Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Tìm Em Lâu Lắm Rồi

Chương 74: End

« Chương TrướcChương Tiếp »
" Mày với Cố Minh sao rồi ? " Cô vừa cắn ống hút vừa hỏi.

" Thì vẫn đang yêu nhau nồng thắm, năm sau định kết hôn. Hihi, mày với Hàn Thất Bát cũng mau kết hôn nhanh nhanh đi, chắc đang ganh tị với tao lắm chứ gì " Phương Yến cười ha hả.

Cô không nói gì chỉ phì cười. Hàn Thất Bát cười đểu Phương Yến một cái sau đó nhẹ nhàng nói :

" Chúng tôi vừa mới đăng kí kết hôn về đấy, với lại con trai chúng tôi đã 5 tuổi rồi, không ganh tị với cô làm gì "

Acc cool đứng hình mất 5s, Phương Yến không tin luôn. Cô nàng mắt chữ O mồm chữ A hỏi :

" Thật á? Sao không dẫn nó theo "

" Lúc đó nó chưa dậy, mai mốt gì là gặp ý mà "

[.....]

Hôm nay là ngày 20/2, cũng chính là ngày Hàn Thất Bát cùng Xuân Nghi kết hôn.

Cô mặc một chiếc váy cưới trắng tinh kiểu rất sang chảnh, đầu thì được đội một vòng hoa rất xinh. Dù là gái một con nhưng cô vẫn rất xinh xẻo, khuôn mặt bình thường đã đẹp rồi khi trang điểm thì lại sắc xảo hơn rất nhiều. Xuân Nghi được mang đôi giày cao gót 5 phân nên từ 1m57 thành 1m62 nên khi đứng cạnh anh rất hợp.



Anh mặc bộ vest đen được thắt cà vạt ở cổ trong rất chững chạc. Tóc vuốt keo sang chảnh và với khuôn mặt điển trai của anh thì thôi rồi, cực phẩm luôn.

Còn thêm cả nhóc tì Minh Quân nữa. Nhóc mặc vest thắt nơ đỏ ở cổ, nhìn ổng đáng yêu vô cùng. Lại tóc vuốt keo y chang bố nó, cộng thêm khuôn mặt lạnh lùng trắng trẻo của ảnh thì thôi rồi, đẹp trai hơn bố rồi nhé.

Buổi hôn lễ được tổ chức ở nhà thờ lớn, mời rất đông khách khứa. Toàn những vị khách nổi như cồn. Vì thế ở trong cánh gà cô hơi lo lắng, lỡ lúc đi ra lễ đường trượt chân té thì thôi, ta nói nó quê chữ ê kéo dàiiiiii, với lại cô không quen đi giày cao gót lắm. Thấy cô bồn chồn lo lắng, anh buồn cười ngồi xuống cạnh cô.

" Làm gì mà run thế ? "

" Sợ một hồi đi ra lễ đường bị trượt chân té, mất mặt "

" Lo gì chứ, có chồng em ở đây mà ? " Anh cười nhẹ rồi kéo tay cô đứng lên.

" Đi thôi, đến giờ ra lễ đường rồi, cục cưng mau đi thôi nào "

Xuân Nghi tay trái khoác tay anh còn tay phải cầm một bó hoa cưới đẹp đẽ bước ra lễ đường. Còn nhóc Minh Quân theo sau cầm tà váy cưới cho mẹ.

Vừa bước ra lễ đường đã thấy rất nhiều người nhìn cô cùng với tiếng vỗ tay ào ạt. Cô với anh rất đẹp đôi, còn cả nhóc Minh Quân cực phẩm nữa, ai cũng chép chép miệng khen tới tấp.

Đến giữa lễ đường, anh với cô đứng đối diện nhau, cha xứ mới bắt đầu nói :



" Tình yêu thật sự là hai người biết hy sinh cho nhau, vì hạnh phúc của người kia, vì hạnh phúc chung của nhau "

Lúc này anh với cô cùng nhau đọc lời thề :

" Tôi xin nhận Hàn Thất Bát làm chồng và hứa sẽ chung thủy với Hàn Thất Bát trong lúc thịnh vượng cũng như lúc gian nan, lúc ốm đau cũng như lúc mạnh khỏe. Tôi sẽ yêu thương và tôn trọng Hàn Thất Bát đến trọn cuộc đời "

" Tôi xin nhận Mai Hoàng Xuân Nghi làm vợ và hứa sẽ chung thủy với Mai Hoàng Xuân Nghi trong lúc thịnh vượng cũng như lúc gian nan, lúc ốm đau cũng như lúc mạnh khỏe. Tôi sẽ yêu thương và tôn trọng Mai Hoàng Xuân Nghi đến trọn cuộc đời ""

Sau đó nhóc tì Minh Quân đưa hộp nhẫn cho bố và cầm đóa hoa cưới hộ mẹ. Hai người trao nhẫn cưới cho nhau rồi trao nhau nụ hôn nồng thắm trước sự vỗ tay nồng nhiệt của tất cả mọi người.

Ông nội, dì Vương, chú Hàn ngồi ở dưới cũng vô cùng hạnh phúc đến rơi nước mắt. Cuối cùng Xuân Nghi cũng đã trở thành con dâu của Hàn gia.

Dì Vương rơi nước mắt trong hạnh phúc, thầm nói nhỏ :

" Bà Lý, tôi đã giữ đúng lời hứa với bà. Lo cho con bé Xuân Nghi đến nơi đến chốn. Giờ nó cũng đã trở thành con dâu của tôi rồi, tôi sẽ yêu thương nó như con ruột của mình "

Sau khi trao xong nụ hôn, Xuân Nghi cùng với Hàn Thất Bát đứng ở lễ đường nhận những lời chúc phúc của mỗi người.

Cô bỗng thấy, hai bóng người quen thuộc ở góc phòng, cứ mờ mờ ảo ảo, nhưng cô chắc chắn, đó chính là mẹ và bà ngoại cô. Xuân Nghi mỉm cười còn vẫy tay với họ, sau đó thì hai cái bóng đó không thấy đâu nữa.
« Chương TrướcChương Tiếp »