Chương 53.2

Ngõ nhỏ, mấy người ông Hồ cũng phải về nhà mình, chỉ là người ta thì đi bộ về, Phó Tử Trảm thì phải đi thật xa rồi lái xe về.

Lúc chia tay, ông Hồ dùng giọng rất là lơ đãng hỏi một câu: “Bây giờ Tiểu Phó có nhận phim chưa?”

Phó Tử Trảm không rõ nguyên do nhưng vẫn trả lời đúng sự thật: “Chưa ạ.”

Ông Hồ nghe vậy còn nói thêm: “Ông có một học sinh, trong tay vừa vặn có một bộ phim đề tài nấu ăn chưa tìm thấy người thích hợp, ông về nói với cậu ấy, cháu có thể đi thử xem.”

Ông ấy đã cẩn thận quan sát, động tác giơ dao lên cắt xuống kia nước chảy mây trôi thật sự rất thích hợp với nhân vật phim mới của học sinh ông ấy.

Thứ như kỹ xảo này không phải có thể làm được hoàn hảo trong thời gian ngắn, tìm một người không biết gì hết luyện trong thời gian ngắn, lúc biểu diễn cũng sẽ trăm ngàn chỗ hở.

Đối phương nói rất tùy ý, Phó Tử Trảm đáp cũng tùy ý: “Được ạ.”

Bây giờ hắn có việc thì kiếm ít tiền hưu, không có việc thì sống cuộc sống về hưu đơn giản trước.

Ai bảo tiền hưu của hắn còn ở chỗ hệ thống xui xẻo không lấy ra được chứ, dù sao hắn cũng phải kiếm ít tiền hưu nuôi sống mình trước đã.

Đường về nhà cũng không tốn bao nhiêu thời gian, về đến nhà vừa vặn có thể tắm rửa nghỉ ngơi.

Phó Tử Trảm mới vừa buông điện thoại chuẩn bị ngủ, chưa bao lâu điện thoại đã vang lên, người gọi điện là Thái Hộc. Hắn nhìn đồng hồ…

Giờ này hả?

Không phải nên đi ngủ rồi sao?

Phó Tử Trảm mang theo nghi hoặc ấn phím nghe.

Bên kia, giọng điệu của Thái Hộc không rõ, vừa mở miệng đã hỏi: “Hôm nay cậu bận lắm à?”

Phó Tử Trảm: “???”

“Không bận.”

Ngủ một giấc đến khi tự nhiên tỉnh, lại vui vẻ thoải mái tìm đồng bạn già mới quen chơi cờ, bữa tối còn là ngự trù đại sư cấp bậc quốc yến tự tay làm.

Cuộc sống về hưu ngày hôm nay rất là tốt đẹp, nhàn nhã lại thích ý, bận chỗ nào?

Đầu bên kia điện thoại hừ một tiếng: “Đúng không? Tôi thấy cậu rất bận!”

“???”

Ý gì thế?

Khuya rồi lại biếи ŧɦái hả?

Phó Tử Trảm lật người một cái, ánh sáng từ điện thoại bên tai chiếu ra biểu cảm có vài phần bất đắc dĩ trên mặt: “Anh Thái, có việc anh cứ nói thẳng đi.”

Đừng đánh đố, hắn không muốn đoán lắm, muộn rồi không thích hợp động não, hưng phấn sẽ không ngủ được.

Bên kia tạm dừng một giây rồi mới nói: “Tự cậu xem hot search đi, lần này không có việc gì, sau này lén ra ngoài nhớ chú ý một chút.”

Nói xong thì cúp điện thoại mất.

Trong đêm đen, ngón tay với đốt ngón tay rõ ràng chạm mấy cái trên màn hình điện thoại, sau đó thì nhìn thấy tên của mình trên hot search.

Tiêu đề chỉ là tên của hắn, đằng sau không kèm theo sự kiện nào.

Điều này rất dễ khơi dậy lòng hiếu kỳ của người khác, đi ngang qua dạo ngang qua đều muốn nhấn vào xem là việc gì, ngay cả bản thân hắn cũng tò mò.

Hắn cũng không quen biết người đăng bài, có vẻ như là một paparazzi rất nổi, theo sau tên của người ta là bốn chữ phóng viên giải trí to to.

Đại khái nội dung bài đăng chính là sớm ra người này đã ngồi canh hắn cả ngày, theo hắn một đường, hư hư thực thực…

Sau đó thì hết rồi.

