Chương 46.2

Bên hiện trường ghi hình đã bắt đầu nhắc tên khách mời phi hành.

Phó Tử Trảm đi vào liền đối diện với một đống camera, hiển nhiên phát sóng trực tiếp đã bắt đầu rồi.

Khách mời thường trú theo lệ thường phỏng vấn qua ba người, sau đó đạo diễn giơ cái loa to lên.

Đạo diễn của《 thế giới công viên giải trí 》 tên Thôi Tử Minh, tầm 30 tuổi, đã từng đã làm vài chương trình thực tế ngoài trời rất nổi danh, cũng coi như là có chút thành tựu trong lĩnh vực này.

Nhìn đỉnh đầu không phù hợp với tuổi này của anh ta là biết bỏ không ít công sức cực khổ.

Anh ta giơ loa, lấy một quyển kịch bản ra: “Tám người được chia thành bốn đội, có thể tự thương lượng ghép đội.”

Tự ghép đội rất thú vị.

Phó Tử Trảm nhìn quanh bốn phía, trừ Tôn Tử Hạm và bạn học cũ thì mấy người khác cũng chưa từng nói chuyện gì.

Lúc hắn nhìn quanh, một khách mời thường trú đã cue hắn: “Người tới là khách, để cho ba bọn họ chọn chúng ta đi, không bằng bắt đầu từ Tử Trảm nhé?”

“A??”

Phó Tử Trảm quay đầu sang một hướng: “Vậy, chị Tôn đi.”

Chọn bạn học cũ có nguy hiểm, cũng không muốn nghe trà ngôn trà ngữ lắm.

Biểu cảm của Phó Tử Trảm rất là tùy ý. Không nghĩ rằng, hắn vừa mới nói xong, mấy người xung quanh đều khựng lại một chút. Đặc biệt là đương sự Tôn Tử Hạm.

“……”

Chị… Tôn.

Cô ấy mới 23 mà thôi, vì sao lại nghe thấy xưng hô này, hơn nữa trước kia cậu…

Được rồi, thật ra trước kia ở đoàn phim bọn họ cũng không có giao lưu gì.

Không khí hiện trường quỷ dị, bình luận bay qua thì đã sắp cười điên rồi.

【 ha ha ha ha ha sao lại gọi ra cảm giác như tổ trưởng tổ dân phố ấy nhỉ! 】

【 ha ha ha ha ha ha ha thần mẹ nó chị Tôn, mấy đứa nhỏ người ta đều gọi là chị Tử Hạm đấy chời! 】

【 biểu cảm của Tôn Tử Hạm làm tui cười chếch 】

【 trai thẳng trai ngốc! Đối diện với một mỹ thiếu nữ như vậy mà sao cậu có thể gọi ra miệng được vại ha ha ha ha ha 】

【 rất xin lỗi, ngày thường chồng em chính là như vậy, mọi người đừng làm như người xa lạ mà 】

【 ha ha ha ha tui còn cố ý đi tìm kiếm một chút, Tôn Tử Hạm cũng chỉ lớn hơn Phó Tử Trảm mấy tháng mà thôi 】

【 không được, tui cười đến mức bụng sắp nứt ra rồi, vốn còn nghĩ CP này có thể chèo, tuấn nam mỹ nhân xứng đôi biết bao chứ 】

【 thêm tui muốn chèo CP nè, nhưng mà hiện tại cả đầu tui chỉ toàn chị Tôn, xin lỗi lắm lắm, hông chèo nổi! 】

【 ha ha ha đây là gì? Chèo CP từ bắt đầu đến kết thúc? Hạng nhất hủy đi CP! 】

Vì thế ở đây trong không khí thay nhau cười vang dội, đồng đội đã chọn xong.

Sau đó lại phải bắt đầu rút thăm, mỗi người đều có một thân phận mới bắt đầu, tổng cộng có tám thân phận, tám cấp bậc khác nhau.

Lúc này biểu cảm của Tôn Tử Hạm đã khôi phục bình thường, như là đã tiếp nhận sự thật mình biến thành chị Tôn, cô ấy nhìn chằm chằm cái hộp rút thăm kia và hỏi: “Bình thường vận khí cậu tốt không?”

