có thể xem thử hậu trường.

Thành quả dạy kèm một một, mắt thường cũng có thể thấy được.

Sau khi NG mấy chục lần, cuối cùng cũng qua.

Đội marketing rất biết lợi dụng nhiệt độ có sẵn, thả một vài cảnh leak.

Trong video Phó Tử Trảm không còn cảm giác cán bộ về hưu như ngày thường, một bộ bạch y rất là thánh khiết, nhưng cố tình khóe miệng nhếch lên như có như không tà mị và khí phách, trong ánh mắt không chút để ý kia là sự ngạo mạn không ai bì nổi.

Động tác dứt khoát, liền mạch lưu loát, tựa như hắn chính là một vương giả trời sinh.

Video rất ngắn, dù sao còn chưa đến lúc chiếu, leak quá nhiều không tốt, nhưng chỉ một chút này cũng đủ làm các fan kêu wao wao.

Các Trâm Tử nghe tin mà động, nhanh chóng chiếm lĩnh hàng phía trước khu bình luận.

【 a a a a a a a a, iem chếch gòi! 】

【 động tác này thật sự không có luyện 180 năm à? 】

【 lúc trước thằng nào con nào nói không xứng, đi vào đây xem đi này! Mở to hai mắt của mày ra xem cẩn thận một chút! 】

【 ba chữ em có thể, em thật sự nói mệt rồi 】

【 anh ơi sau này nhận kịch bản võ hiệp nhiều chút đi! Quá đẹp trai luông!!! 】

Đại khái là bởi vì nhiệt độ lúc trước còn đó, cho nên cư dân mạng người qua đường mang theo tò mò mà đến cũng rất nhiều.

Vì thế không lâu sau, Phó Tử Trảm lại vui vẻ được đề cập đến trong hot search thứ tư.

Thật là một thiên tài marketing.

Không tốn một đồng nào mà vẫn lên hàng trước của hot search.

Thái Hộc rất là vừa lòng với việc này, còn gọi điện thoại tới khen ngợi một phen.

Phó Tử Trảm thật sự không có cảm giác gì, bởi vì hắn còn không kịp cảm nhận.

Tiểu đồ đệ kia của hắn đã tới.

Phim trường, phong cảnh rất là xinh đẹp, gió nhẹ ấm áp, cảnh sắc đẹp như vậy theo lý nên ngồi xuống hưởng thụ một phen, nhưng người đối diện với hắn cứ ríu rít, thuận tiện còn chặn tầm mắt của hắn một chút.

Tiểu đồ đệ kia của hắn như là quên đặt chốt đóng ngoài miệng, cầm quyển sổ nhỏ quen thuộc bla bla bla: “Thất sư phụ, anh xem cái này! Em mới làm sáng nay, em cảm thấy lực độ này là hoàn hảo nhất, làm người ta có đau đớn vô tận nhưng lại không tổn thương đến gân cốt, anh cảm thấy thế nào?”