Điều này rất tuyệt! Hư hư thực thực lại thêm một phần.

Khiến người ta không thể không click mở video phía dưới, thậm chí video còn có cả thuyết minh.

Phó Tử Trảm vừa click mở, âm thanh đã được thay đổi bằng máy thay đổi giọng nói, thật sự là theo hắn một đường, từ lúc hắn ra khỏi bãi đỗ xe tầng hầm đã đi theo.

Ánh sáng mỏng manh từ điện thoại hắt vào mặt Phó Tử Trảm, đuôi lông mày khẽ nhếch, sao hắn không biết mình lại hot như vậy nhỉ?

Có cả paparazzi chuyên môn canh hắn?

Thật sự hot ư?

Thật ra video không có nội dung gì, đã được cắt ghép biên tập cũng chỉ có ba bốn phút ngắn ngủi.

Từ lúc hắn lái xe ra khỏi hầm đỗ xe đến tứ hợp viện bên kia, sau đó thì là chơi cờ cùng ba ông bác, rồi lại về nhà!

Vậy thôi còn có người chụp lén, xem ra là quá nhàn!

Chẳng trách người đại diện nhà hắn nói không có việc gì đâu, thế này mà có thì mới kỳ đấy!

Phó Tử Trảm thoát khỏi video, tùy tiện nhìn lướt qua bình luận.

【 tôi mẹ nó tưởng bóc vụ tình yêu tình báo, kết quả… vậy thôi à? Tối muộn rồi mà anh cho tôi xem cái cái này? Không thể có tí kí©h thí©ɧ à? 】

【 ha ha ha ha ha, vì sao lại buồn cười như vậy chứ 】

【 tí nữa thì em cho rằng nhà em mới xây sắp sập rồi, rất xin lỗi là em suy nghĩ nhiều! Người có thể gọi Tôn Tử Hạm thành chị Tôn quả nhiên không làm em thất vọng 】

【 cái quỷ gì á ha ha ha, nhà của người ta rung lắc đều là đi hộp đêm, hút thuốc, Phó Tử Trảm chạy đi tìm người lớn tuổi chơi cờ… Anh còn nhớ mình mới đầu hai thôi không? 】

【 ha ha ha, không được rồi, tui thật sự sắp cười chếch rồi, phong cách người già là thế lào đây! 】

【 lần trước phát sóng trực tiếp tui đã cảm thấy đẳng cấp kia nhất định là âm thầm thật lòng thích! 】

【 làm sao bây giờ, tui càng yêu ông chồng phong cách người già hơn 】

…………

Phó Tử Trảm: “……”

Chơi cờ buồn cười như vậy sao?

Thích thì đúng là sự thật.

Phó Tử Trảm không buồn ngủ nên tùy tiện lướt vài cái, chọn mấy bình luận rồi trả lời.

Buổi tối muốn kí©h thí©ɧ?

-- Buổi tối phải ngủ đủ vào, ngủ sớm dậy sớm thì lúc về hưu mới có một thân thể khỏe mạnh.

Còn nhớ rõ mình mới đầu hai thôi không?

-- Nhớ chứ! Tuổi không phải trọng điểm, lòng muốn về hưu không thể ngăn cản!

Nhà sắp sập?

-- Đổi sang biệt thự đi!

Thích chồng phong cách người già?

-- không, bạn không thích!

Thật lòng thích chơi cờ?

-- Ừ, bạn cũng có thể thử xem, chuẩn bị tu dưỡng thể xác và tinh thần tại nhà!

……

Sau đó thành công đưa việc mình trả lời lên hàng đầu của hot search, có lẽ rất ít minh tinh lắc lư ở tuyến đầu ruộng dưa của mình.

Ai cũng cho rằng mình nhìn thấy đồ giả thôi, kết quả nhấn vào…

Đậu mé! Thật nè!!

Sống nữa!!!

Những người cùng nhau ăn dưa cũng bao gồm cả bản thân minh tinh là chuyện khiến người ta kích động cỡ nào chứ!

Trong một căn phòng khác ở Kinh Thị, Thái Hộc dặn dò xong chuẩn bị đi ngủ: “……”

Bàn về có nghệ sĩ coi dưa của mình là dưa để ăn là trải nghiệm gì? (Hóng tin đồn của mình)

Thì… mệt tâm!