Chương 47.1

Đạo diễn Thôi Tử Minh cũng không để lại miếng đồ ăn nào cho các cục cưng gấu trúc, cướp hết tất cả măng của người ta, sau đó đuổi hết tất cả khách mời đi.

Mỗi người đều có đội ngũ của mình, tất nhiên Phó Tử Trảm đi cùng với Tôn Tử Hạm.

Hắn cẩn thận đánh giá một vòng, cũng không nhìn ra cái gì, cơ mà hình như bay giờ quan trọng nhất không phải cái này.

Hắn vừa đi vừa nói với hệ thống xui xẻo nào đó trong thức hải: “Không bằng… mi đi ra ngoài chơi một lát trước?”

Hắn có lý do hoài nghi vừa rồi tay thúi như vậy là bị hệ thống xui xẻo ảnh hưởng.

Chẳng Ra Gì Cả: “……”

Nó đây là bị ghét bỏ sao?

Đúng không?

Đúng rồi!

Chẳng Ra Gì Cả ngẩng cái đầu quật cường lên, không muốn tiếp thu kiến nghị này lắm: “Anh muốn ta tự dưng biến ra golden?”

Sau đó bị cắt miếng?

Phó Tử Trảm cạn lời: “Mi không biết đổi cái nhỏ nhỏ à?”

“Không biết!”

“……”

Một người một hệ thống không tiếng động giằng co, vài giây sau, không ai chú ý tới mặt đất xuất hiện thêm một con kiến nhỏ màu đen.

Hệ thống xui xẻo nào đó thỏa hiệp.

Tuy rằng vậy, hình như đó chính là sự thật, nó không muốn thừa nhận cũng là sự thật.

Phó Tử Trảm nhẹ nhàng nhìn lướt qua mặt đất, không ai biết hắn đang nhìn cái gì.

Vài phút sau, bọn họ tới địa điểm trò chơi thứ nhất, trên đó dán logo rất to của chương trình, cửa còn có NPC đứng, vừa nhìn là biết có gì đó.

Phía sau NPC là một cái tàu lượn siêu tốc.

Tôn Tử Hạm ngẩng đầu nhìn một cái: “Vừa lên mà đã kí©h thí©ɧ như vậy ư? Không sợ chúng ta phun bữa sáng ra à?”

Phó Tử Trảm cẩn thận cảm nhận dạ dày của mình một lượt: “Chắc cũng không đến mức đó.”

Giờ này cách lúc ăn bữa sáng đã hai ba tiếng đồng hồ, người tiêu hóa nhanh chắc sẽ không phun ra.

Hắn dẫn đầu đi đến trước mặt NPC, hỏi: “Anh này, chúng tôi có thể đi vào không?”

Anh NPC dùng kỹ thuật diễn cảm động đọc lời thoại của mình: “Vị khách quan này muốn sử dụng Thần Khí của chúng tôi sao? Thần Khí độc nhất vô nhị không thể cho bên ngoài mượn, nhưng nếu như khách quan để lại ngân lượng, chúng tôi cũng có thể phá lệ.”

Khoé mắt Phó Tử Trảm co giật, thì ra đồng vàng phải dùng ở mấy địa phương này, hắn sờ sờ túi tiền trên người mình, rất là thận trọng mở miệng: “Cần bao nhiêu?”

NPC đưa tay làm dấu OK: “Giá một người, ba lượng!”

Phó Tử Trảm chỉ có năm đồng vàng: “……”

Lần này đến nửa số tiền cũng không có, hắn lui về phía sau nửa bước.

Tạm biệt đi! Người bần cùng không xứng về nhà, hắn không về nhà.

Chẳng trách được lúc trước nói có rất nhiều chỗ có thể làm công kiếm tiền, cái này không làm công mà có thể chơi tiếp được à?

……

Đương nhiên vẫn có thể chơi tiếp, dù sao…

Hắn còn có một đồng đội có tiền.

Lúc Tôn Tử Hạm rút thăm rất khá, túi tiền phình phình.

Cô ấy rất là hào phóng: “Để tôi trả cho.”

Khi cô ấy vừa muốn bỏ tiền, bị Phó Tử Trảm kêu ngừng, “Trước tiên đừng đưa.”

Việc làm ăn tới tay lại mất, NPC làm hết phận sự sao có thể để như vậy, anh trai ra vẻ tức giận: “Vị khách quan này, tiểu điếm không đồng ý mặc cả nhé.”