Vấn đề này…

Phó Tử Trảm cũng chỉ tự hỏi một giây đồng hồ: “Không thể nói không tốt, chỉ có thể nói chưa từng tốt thôi.”

Tôn Tử Hạm: “……”

Bàn luận: Đồng đội là một hố đen thì làm sao bây giờ?

Giờ đổi còn kịp không?

Đó đương nhiên là không kịp!

Trong lúc này, Phó Tử Trảm đã đưa tay duỗi về phía hộp rút thăm, trên tờ giấy viết chói lọi --- khất cái!

“……”

Không biết vì sao, cảm giác như mình bị khịa ấy là sao nhỉ!

Chờ tất cả mọi người rút xong, mấy khách mời nghị luận sôi nổi với nhau.

Phó Tử Trảm nhìn xung quanh một vòng, chưa từ bỏ ý định hỏi: “Sẽ không phải kém nhất chính là khất cái chứ?”

Bên cạnh một nam diễn viên nói tiếp: “Bên kia còn có một vị nô ɭệ kìa.”

“Hả?”

Phó Tử Trảm nhìn theo hướng ấy.

Ồ quao, là bạn học cũ của hắn!

Thì ra hắn còn không phải kém cỏi nhất nha, khóe miệng điên cuồng nhếch lên.

Chương trình phát sóng trực tiếp, camera đều là ghi hình từ đủ hướng, người xem mắt sắc nhẹ nhàng bắt giữ được nụ cười kia.

【 ha ha ha ha ha cười chết, cực kỳ giống tui so thành tích với mấy đứa đội sổ 】

【 ha ha, chỉ cần có người kém hơn tôi là thỏa mãn rồi sao? 】

【 xong đời, vì sao tui cảm thấy chồng tui có hơi khờ! Không phải cái gì anh cũng biết một chút sao! 】

Đương nhiên rút thăm không phải chỉ cho một thân phận đơn giản như vậy, tất nhiên là địa vị đại biểu giá trị tài lực, vì thế…

Hạng hai đếm ngược, Phó Tử Trảm có được năm đồng vàng nhẹ bẫng, mỹ kỳ danh rằng, đây là toàn bộ tài chính của bọn họ hôm nay.

Phó Tử Trảm ước lượng một chút.

Toẹt quá, nhẹ y như không có vậy.

Là khất cái như hắn không xứng.

Phát đồng vàng xong, Thôi Tử Minh lại giơ cái loa lớn của anh ta lên: “Được rồi, chắc là mọi người có rất nhiều nghi hoặc, vì sao mình lại xuất hiện ở chỗ này? Vì sao lại ăn mặc như vậy? Bởi vì mọi người đều gặp phải khe hở thời không đều mất trí nhớ!”

Thôi Tử Minh chỉ nói nói mấy câu, trên mặt mấy khách mời cũng đã tràn ngập hai chữ cạn lời: “……”

Mạnh mẽ mất trí nhớ cũng được hả?

Chỉ có Phó Tử Trảm bình tĩnh như không, hắn đúng thật là gặp phải khe hở thời không mới có thể xuất hiện ở chỗ này, đạo diễn có tiềm chất làm nhà tiên tri.

Đạo diễn đã nhìn quen mấy vẻ mặt này, giọng cũng không dừng lại: “Mọi người đều là người cổ đại xuyên từ nước Minh đến, các phương tiện trong đây, đều là Thần Khí có thể trợ giúp mọi người về nhà, tìm được manh mối hoặc là gặp được quý nhân tương trợ, cuối cùng mọi người có thể tìm được bảo tàng về nhà cùng đoàn viên với người nhà thân thương.”

“……”

Thần Khí??

Vậy thôi á???

Tàu lượn siêu tốc và thuyền hải tặc biết chuyện này không?

Ngoan tay Phó Tử Trảm chuyển đồng vàng, uyển chuyển chỉ ra bug kịch bản: “Khất cái thì chắc là không có người nhà nhỉ.”

Không có người nhà thân thương thì về nhà gì nữa, hắn thích nơi này, muốn an cư không được sao?

Thôi Tử Minh cũng chẳng thèm ngẩng đầu: “Cậu thì cả nhà ăn xin!”

Phó Tử Trảm: “…”

Anh này có hơi không lễ phép đấy nhá.