Phó Tử Trảm ngẩng đầu nhìn tàu lượn siêu tốc ở trên: “Không nói muốn mặc cả mà, đừng mẫn cảm như thế, tiểu lão đệ.”

Tôn Tử Hạm ở bên cạnh nghi hoặc: “Sao? Cậu có cách khác à?”

Phó Tử Trảm chỉ cái hộp trên tàu lượn siêu tốc: “Chị nhìn ở kia đi.”

Tôn Tử Hạm càng nghi hoặc hơn: “Tôi thấy rồi, chắc bên trong có manh mối, nhưng mà cái đó phải ngồi tàu lượn siêu tốc đi lên.”

Phó Tử Trảm không nói chuyện, đánh giá khoảng cách từ trên xuống dưới, có thể là ekip chương trình sợ tốc độ của tàu lượn siêu tốc quá nhanh lấy đồ sẽ làm khách mời bị thương, cho nên đặt cái hộp ở chỗ bằng phẳng, mà khu vực này cách mặt đất cũng không xa lắm.

Đáy mắt Phó Tử Trảm hiện lên suy tư gì đó, hắn cười thần bí đến phía dưới cái hộp.

Toàn bộ quá trình Tôn Tử Hạm không hiểu gì hết nhưng vẫn đi theo.

Cư dân mạng xem phát sóng trực tiếp cũng đang tò mò.

【 luôn cảm thấy ảnh đang nghẹn đại chiêu 】

【 khoảng cách này nhảy thẳng lên cũng không với tới mà 】

【 không phải là phải dùng đá chọi rơi xuống chứ, đá nhỏ thì chắc chắn không được, công viên giải trí cũng không có đá to mà nhỉ? 】

Bình luận bay qua đoán gì cũng có, tràn ngập lòng hiếu kỳ, dưới ánh mắt chăm chú của tất cả cư dân mạng ở phòng phát sóng trực tiếp...

Phó Tử Trảm động rồi, hắn duỗi tay lục trong ba lô trò chơi, đào đào đào, đào nửa ngày…

Sau đó một cây roi mềm thật dài liền xuất hiện ở trên tay.

Nhân viên công tác của chương trình: “???”

Bỏ vào khi nào thế?

Sao bọn họ không nhìn thấy?

Lòng hiếu kỳ tạm thời được thỏa mãn một chút, dường như cư dân mạng đã nhìn ra gì đó.

【 bỗng nhiên tui nhớ tới người đàn ông bị kéo quăng ra ngoài mấy mét kia 】

【 nếu là như thế, tui đây chỉ có thể cầu nguyện cho cái hộp nhỏ một chút, hy vọng lúc nó xuống có thể có một thi thể hoàn chỉnh 】

Trên thực tế, có vài cư dân mạng lo lắng quá độ.

Thật ra thứ như lực đạo vẫn dễ khống chế, roi mềm ở trên tay Phó Tử Trảm bị cuốn lấy, chỗ không bị cuốn lấy thì được vung mạnh ra, thời điểm đυ.ng vào hộp thì như là có ý thức, vòng quanh hộp một vòng, vững vàng cố định lại.

Đầu này của roi, hơi hơi dùng sức kéo một cái, giây tiếp theo hộp liền rơi xuống trên tay hắn.

Toàn bộ quá trình động tác nhanh nhẹn tiêu sái, nước chảy mây trôi, không có chút ướŧ áŧ bẩn thỉu nào, giống một cao thủ võ lâm biết trước kết quả nên cơ trí bình tĩnh, lại còn cực kỳ soái khí mê người.

【!!! 】

【 a a a a a đẹp trai quá a a a! 】

【 người đàn ông này có chút võ thuật đẹp mắt đấy, tôi thừa nhận anh hấp dẫn tôi rồi, mong anh thức thời chút đến đây cưới tôi, bằng không… em sẽ quỳ xuống cầu xin anh! 】

Đừng nói cư dân mạng bị sự đẹp trai ập vào, các PD và NPC ở ngay hiện trường cũng vậy.

Vài giây sau mới phản ứng lại…

Ơ không đúng rồi!

“Cậu này không hợp quy tắc!” Anh NPC lên án, đây là lướt qua người trung gian luôn sao? Thế anh ta kiếm chênh lệch như thế nào nữa!